Mà Môn chủ Quỷ Linh môn cùng Vương Thiên Cổ thấy thế, trong lòng có chút ngoài ý muốn. Nhưng nhìn cự đại yêu vật cách đó không xa, cũng thở mạnh một hơi.
“Ngụy đạo hữu, chúng ta phải phá hủy khối thân thể cổ ma kia sao?” Càng nhìn thấy nó, Vương Thiên Cổ càng cảm thấy áp lực nên nhịn không được, hỏi một câu.
“Nếu có thể phá hủy nó thì ngươi cho rằng tu sĩ thượng cổ còn lưu lại hay sao! Bảo trì nguyên trạng tất cả, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này mới tốt nhất.” Ngụy Vô Nhai im lặng một lát, lắc đầu nói.
Vương Thiên Cổ còn có chút chần chờ, Môn chủ Quỷ Linh môn im lặng một lát, đồng ý nói:
“Ngụy huynh nói rất đúng. Nơi đây thật sự có chút quỷ dị, chúng ta sớm rời đi thôi.”
Thấy hai người nói như thế, Vương Thiên Cổ tự nhiên sẽ không có ý kiến gì khác, xoay người bay lên trời. Nhưng lúc này, một thanh âm cực kỳ bình tĩnh đột nhiên từ phía sau truyền đến:
“Ai cho phép các ngươi rời đi chứ! Một khi đã đến chỗ phong ấn ma thể của bổn tôn, các ngươi tưởng còn có thể sống mà rời khỏi nơi này sao? Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, hãy bỏ mạng lại đây đi!”
Nghe thanh âm quen thuộc này, trong lòng ba người Vương Thiên Cổ tự nhiên đại chấn, trên mặt lộ vẻ khó tin, vội vàng xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy đoàn âm khí màu trắng bị đánh tan kia không những không có tiêu tán mà còn hồi sinh, ngưng tụ thành một đoàn.
Trong nháy mắt, một tên độc giác (một sừng) quỷ đầu lờ mờ xuất hiện, hai mắt dữ tợn nhìn chằm chằm ba người.
Môn chủ Quỷ Linh môn nhanh tay nhanh mắt giơ tay một cái, một phi đao màu đen bay ra, hóa thành một đạo hào quang chém về phía quỷ đầu. Nhưng hai phiến quỷ đầu bị tách ra trong nháy mắt đã ngưng tụ lại, bộ dáng không chút thương tổn.
Nhìn thấy cảnh này, ba người hít một ngụm khí lạnh, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Trong lòng Môn chủ Quỷ Linh môn trầm xuống.
Bản thân Quỷ Linh Môn am hiểu các bí thuật khu quỷ trảm hồn, còn hắn thân là Môn chủ, cây phi đao bản mạng kia sau khi luyện chế, thì có thần thông rất lớn về phương diện trảm quỷ diệt ma nhưng hôm nay đối mặt với quỷ đầu một điểm tác dụng cũng chẳng có.
Điều này làm Môn chủ Quỷ Linh môn mơ hồ có cảm giác không ổn.
Ngụy Vô Nhai thấy thế thì mở miệng rít lên một tiếng. Tiểu xà nghe thấy liền búng thân, lại hóa thành một đạo hắc mang tấn công, đồng thời lục vụ cuồng chuyển, một đại thủ (tay lớn) màu xanh biếc đáng sợ xuất hiện, hung hăng chụp về phía quỷ đầu.
Mà hai người Vương Thiên Cổ cũng không có ý tứ để Ngụy Vô Nhai đơn đả độc đấu. Một người thân hình xoay tròn tại chỗ, điều khiển âm khí đổi hướng tấn công quỷ đầu, người kia hít sâu một hơi, hé miệng phun ra một cái đầu lâu màu vàng rực rỡ. Đầu lâu mang theo tiếng quỷ khóc, hiệp trợ tấn công.
Thế công liên thủ của ba người thoáng một cái đã hình thành.
Nhưng vào lúc này, quỷ đầu trong hôi vụ (khí xám) bỗng nhiên giơ một tay lên, một tiếng kêu to vang lên liên miên không dứt. Tiếng kêu này sắc nhọn cổ quái, cơ hồ ngay lúc đó, ma thể to lớn bị phong ấn chợt mở hai con mắt màu đen ra, hai đạo quang trụ màu đỏ từ trong đó bắn ra, vừa vẹn bao bọc lấy quỷ đầu, hóa thành một tầng huyết tráo.
Khí tức huyết tinh nồng đậm từ từ tản ra.
Lúc này các loại công kích mới đến nơi, âm thanh ầm ầm lập tức vang không ngừng, hắc khí lục quang đại thịnh, bao vây lấy huyết tráo.
Nhưng một lát sau, sắc mặt ba người Ngụy Vô Nhai liền biến đổi, vội vàng thu công pháp lại, kinh hoảng thất thố đình chỉ công kích, huyết sắc hộ tráo lại hiện ra thêm lần nữa.
Bất luận là hắc khí do ma công hay là bàn tay khổng lồ do độc vụ biến thành, khi vừa tiếp xúc vòng bảo hộ này, lập tức vô thanh vô tức bị huyết tráo hấp nạp, ngoài ra còn giúp nó dày thêm ba phần. Ngược lại tiểu xà và kim sắc khô lâu vây quanh màn hào quang mãnh công không ngừng thì không có xuất hiện dị tượng như thế.
Ngay khi ba người trì hoãn nhìn nhau một lúc, ma thể trong phong ấn lại lần nữa xuất hiện biến hóa kinh người. Ma thể phát ra một tầng ô quang, lúc mạnh lúc yếu rồi từ trong cơ thể tản ra từng tia huyết mang màu đỏ.
Trong nháy mắt ma thể đã trở nên cực kỳ bắt mắt, hoàn toàn trở thành điểm sáng chói lòa.
Mà cũng chính lúc này, hai mắt độc giác quỷ đầu trong huyết sắc quang tráo nhắm nghiền. Vô số tia hồng quang nhu nhuyễn, nhỏ li ti đang ngưng kết thành hình thể của một thường nhân.
Huyết ti, quang ảnh không ngừng lấp lóe, vô số nhánh quang ti liên miên không ngừng, từng tầng từng tầng nhanh chóng tổ hợp thành da thịt, xương cốt có màu đỏ yêu dị. Trường cảnh quá quỷ bí trực tiếp lọt vào trong mắt mấy người Môn chủ Quỷ Linh môn, khiến bọn họ há hốc mồm, sởn tóc gáy.
Trong chớp mắt, không chỉ thân thể bên dưới mà phần sừng của quỷ đầu cũng bị huyết sắc quang ảnh bao phủ, từng khối từng khối huyết nhục ngưng tụ thành hình.
Sau khi chứng kiến cảnh thân ảnh trong huyết tráo dần dân trở thành thực thể mà huyết sắc quang đoàn do ma khu bị phong ấn trong thủy tinh biến thành thì đang nhanh chóng nhỏ đi, ngoài ra hai đạo quang trụ lúc đầu đang liên kết lại với nhau, Vương Thiên Cổ đột nhiên nghĩ đến một loại bí thuật trong truyền thuyết, không nhịn được kêu lên một tiếng:
“Giải Thể Hóa Hình! Đây là loại bí thuật vô thượng trong ma công!”
Đồng thời hắn giơ hai tay lên, một đạo ô quang bắn ra, trực tiếp chém về huyết sắc quang trụ nối kết. Đó chính là một cái phiến đồng to bằng bàn tay, mặt trên có phù văn màu đen lưu chuyển không ngừng.
Ngụy Vô Nhai và Môn chủ Quỷ Linh môn sau khi nghe thấy Vương Thiên Cổ hô lên bốn chữ “Giải Thể Hóa Hình” thì cũng bị dọa nhảy dựng lên, không suy nghĩ đồng thời giương mắt nhìn.
Chỉ thấy phiến đồng khi chém vào mục tiêu thì linh quang màu đen đại thịnh, huyết sắc quang trụ đột nhiên đứt gãy.
Lúc này quỷ đầu với thân thể phía dưới đã hình thành cảm ứng được nên mở hai mắt ra, hai đạo quang mang yêu dị, một đen một tím, lóe lên, nhếch miệng cười ác độc.