Tên tướng quân Thiên giai cảnh nhị trọng quát lên.
Huyền Thiên giẫm lên hư không đi lên trước, nói:
– Chúng ta ở hòn đảo khác truyền tống tới, muốn đi về hướng nam, ở chỗ này mượn đường mà thôi, hy vọng các ngươi không nên ngăn cản, còn năm tên này, bản thiếu gia không có hứng giết bọn họ, nếu không phải bọn họ phạm ta, bản thiếu gia làm sao bắt bọn chúng, nếu như là công sai của Đại Kinh thiên triều, vậy thì trả cho các ngươi.
Khi đang nói chuyện, bàn tay cương nguyên đẩy về phía trước, trực tiếp ném năm người qua.
Tuy ở Khôi Lỗi Thánh Đảo nghe được tin tức của Kinh Huyền Đảo, Kinh gia cùng Huyền gia là địch, nhưng mà tin tức thập phần thưa thớt, Huyền Thiên vừa tới Kinh Huyền Đảo, còn không có thăm dò tình huống, không muốn trêu chọc phiền toái gì, có thể tránh được thì tận lực tránh đi!
Năm tên bị ném đi có người tiếp được, năm người này vừa thoát khốn lập tức kích động quát lên:
– Tướng quân, hắn là gian tế phía nam, bọn chúng đều là gian tế… Ngài phải bắt gian tế đả đảo Đại Kinh thiên triều!
Ân!
Tướng quân Thiên giai cảnh nhị trọng nhíu mày, tức giận lập tức tăng lên, hắn nhìn bọn người Huyền Thiên vung tay lên, quát:
– Bắt toàn bộ bọn chúng về thẩm vấn.
Hai tên phó tướng và mấy trăm tên cường giả Địa giai cảnh hét lớn một tiếng dạ, sau đó xông tới.
Huyền Thiên đưa cánh tay lên, thần sắc tức giận, quát:
– Bản thiếu gia cũng không phải là bồ tát sống thương dân gì đó, sát niệm vừa hiện ra thì các ngươi máu tươi ba thước, nghe bản thiếu gia nói một câu, lập tức quay người rời đi, nhường đường cho bản thiếu gia, nếu không kết quả của các ngươi không tốt đâu.
Huyền Thiên cũng có tu vi Thiên giai cảnh nhi trọng, vừa quát lên uy thế ngập trời, làm cho đám người kia hơi dừng lại.
– Lớn mật! Trước mặt tướng quân còn dám nói lời uy hiếp, tướng quân ở Đại Kinh thiên triều có thần uy cái thế, ngươi dám không xem tương quân đặt vào trong mắt, quả thực chính là muốn chết!
…
Năm người vừa bị Huyền Thiên bắt lập tức hô lên.
Tên tướng quân vừa nghe những lời này thần sắc cực kỳ hưởng thụ, ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên, kiếm ra khỏi vỏ, quát:
– Động thủ!
Khi đang nói chuyện, tên tướng quân Thiên giai cảnh nhị trọng động thủ trước, XÍU…UU! – – ! Một kiếm đâm về phía Huyền Thiên.
Kiếm cương bắn nhanh như tia chớp, lập tức đâm tới trước mặt Huyền Thiên.
Còn có hai tên phó tướng lao lên, sĩ khí lập tức tăng nhiều, cũng nhao nhao xông về phía trước.
– Tự tìm đường chết!
Huyền Thiên đối mặt với kiếm cương đâm tới, thần tình lạnh nhạt nói một câu.
XÍU…UU!…
Huyền Thiên vừa mới nói xong, một đạo kiếm quang từ trong người của hắn lao ra ngoài, cương mang đại thịnh, là một thanh Linh Kiếm Thiên Cấp.
Linh Kiếm Thiên Cấp dung hợp kiếm ý bát giai cùng với lôi hệ cương nguyên cho nên lực công kích khủng bố, trong chốc lát như cây kim đâm lên kiếm của tên tướng quân Thiên giai cảnh nhị trọng.
Ba – –
Kiếm cương của tên tướng quân Thiên giai cảnh nhị trọng bị Linh Kiếm Thiên Cấp đánh nát.
Hào quang lóe lên, đầu của tên tướng quân bay lên cao.
Khi Huyền Thiên xuất kiếm đến lúc chém đầu của tên tương quân Thiên giai cảnh nhị trọng, cơ hồ là trong chớp mắt, biến hóa này làm cho người ta khó phản ứng kịp, thẳng đến khi đầu của tên tướng quân bay lên cao, chúng cường giả mới sợ hãi thét lên một tiếng.
Cường giả Thiên giai cảnh nhị trong nha, một kích đã bị giết.
Hai tên phó tướng và quân sĩ Địa giai cảnh đều hoảng sợ, nhìn qua Huyền Thiên, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Nhất là vừa rồi năm tên thủ thành bị Huyền Thiên bắt lấy, giờ phút này hai chân run lên, há to mồm nói không ra lời, bọn chúng tuyệt đối không ngờ chiến lực Huyền Thiên đáng sợ như thế, đại tướng quân biên phòng ở trước mặt Huyền Thiên thì không có năng lực phản kháng.
Linh Kiếm Thiên Cấp chém xuống đầu tên tướng quân, trong chốc lát lại bay qua năm tên thủ thành, thần sắc năm tên này hoảng sợ kêu lên, lập tức bỏ chạy.