Hồng y gật gật đầu, chậm rãi nói:
– Chuyện là như thế này, Vân Huyên…
Hồng y trưởng lão là người đứng đầu vô thượng trưởng lão của tông môn, là lão quái vật sống mấy ngàn năm, có cống hiến lớn với tông môn, hắn nói chuyện sẽ có sức thuyết phục rất mạnh, lúc này hắn kể cho mọi người nghe chuyện xảy ra trong tế tự chi địa một lần.
Mọi người nơi đây không ngờ Vân Huyên lại phát rồ tới mức như vậy, sau lưng mọi người đổ mồ hôi lạnh và sợ hãi.
Nếu như không phải thiếu niên trước mắt ra tay, kịp thời đạt được tế tự chi địa tán thành, chỉ sợ thanh danh vài vạn năm của Kiếm Thần Tông sẽ bị hủy họa trong nháy mắt.
Vào lúc này trong mắt mọi người mang theo cảm kích nhìn Nhiếp Vân.
Nhìn thấy biểu lộ của mọi người, Nhiếp Vân biết rõ mục đích của chính mình đã đạt được, lập tức phân phó tạm thời không nên tiết lộ tin tức của mình, sau đó giải tán đại hội.
Có thể trở thành Thái Thượng trưởng lão của tông môn, mỗi một đều là nhân trung hào kiệt, nếu như vừa rồi ngay từ đầu nói rõ tội trạng của Vân Huyên, ngược lại sẽ làm bọn họ cho rằng hắn gán tội cho Vân Huyên, từ đó hắn phải xác lập uy nghiêm, lại làm bọn họ biết rõ thân phận địa vị, sau đó không người nghĩ như vậy.
Đường đường kiếm đạo sư mở ra hình thái thứ ba, cho dù không trở thành tông chủ Kiếm Thần Tông cũng sẽ là cường giả dương danh thiên hạ.
Hơn nữa trở thành tông chủ Kiếm Thần Tông, trách nhiệm càng lớn, ngược lại tông môn liên lụy hắn.
– Mạc Tường, muốn ta không giết ngươi, vậy phải xem ngươi biểu hiện, cho ngươi thời gian một ngày, lập tức viết ra hành vi phạm tội của Lạc Vũ Thiên, Nghê Hư, Tông An, Hồ Giai và công bố cả tông môn, cũng thông cáo tin tức Vân Huyên mưu phản nhân loại truyền khắp đại lục, làm tốt ta chẳng những không giết ngươi, ta cũng sẽ ban thưởng kiếm đạo chi khí cho ngươi, làm không tốt, ha ha, cho dù chạy trốn tới chân trời góc biển cũng sẽ có người giết ngươi.
Các trường lão khác đều rời đi, Nhiếp Vân nhìn về phía Mạc Tường quỳ gối trước mặt hắn, trong lời nói mang theo ý chí sát phạt.
Đạt được Thái Thượng trưởng lão trong tông môn ủng hộ, cho dù tâm linh hay khí chất của Nhiếp Vân đều có biến hóa rõ ràng, càng có quyền uy, thậm chí hắn có được uy nghiêm cao cao tại thượng có thể nghiền nát lòng tin của người bình thường và biến thành phế vật.
Đây là lực lượng do quyền lực mang tới.
Mạc Tường là đội trưởng chấp pháp đội, tạm thời còn không thể giết chết, dù sao còn có rất nhiều chuyện cần hắn đi làm, chờ khi nào Diệp Kiếm Tinh chính thức phát triển, Nhiếp Vân mới tính toán có được tâm phúc thuộc về mình trong Kiếm Thần Tông.
– Hồng y trưởng lão, mang ta đi Tàng Bảo Các, ta muốn xem có bảo vật phù hợp với ta hay không.
An bài xong Mạc Tường, hắn bảo Diệp Kiếm Tinh tiếp tục trở về tu luyện, Nhiếp Vân lúc này mới nhìn sang hồng y trưởng lão, vừa cười vừa nói.
– Tốt!
Hồng y trưởng lão gật gật đầu.
Thân là tông chủ đã có tư cách lựa chọn bảo vật trong Tàng Bảo Các, lại nói Nhiếp Vân kịp thời phá hư mưu kế của Vân Huyên cứu vớt tông môn, cống hiến thật lớn, cống hiến như vậ mặc dù quét sạch bảo vật trong Tàng Bảo Các cũng không có ai nói cái gì.
Tàng Bảo Các của Kiếm Thần Tông nằm ở giữa tông môn, khoảng cách Kiếm Thần điện cũng không xa, hai người đi tới rất nhanh.
Mở cửa Tàng Bảo Các ra, Nhiếp Vân đi vào, hắn ngẩng đầu nhìn lên và hít khí lạnh.
Không hổ là Tàng Bảo Các của tám đại tông môn, bên trong có quá nhiều thứ.
Trước kia hắn cho rằng mình rất giàu có, hiện tại so sánh ra hắn biết rằng mình chẳng là gì cả.
Không nói thứ khác, chỉ nói linh binh bảo kiếm tuyệt phẩm đặt trên kệ cũng nhiều hơn trăm kiện, đan dược linh cấp vô số kể, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm chồng chất thành núi, tới đan dược tuyệt phẩm thì thưa thớt, đan dược thánh phẩm càng ít nhưng cũng có vài trăm viên, không có đan dược đế phẩm chớ nói chi thiên phẩm, đạo phẩm.
Kiếm Thần Tông chủ tu kiếm đạo, có được chế tạo sư nhưng không có luyện đan sư, bởi thế đan dược không nhiều, Hóa Vân Tông là đệ nhất tông môn có được đế đan cho nên không thể so sánh được.