Nhưng, trên đời không ai có thể lường trước được mọi chuyện, lúc này lại đột nhiên có chuyện không hay xảy ra.
Việc này còn cố tình vượt ra khỏi phạm vi kế hoạch cùng mong đợi của tất cả mọi người.
…
…
Chuyện này nảy sinh trong một lần tổ chức bữa tiệc trong gia đình ở nhà họ Thịnh.
Thịnh Thế đi Maldives một tuần cho nên bữa tiệc này anh nhất định phải đi.
Anh xuất hiện tại nhà cũ của nhà họ Thịnh như thường lệ, lại phát hiện sau khi mọi người gặp được anh, giọng nói cũng đều không hề thay đổi, không có gì khác biệt, cho nên Thịnh Thế liền buông xuống sự lo lắng, biết Thịnh Hoan không nói chuyện này với người nhà họ Thịnh.
Mẹ Thịnh vừa thấy Thịnh Thế thì vẫn giống như trước kia, lôi kéo Thịnh Thế, thúc giục anh kết hôn.
Thậm chí lần này cũng không biết mẹ Thịnh lấy ra một xấp ảnh dày, đưa tới trước mặt Thịnh Thế cho anh chọn.
Thường ngày Thịnh Thế chỉ nghe mà không lên tiếng, lúc mẹ Thịnh đang cảm thấy bản thân đã hết kế sách để giữ chân Thịnh Thế mà sắp phát điên, cánh cửa lại được một người khác mở ra, Chung Trạch mặc áo khoác bông đẹp đẽ chạy vào.
“Bà ngoại!”
Mẹ Thịnh vừa nhìn thấy Chung Trạch liền lập tức đứng lên, ôm tiểu Chung Trạch, trực tiếp bỏ mấy tấm hình kia vào trong tay Thịnh Thế, nói: “Nhị Thập, con tự chọn người tốt nhất đi!” Sau đó liền mang Tiểu Trạch đi chơi.
Thịnh Hoan đi tới trước mặt Thịnh Thế, đưa tay đặt lên trên bả vai của anh, cười ha hả cầm mấy bức ảnh, liếc mắt nhìn từng cái một, sau khi xem xét ngắm nghĩa vẫn cảm thấy không thuận cho lắm, liền giễu cợt Thịnh Thế: “A, Nhị Thập, em phát tài nha! Toàn là mỹ nữ như vậy để cho em chọn, mau chọn một người làm vợ đi!”
Thịnh Thế liếc Thịnh Hoan một cái, căn bản không để ý tới bà chị này. Anh bỏ mấy tấm hình còn lại xuống trên khay trà, đứng dậy bắt đầu thúc giục người giúp việc: “Đã có cơm tối chưa?”