Trương Tế thẩm hận. vọt tới phía trước cửa sổ vừa nhìn, chi thấv được dưới lầu các bóng người thấp thoáng. Hiệt Lợi đã được hộ vệ ỡ trong, hiểu 1’ẳng chuyện đã không thể thành, quyết định thật nhanh, trèo lên cửa sổ vọt lên nóc nhà, thắp thoáng mấv cái. đã không thắv bóng dáng.
Hiệt Lợi run như cằv sấy, thoáng qua giận tím mặt. vươn tay cho hộ vệ bên người một
cái tát. quát lớn: “Bắt không được thích khách, không cằn phải trờ về gặp ta!”
Hộ vệ đã tụ tập mấv chục người, một nửa hộ vệ Khả Hãn, một nửa khác đi đường vòng đuổi theo thích khách. Nhưng Trương Tể trước khi ra tay đă lưu ý đường lui, đột nhiên vọt đi. những người này làm sao đuổi cho kịp?
Trong gió lạnh. Hiệt Lợi lửa giận qua đi. mới phát hiện minh còn đang trần trụi, bước nhanh đi lên lầu mặc V phục, liếc nhìn đẩu của cốt Sờ Lộc, hai mắt phónghòa. nặng nề đánh một quyền lên trên bàn. trong lòng chi suy nghĩ, thích khách là ai phái tới. chẳng lè là Tiêu BổY?
Nghĩ đến đâv. Hiệt Lợi đã gọi to: “Đi đem Trương Lượng bắt tới đây”. Hắn lời còn chưa dứt. từ trên lầu đã thấv ỡ phương xa đò rực một mảng, không khòi hoảng sợ hòi. “Làm sao vậy?”
Tháp Mộc Lặc phi nuỡc đại tới. hét lỡn: “Khả Hãn, việc lớn không ồn!”
Hiệt Lợi trong lòng kinh hoàng, “Chuyện gi?”
“Lý Tĩnh đã mang ky binh sát nhập Định Tương, gặp ngưỡi liền giết, quán ta đại loạn, không thể tiết chế!”
Hiệt Lợi hít vào một ngụm khỉ lạnh, trong lòng cực kỳ hổi hận, đã biết tráng kế. Rốt cuộc rò ràng thì ra Tiêu Bố Y nghị hòa là chi để kéo dài thòi gian, khiến cho hắn buông lòng phòngbị, cấp tốc kêu lẻn: “Chuẩnbị ngựa!”
Trong khi Hiệt Lợi cuống quít lẻn ngựa, lúc này trong thành ồn ào náo động đã như đậu nổ trên chảo nóng, phi thường hồn loạn, có quán Đột Quyết đuổi tới nói: “Khả Hãn, Trương Lượng chạv thoát, binh sĩ trong coi hắn đã bị giết chết”.
Hiệt Lợi không ngoài dự đoán, thở dài một hơi. dẫn theo thủ hạ thân tín triệu tập nhân mã. miễn cưỡng tụ tập được mấy ngàn người, lúc này đã thấy trong thành bốn phía lửa lớn. dưới ánh lửa bóng người tán loạn, phảng phất khắp nơi đều là kè địch. Trong đém tối, cũng không biết quán Tâv Lương rốt cuộc có bao nhiêu nhân mã. khắp nơi đèu có người kêu, “Lý Tình đến. Lý Tĩnh đến”. Tiếng la càng thêm bối rối, trong đó có quán Đột Quyết kêu to. đương nhiên cùng có binh sĩ Tây Lương lúc trước lẫn vào trong thành đang đảo loạn vũng nước đục. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ai cũng đều biết Lý Tĩnh đại năng, cũng biết LÝ Tĩnh là đệ nhất Đại tướng dưới tay Tiêu Bổ Y, hắn đến Định Tương, không cằn nói cũng biết, đại quân Tày Lương khắng định cũng đền Định Tương. Người Đột Quyết đều nghĩ như vậy. đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu. Hiệt Lợi thắv binh loạn như thế. hiểu rẳng đã không cách nào chống đờ, dẫn binh ra khỏi thànỈỊ ra lệnh cho thủ hạ hét to Khá Hãn ở đâv. chi chốc lát đã tụ tập hơn vạn người.
Quản Đột Quyểt đang như ruồi bọ không đầu, khi biết Khả Hãn còn ờ đó. đều ùa đi theo. Mọi người đồng tâm hiệp lực. lại một hơi chạy ra khòi Định Tương, không có bị quân Tâv Lương chặn đánh.
Hiệt Lợi thấv chuyện quá khẩn cấp. không dám dừng lại. tọa trấn trung quân, lệnh quán Đột Quyết một đường về hướng bắc. Còn chưa đi vài bước, chợt nghe thấv trong thành có tiếng hô kinh thiên động. “Khả Hãn đã chết. Khả Hãn đã chết!”
Tiếng la vừa ra, đại binh Đột Quyết trong thành thoáng qua đã sụp đổ!
Hiệt Lợi vừa tức vừa giận, nhưng không dám quay đầu lại, một đường dẫn đội chạv như điên về hướng bắc. thẳm nghĩ chạv trở về Đột Quyá Nha trướng. Hơn vạn kỵ binh ằm ầm hoảng sợ chạv về phía bắc. trong đêm khuya. chi cảm thắv sau lưng cách đó không xa, luôn luôn có truy binh sắp tới. nhịn không được trong lòng kinh hài.
Vốn đã bắt đẩu mùa đông, dù chưa có tuyết rơi. nhưng ban đêm đã khá lạnh, đã sớm hà hơi thành sương, nước đóng thành băng. Mọi người từ trong chăn ấm chui đi ra lên ngựa chạv trốn, có thể nói là ít có chuần bị. đến khi binh minh thì đã là bụng đói kêu vang.
Quay đầu lại vừa nhìn, nhìn thấv hơn mười vạn đại quân khi quay lại chi hơn một vạn, thật khóc không ra nước mắt. Phải biết 1’ẳng hắn tụ binh xuôi nam, đã gần đền ba mươi vạn quân, cho dù nhân số bị quán Tảv Lương của Tiêu Bố Y. uất Trì Cung giết chết, bất quá cũng chừng ba bốn vạn mà thôi. Nhưng thành Định Tương một đém hồn loạn, khiến cho binh lực của hắn hao tổn mười phần chi còn lại một. mà hắn thậm chí còn chưa có nhìn thấy binh mà của Lý Tình.
Lý Tình này! Hiệt Lợi trong lòng thẩm hận. hận muốn thổ huyết, đầu có chút muốn ngắt
đi.
Vồn hắn ờ cách vách tắm rửa. nghe được tình hình trong phòng không đúng, lao tới xem xét, bị Trương Tế một đao bị thương dưới xương sườn, tuy không nặng, nhưng một mực không có thòi gian băng bó. đến hiện tại vẫn ngâm ngẩm đau. Hơn nữa trên người hơi nước chưa khô. hàn khí bức tới. đầu trầm như đá. Trong lòng tự nói mình không thể ngà xuống, khi không nghe thấy tiếng vó ngựa nữa. phàn phó mọi người chạv nhanh tìm chút thức ăn đờ đói rồi mới chạv trốn tiếp. Mọi người mọi nơi tim kiếm thực vật, mới bắt được mấv con mồi, chợt nghe thấv phía nam tiếng vó ngựa giống như sầm rền, bụi đất bốc cao tận trời kèm theo sát khí lành lạnh.