Đầu này chạm vào ngực pháp thân, nhanh chóng ló đầu kia ra sau lưng, từ vị trí bị xuyên phá, những hoa văn hắc ám kỳ dị lan tràn khắp thân thể Thái Âm pháp thân.
Khi những hoa văn đen kia lan ra, sắc mặt Khâu Thái Âm kịch biến, linh lực của Thái Âm pháp thân đang cấp tốc tiêu tán.
Không thể nào ngăn cản, mọi hành động đều không có tác dụng.
– Cái gì thế này?
Khâu Thái Âm gầm lên phẫn nộ, nhưng chỉ ngắn ngủi vài giây, hàn khí của Thái Âm pháp thân dần tan đi, thân hình to lớn trở nên trong suốt, nhạt màu sắp vỡ.
Sắc mặt Khâu Thái Âm càng lúc càng khó coi, Chí Tôn pháp thân tương liên với bản thể, do vậy nếu linh lực Chí Tôn pháp thân tiêu tan, cũng sẽ làm hắn trọng thương rất nặng.
Cảm giác suy yếu lan tỏa trong người Khâu Thái Âm, không ngờ linh trận của thằng Mục Trần kia lại lợi hại như vậy, thứ này dường như không có lực phá hoại trực tiếp, nhưng lại có tác dụng quái lạ đốt sạch linh lực, càng thêm chí mạng.
“Bang!”
Thái Âm pháp thân càng lúc càng mỏng đi, rồi nổ một tiếng vang to khắp đất trời.
Chí Tôn pháp thân vỡ nát, Khâu Thái Âm chấn động, phun máu, linh lực bản thân trở nên cực kỳ yếu ớt.
Trên bầu trời, Mục Trần lạnh lẽo nhìn Khâu Thái Âm mặt trắng bệch, tay biến ấn, hắc liên lại chuyển động, tim sen tập trung vào Khâu Thái Âm, hắc ám hội tụ.
Khâu Thái Âm kinh hãi ra mặt, công kích quái đản này Mục Trần lại còn có thể thi triển lần nữa, Chí Tôn pháp thân đã bị phá, nếu bản thể bị đánh trúng không chừng trọng thương hoặc táng mạng, vội quát lên:
– Mục Trần, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt?
Mục Trần chẳng quan tâm, hắc ám vẫn hội tụ nơi tim sen càng lúc càng nhiều.
– Khốn nạn, ta thua!
Khâu Thái Âm thấy Mục Trần sát khí thập túc, lòng kinh hoảng quát to.
Khâu Thái Âm bất ngờ nhận thua, khán giả lập tức xôn xao, ai nấy nhìn nhau lắc đầu. KHông ai ngờ Khâu Thái Âm đang thắng chắc lại phải chủ động nhận thua.
Mục Trần nghe Khâu Thái Âm nhận thua, cười nhạt, mái tóc ngắn lại nguyên hình, đôi mắt quỷ cũng trở lại bình thường.
– Vậy ta phải đa tạ Khâu tông chủ rồi.
Mục Trần cười cợt trêu tức, bốn đóa hắc liên sau đó tiêu tán, sắc mặt Mục Trần cũng xám ngoét, ai nấy đều thấy được hắn lúc này đã cạn pin.
Cái tư thái muốn liệp sát Khâu Thái Âm khi nãy cũng chỉ là cố sức hù dọa mà thôi!
Khán giả cười to cổ quái, đưa ánh mắt thương cảm tội nghiệp nhìn Khâu Thái Âm đang giận run người. Hắn bị Mục Trần dụ khị bêu xấu.
Hiện tại dù bị thương yếu đi, nhưng Khâu Thái Âm vẫn còn sức tái chiến, hoàn toàn trái ngược Mục Trần, nếu đánh thêm 1 hiệp nữa thôi, chắc chắn Mục Trần không thua thì te tua.
Dù gì cũng chỉ mới vừa đột phá Chí Tôn tứ phẩm, linh lực còn chưa ổn định, đương nhiên khả năng tác chiến bền bỉ không cao, không thể bì kịp Khâu Thái Âm.
Nhưng ai ngờ hắn lại ép Khâu Thái Âm sợ tới mức chủ động nhận thua.
Khán giả nhìn nhau lẩm bẩm, Mục Trần kia thật là gian xảo!
Những tiếng cười rúc rích vang khắp đấu trường, làm cho Khâu Thái Âm càng thêm ê mặt tức điên. Chuyện hôm nay sẽ còn bị nhắc lại nhiều lần, danh vọng của hắn về sau phải làm thế nào đây….
– Thằng nhãi con đáng chết!
Khâu Thái Âm hai mắt đỏ bừng, phẫn nộ làm hắn mất tỉnh táo, gào lên một tiếng, lật tay lấy ra một thẻ ngọc màu trắng sữa, bên trên khắc những phù văn phúc tạp, toát ra dao động linh lực cuồng bạo.
“Véo!”
Khâu Thái Âm đỏ mắt dữ tợn, vung tay ném thẻ ngọc đi, đột nhiên thẻ ngọc nổ ầm ầm, hóa thành hùng sư dữ tợn giương nanh múa vuốt hướng tới Mục Trần săn giết.
Dao động linh lực hung bạo này làm cho cả chư vương cũng thất kinh biến sắc.
– Huyền Thiên Sư ấn?
Tam Hoàng trừng mắt nổi giận. Huyền Thiên Sư ấn chính là tuyệt học Huyền Thiên điện, chỉ có những thành viên cao cấp mới đủ tư cách nhận được.
Hùng sư linh lực lao đi vun vút trên không trung, áp sát Mục Trần. Trước hùng sư hung mãnh, hắn chỉ còn là con mồi sợ hãi run rẩy vô lực nhắm mắt chờ chết!
Và lúc này chẳng còn sức chạy trốn, hắn hoảng hốt nhìn hùng sư há mồm chuẩn bị tợp một phát xong đời.
“Bùm!”
Đột ngột hùng sư nổ tung, biến mất, cả vùng trời sau đó an tĩnh.
Mục Trần cảm thấy áp lực hùng sư đã hoàn toàn tan biến, thở phào nhẹ nhõm. Trước mặt hắn là bóng lưng xinh xắn nhỏ nhắn mà uy nghi.