Bởi vậy, hắn chỉ là hừ lạnh một tiếng, lập tức ra tay đánh tới Tiểu Ăn Tạp.
– Ha ha ha! Xem lợi hại của ta!
Tiểu Ăn Tạp cười một tiếng dài, thân hình vọt lên, phản kích lại Tỉnh Thiên.
Bành! Bành! Bành!
Hai đại Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh đối chiến, từng đạo dư ba đẩy ra, đủ để tạo thành tuyệt sát với tồn tại một nửa bước tiên nhân trở xuống! Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà Triệu Đoạt Thiên chỉ mời võ giả Kết Thai Cảnh trở lên lại đây, dù sao vẫn khó tránh khỏi một trận đại chiến, võ giả bậc thấp lại đây tham gia náo nhiệt là tự mình muốn chết!
Nhưng những người này tự mình muốn tới, Triệu Đoạt Thiên cũng không phải là người hiền lành gì, làm sao cần quản chết sống của bọn họ?
Ở bên trong một mảnh tiếng kêu thảm thiết, đám người không ngừng chạy ra bốn phía, đứng gần quá nguy hiểm!
Chu Hằng triển khai đại năng lực, đưa một tòa tửu lâu lơ lửng trên không trung, cùng với cha mẹ, ái thê ở trong này xem cuộc chiến, hắn nếu không muốn cho người ta nhìn thấy, ai có thể thấy được?
Chiến đấu cấp Hóa Thần Cảnh đối với võ giả Phàm giới là giao phong tầng cao nhất, nhưng đối với Chu Hằng bọn họ mà nói, căn bản không có cái gì bất đồng với đứa nhỏ và gia gia, hai mắt vừa ý chỉ là ham muốn náo nhiệt, đại bộ phận thời gian chúng nữ đều là lấy lòng công công bà bà (bố chồng, mẹ chồng).
Biểu tình của Nam Cung Nguyệt Dung có chút phức tạp, nếu là không có ngoài ý muốn năm đó, tám chín phần mười nàng sẽ gả cho Tỉnh Thiên.
Có thể tưởng tượng, thái độ của Tỉnh Thiên đối với nàng khẳng định sẽ tốt hơn 1000 lần, gấp một vạn lần so với Chu Hằng, nhưng hiện tại nàng tối đa cũng đã là Linh Hải Cảnh, đủ để chống đỡ Kết Thai Cảnh. Nhưng đi theo Chu Hằng, cho dù là không làm cho đối phương vui, ngay cả thời điểm Hoặc Thiên tăng thể chất của chư nữ lên cũng bỏ qua nàng và Lan Phi, nhưng luôn có thể kiếm được một ít chỗ tốt.
Chu Hằng một đường tu vi tăng vọt, lấy được chí bảo loại nào? Hơn nữa hắn còn có Thánh khí luyện đan như Hỏa Thần Lô, chúng nữ tu luyện cho tới bây giờ cũng không thiếu đan dược!
Nàng hiện tại rõ ràng đã là Nhật Diệu Đế!
Tỉnh Thiên? Có tư cách đặt chung một chỗ so sánh cùng nàng sao?
Cho nên nói, thiên phú tốt mấy, bản thân cố gắng nữa, cũng không sánh bằng một người nam nhân!
Bản thân Nam Cung Nguyệt Dung chính là một nữ nhân có dã tâm, tràn đầy sự khát cầu đối với thực lực, hiện tại cho dù là cho nàng một cơ hội, có thể sống lại một lần nữa, nàng vẫn sẽ chọn đi đường như cũ!
Đã là Nhật Diệu Đế, còn có thể chấp nhận chính mình hạ thấp thành Linh Hải Cảnh, Kết Thai Cảnh?
Cảnh giới tăng lên, không chỉ là thực lực tăng trưởng, còn có tuổi thọ gia tăng!
Không ai không muốn trường sinh bất tử!
Đi theo Chu Hằng, có lẽ thực sự có thể trở thành không già không chết, thoát khỏi sự tồn tại của đại đạo thiên địa!
Trong lòng nàng thở dài, thu hồi ánh mắt, cầm bầu rượu lên cung kính làm tỳ nữ.
Phía dưới, chiến đấu kịch liệt.
Tỉnh Thiên đúng là thiên tài, có được huyết mạch Man Thần tộc, một khi kích phát, lực lớn vô cùng! Tuy nhiên Tiểu Ăn Tạp cũng không đơn giản a, hắn giống với Phong Liên Tình, Hách Liên Đông, đều có vài phần thể chất của Thao Thiết tộc, cái gì cũng đều có thể ăn!
Thậm chí, lực lượng công kích đều có thể ăn luôn; điều kiện tiên quyết là lực lượng này không có cường đại đến trình độ trực tiếp oanh bạo thân thể hắn.
Đánh cùng người như vậy, quả thực chính là không biết làm sao!
Một quyền oanh qua, chẳng những không có cách nào tạo thành một chút xíu thương tổn, ngược lại lực lượng sẽ bị đối phương ăn, bổ sung linh lực cho đối phương, chuyện này ai có thể không xanh mặt a!
Tỉnh Thiên hoảng sợ, lại thẹn quá thành giận!
Hắn đấu không lại Chu Hằng cũng liền quên đi, nhưng thậm chí ngay cả đồ đệ của Chu Hằng cũng đấu không lại? Không được, hắn thua ai cũng có thể, chính là không thể thua bất luận kẻ nào có liên quan với Chu Hằng nữa!
– Bạo Thể Thuật!
Hắn hét lớn một tiếng, cả người đột nhiên kịch liệt bành trướng, từ một thanh niên thon dài biến thành Cự Nhân cao chừng trăm trượng, vô cùng khôi ngô, làm cho người ta có cảm giác khí phách đầu đội trời, chân đạp đất.
Bành, hắn vỗ song chưởng, lập tức dòng khí vô cùng kinh khủng tràn đầy, giống như cơn lốc tấn công Tiểu Ăn Tạp.
Lực lượng này vô cùng lớn, đúng là thổi Tiểu Ăn Tạp lên, Tỉnh Thiên nhân cơ hội đánh ra một chưởng.
– Quá yếu! Quá yếu!
Tiểu Ăn Tạp cười ha ha, hắn há miệng hút một cái, vù vù vù vù, những cơn lốc kia lập tức bị hắn hút vào miệng, bụng nhỏ phình lên, trong nháy mắt biến thành một tên lớn bằng gian phòng.
Ly kỳ là, bụng của hắn phồng lên lớn như vậy nhưng lại không có chút dấu hiệu nứt toác nào, dường như co dãn kinh người.
Người xem cuộc chiến đều là chậc chậc lấy làm kỳ lạ, loại chiến đấu này cũng không phải là mỗi ngày đều có thể nhìn.
Hiển nhiên, hai người này chẳng những đều là cường giả cấp Hóa Thần Cảnh, hơn nữa còn có huyết mạch đặc thù, nếu Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh thông thường gặp được bọn họ khẳng định đã sớm bại.
Tỉnh Thiên đánh tới, hạ xuống một chưởng!
Dưới chân Tiểu Ăn Tạp vừa động, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ. Ở Phàm giới, bộ thân pháp này tuyệt đối là siêu nhất lưu, dưới tình huống cấp độ linh lực giống nhau, ai có thể bắt giữ? Hưu, Tiểu Ăn Tạp sau khi nhoáng lên một cái đã xuất hiện trước mặt của Tỉnh Thiên.
Tỉnh Thiên lập tức kinh hãi, lúc này song chưởng của hắn đã đánh ra, đúng là thời điểm phòng ngự trống không nhất!
Phốc!
Đúng lúc này, Tiểu Ăn Tạp phun ra ngoài một hơi!
Trước hắn đã hấp thụ số lớn cơn lốc, bị năng lực đặc biệt của hắn tồn trữ trong bụng, hiện tại đột nhiên trút hết ra!
Tóc Tỉnh Thiên lập tức bay lên, da mặt nhăn nhó!
Cơn lốc này uy lực quá mạnh mẽ!
Tuy nhiên, chỉ là cơn lốc này với phòng ngự bây giờ của Tỉnh Thiên là không sợ chút nào. Nhưng Tiểu Ăn Tạp phun ra ngoài cũng không chỉ là cơn lốc, còn bí mật mang theo vô số hàng lậu, tỷ như móng heo, mông gà, cái lỗ tai con lừa, . . . mà hắn ăn buổi sáng. Những bã vụn này cũng đi ra cùng.
Hơn nữa hiện tại mặt của Tỉnh Thiên lớn thế nào? Những cặn bã này đều đập vào mặt hắn không hề lãng phí một chút nào.
Tiểu Ăn Tạp một hơi phun hết ra, cái bụng khôi phục bình thường, hắn vỗ vỗ bụng, có chút đáng tiếc nói:
– Tiện nghi cho ngươi, chia sẻ mỹ vị của ta!
Phốc
Không ít người chịu không nổi, đã ói ra.
– Ta . . . Ta muốn giết ngươi!
Tỉnh Thiên ngửa mặt lên trời gầm lên, vô cùng nhục nhã! Vô cùng nhục nhã a!