– Kiếm trận bí kíp, đây chính là bí mật bất truyền của Kinh gia, ngoại trừ Kinh Hoàng ra, e là chỉ có Đại Kinh thái tử mới có được thứ trân quý như vậy thôi, Thiên thiếu thúc, ngài không có kiếm trận mà đã có thể đánh chết kiếm trận sư cửu kiếm rồi, nếu như luyện thành kiếm trận, không biết sẽ có chiến lực cường đại tới mức nào nữa.
Huyền Thiên khẽ lắc đầu, nói:
– Lực công kích của ta gần như đã đạt tới cực hạn rồi, kiếm trận bình thường không thể giúp tăng chiến lực của ta lên nhiều được, cần phải có kiếm trận ngoài thập kiếm, mới có thể có hiệu quả, đáng tiếc, trên trận pháp bí kíp vẫn có kiếm trận chi pháp của thập lục kiếm, nhưng ta chỉ có mười hai thanh Linh Kiếm, không đủ để bày trận, cũng chỉ có thể tu luyện kiếm trận thập kiếm mà thôi.
Huyền Qúy Thông hỏi:
– Ngài biết rèn Linh Kiếm sao?
Huyền Thiên gật gật đầu.
Huyền Qúy Thông nói:
– Mặc dù nói huyết văn thanh kiêm trên Kinh Huyền Đảo cơ bản đều bị Kinh gia vơ vét toàn bộ rồi, nhưng Huyền gia ta cũng lấy được một ít, tuy là không biết luyện chế Linh Kiếm, nhưng tuyệt không thể để toàn bộ rơi vào trong tay Kinh gia, Thiên thiếu thúc, nếu như ngài thiếu Linh Kiếm thì ngươi cứ lấy hết toàn bộ huyết văn thanh kim trong Huyền gia đi.
Sắc mặt của Huyền Thiên lập tức chấn động:
– Huyền gia có huyết văn thanh kim sao?
….
Sau khi Đại Kinh thiên triều biết được tin Đại Kinh thái tử đã chết, rất có khả năng sẽ xâm nhập phía nam, Huyền gia lập tức thông báo cho các đại gia tộc của hợp chủng liên mình, đều phái ra cường giả đi tới biên cảnh, phòng ngừa đám người Đại Kinh thiên triều đột nhập.
Huyền Thiên thì ở lại Huyền gia bảo, mỗi ngày xem trận pháp bí kíp, nghiên cứu kiếm trận.
Huyết văn thanh kim vốn đã ít, lại thêm phần lớn huyết văn thanh kim ở Kinh Huyền Đảo đều bị Kinh gia vơ vét đi hết, nhưng Huyền gia tích lũy ngàn năm, trong thương khố vẫn còn được một chút.
Phần lớn phẩm cấp của đống huyết văn thanh kim đều rất thấp, chỉ có thể rèn ra được Linh Kiếm địa cấp thôi, nhưng có một phần nhỏ huyết văn thanh kim là tài liệu để rèn ra Linh Kiếm thiên cấp, Huyền Thiên còn tìm ra một khối huyết văn thanh kim lớn để rèn ra Linh Kiếm thiên cấp trung phẩm, còn lớn hơn huyết văn thanh kim mà Huyền Thiên lấy được ở Trầm gia rất nhiều, ít nhất cũng có thể rèn ra được hơn mười chuôi Linh Kiếm thiên cấp trung phẩm.
Ngày thứ hai sau khi Huyền Thiên tới Huyền Gia bảo thì Hướng Thiên Tiếu liền quay về Huyền Gia.
Hướng Thiên Tiếu ở một nơi cách tây Huyền thành không xa, sau khi nghe được tin tức của Huyền Thiên thì lập tức nhanh chóng quay về.
Hai người gặp mặt, vô cùng vui vẻ, tính ra thì từ lúc bọn họ lạc nhau lúc mới tiến vào Ma Vụ Chi Hải tới bây giờ cũng đã hơn một năm rưỡi rồi, đây đúng là một quảng thời gian tương đối dài.
– Ha ha ha! Ta biết ngay là ngươi không chết được mà.
Hai người vừa mới nhìn thấy nhau liền nói ra cùng một câu nói.
Nói xong cả hai đều lập tức vui vẻ cười to lên.
Sau đó cả hai liền kể cho nhau nghe lộ trình của mình kể từ sau khi tiến vào Ma Vụ Chi Hải tới bây giờ, lúc Hướng Thiên Tiếu biết Huyền Thiên một đường theo sát phía sau mông hắn tiến vào Kinh Huyền Đảo thì lại cười to hơn nữa, nói:
– Sớm biết như vậy thì ta cứ tùy tiện chờ đại ở chỗ nào đó trên đảo chờ ngươi thì chúng ta đã sớm gặp lại nhau rồi.
Huyền Thiên nói:
– Hướng thiếu, ở bên trong Ma Vụ Hải, ta gặp phải không ít khôi lỗi hình cá, còn lên một hòn đảo mà bên trên chỉ toàn là khôi lỗi bằng gỗ, về sau phát hiện trên hòn đảo đó có một cái đại địa long mạch, chạy dọc theo cái đại địa long mạch đó suốt hai tháng trời mới chạy tới khu vực ít sương mù, gặp được nơi đi vào bên trong Ma Vụ Hải, còn ngươi thì sao? Làm thế nào đi tới Đoán Binh Sơn Đảo vậy? Lúc ở bên trong Ma Vụ Hải ngươi có gặp phải nguy hiểm gì hay không?
Hướng Thiên Tiếu nói:
– Nhắc lại cũng thấy kỳ quái thật, ta bị vây ở bên trong Ma Vụ Hải, cũng không biết nên đi theo hướng nào, cũng không rõ là ta có đi vòng vèo hay không nữa, dù sao thì ta cứ cắm đầu nhằm trước mặt mà đi thôi, ngược lại gặp không ít khôi lỗi hình cá, trong số đó cũng có vài con tương đối cường đại, đánh được thì ta cứ đánh, đánh không lại thì ta cứ trốn thôi, cứ thế chạy cũng gần cả tháng trời, cuối cùng cũng chạy tới một nơi hắc khí bốc lên cuồn cuộn như sóng cuộn, bên trong không ngờ còn phát ra ít ánh sáng..!