Theo như đã hẹn đến chung cư thuê nhà, Cris Hàm và Thanh Mai gặp nhau bên dưới sảnh chính, tiếp đó theo chủ nhà lên tầng trên. Căn nhà cho thuê vừa đủ cho hai người ở, nội thất trang bị đầy đủ chỉ cần dọn vào ở là được, Thanh Mai lúc xem căn nhà trên mạng đã vô cùng hài lòng, bởi nơi đây cách nhà Kiến Nhất và Kiến Nhật Nguyệt chỉ mất mười phút đi xe, lại thuận đường Cris Hàm về nhà, sau này cũng có cớ mà đi nhờ xe.
Xem sơ bên trong nhà một lượt, Thanh Mai lập tức ký hợp đồng thuê trả trước nửa năm, từ giờ nơi đây sẽ trở thành khởi đầu mới của cô ta, hẹn hò với thiếu gia, ăn sung mặc sướng hưởng thụ cuộc đời chẳng cần phải vùi mình trong đống công việc mệt đầu ở công ty.
Ký xong hợp đồng, nhận được tiền chuyển qua ngân hàng, chủ nhà giao lại chìa khóa nhà cho Thanh Mai rồi rời đi. Trong căn nhà chỉ còn lại Thanh Mai và Cris Hàm, anh lo lắng đến đổ mồ hôi hột, vội tìm cớ ra về.
“Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép ra về trước”
“Đợi đã” Thanh Mai thư thả chắn ngang đường Cris Hàm, nở nụ cười quyến rũ hấp dẫn người đối diện: “Anh gấp gáp như vậy làm gì? Kiến Nhật Nguyệt bây giờ đang bận rộn chẳng thèm quan tâm đến anh đâu”
Cris Hàm âm thầm hít sâu một hơi căng thẳng, ánh mắt nhìn thẳng về trước thay vì nhìn vào Thanh Mai, trong lòng không ngừng gào thét mong mỏi Vu Yên Nhi mau chóng xuất hiện trước khi Thanh Mai giở trò.
Nhìn nét mặt cứng nhắc của Cris Hàm, Thanh Mai bật cười hứng thú, ngón tay chạm vào cúc áo sơ mi đầu tiên của anh, buông lời tẩy não: “Hàm, anh còn giả vờ làm gì? Chúng ta đều sống thời gian dài ở nước ngoài, chuyện quan hệ thể xác để thỏa mãn đâu còn là vấn đề lớn. Kiến Nhật Nguyệt chỉ là một đứa con gái tẻ nhạt, nếu anh nghĩ có thể đưa cô ta lên giường thì nên bỏ đi, cô ta là một kẻ cổ hủ. Anh không nên nghĩ chúng ta qua lại với nhau sau lưng Kiến Nhật Nguyệt là có lỗi với cô ta, anh cứ xem tôi giúp anh giải tỏa, tôi giúp bạn trai cô ta nâng cao khả năng giường chiếu, chẳng phải tất cả đều có lợi hay sao?”
“Phải!”
Thanh Mai giật mình xoay đầu, Kiến Nhật Nguyệt đã đứng ở cửa chính từ khi nào, bên cạnh còn có Vu Yên Nhi. Cô ta cả kinh lùi bước khi Kiến Nhật Nguyệt bước đến chổ cô ta đang đứng, vừa mở miệng định biện minh đã ăn ngay một cái tát thật mạnh.
Kiến Nhật Nguyệt cố nhấn cơn giận xuống để bản thân thật bình tĩnh đối chất với Thanh Mai, trong lòng cô đau đớn như bị ai đó đấm vào. Kiến Nhật Nguyệt tức nghẹn, vĩnh viễn không dám tin người bạn hơn bảy năm trời lại có thể đối xử với cô như thế này.
“Thanh Mai, tôi đã từng làm chuyện có lỗi với cậu sao? Tại sao cậu có thể sau lưng tôi hành động một cách hèn hạ như vậy? Tôi đúng là ngu ngốc, kể cả khi Yên Nhi nhắc tôi cẩn thận với cậu, tôi vẫn một mực đứng về phía cậu, cậu trước mặt tỏ ra ghen tỵ vì tôi có tình yêu đẹp, sau lưng lại muốn qua lại bất chính với bạn trai tôi. Đáng lẽ ngay từ đầu tôi phải nhận ra, tôi xem cậu là chị em tốt cho cậu ở nhà tôi, cậu lại âm thầm muốn quyến rũ em trai tôi, thuê Jork cưỡng bức em dâu tôi, bây giờ là đến bạn trai tôi, tôi đúng là điên rồi mới đi làm bạn với cậu”
“Không phải đâu Nhật Nguyệt, mọi chuyện là hiểu lầm thôi” Thanh Mai bị bắt quả tang tận miệng vẫn ngoan cố cứng đầu, tỏ ra đáng thương phủ nhận: “Là mình muốn giúp cậu thử Cris Hàm có thật lòng yêu cậu hay không, còn chuyện Jork hay quyến rũ em trai cậu mình hoàn toàn không có”