Tú Tú cũng thở dài: “Sư tôn đã không ăn khói lửa nhân gian, ta cảm thấy ta mãi mãi không đến được cái cảnh giới kia của người.”
Cố Thanh Sơn nghe tam nữ nghị luận, nhịn không được nhìn Ngỗng trắng.
Ngỗng trắng vùi đầu trong bát, đang hưng phấn chiến đấu một cái sủi cảo tôm thủy tinh.
Cố Thanh Sơn thầm nghĩ một chút, nói: “Được rồi, sư tôn không phải là người bình thường, các muội chớ so sánh với người, không thích hợp.”
Hắn gắp cho mỗi người một gắp đồ ăn.
Những thức ăn này đúng là món các nàng thích ăn.
Vì vậy, các đệ tử Bách Hoa tông lại nhao nhao động đũa.
Các nàng vừa ăn vừa thỉnh thoảng trò chuyện phiếm vài câu, hỏi Ngỗng trắng một chút vấn đề trong tu hành.
Ngoại trừ việc thả Tần Tiểu Lâu đang ở trên không trung.
Mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, hiện tại chỉ có thể ngồi ở trên diều, nhắm mắt tu hành không được nhúc nhích.
Đến khi hắn đột phá Nguyên Anh, đạt được cảnh giới Hóa Thần, mới có thể trở về mặt đất.
Sau bữa cơm chiều, Cố Thanh Sơn thu khay và bát, nhanh chóng cọ rửa sạch sẽ, lại nhấc một chiếc rổ từ dưới giếng lên, bày dưa và trái cây đã ướp lạnh lên bàn.
Sư huynh muội vừa ăn hoa quả vừa trò chuyện.
Tình Nhu và Uyển Nhi tiếp tục lãnh giáo Ngỗng trắng, muốn lý giải một công pháp tu hành cẩn thận hơn.
Cố Thanh Sơn thì giúp đỡ Tú Tú cắt dưa và trái cây.
Một lát sau, Bách Hoa tiên tử cũng quay về.
Trông nụ cười trên mặt nàng, Cố Thanh Sơn hỏi: “Tình huống thế nào?”
“Xem ra ta không thể rời khỏi Liên Minh.” Bách Hoa tiên tử nói.
“Vì sao?”
“Hiện tại tất cả mọi người ủng hộ ta làm thủ lĩnh, các bộ phụ trách quan trọng trong Liên Minh cùng ngã về phía bên chúng ta.”
“Tin tức truyền thật nhanh!” Cố Thanh Sơn cười nói.
“Đúng là như vậy, bọn chúng thăm dò cái khác thì không được, nhưng có thể biết sự kiện kia ngay đầu tiên.” Bách Hoa tiên tử nói.
“Sư tôn, sư huynh, các ngươi nói là nói sự kiện kia là sự kiện gì?” Tú Tú nhịn không được hỏi.
Cố Thanh Sơn sờ sờ đầu của nàng, nói: “Quyền và danh ngạch dung hợp thế giới.”
“Đúng.” Bách Hoa tiên tử nói: “Toàn bộ danh ngạch của Liên Minh đã chuyển đến trên tay ta.”
Nàng lấy ra một lệnh bài xinh xắn, đặt lên trên bàn.
Lệnh bài này hoàn toàn giống cái lệnh bài trong tay tám tên trưởng lão lúc trước, chỉ có điều phẩm chất hoàn mỹ hơn.
“Đây là lệnh bài Uỷ ban Trọng tài Thế giới, yêu cầu bọn chúng giao tới tay ta, trên văn kiện đi cùng có con dấu của Hội trưởng Uỷ ban Trọng tài Thế giới, cùng với chữ ký của Trọng tài cấp Bá Chủ – Trần Vương.”
“Dọa được bọn họ không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Sợ tới mức ngoan như cún.” Bách Hoa tiên tử nở một nụ cười hiếm có.
“Nếu nói như vậy, nắm trong tay một phe thế lực, ngược lại cũng không cần vội vã ra bên ngoài.” Cố Thanh Sơn nói.
Bách Hoa tiên tử nói: “Ý tưởng của ta cũng là như vậy. Vị trí lãnh tụ của cái Liên Minh này, tạm thời ngồi, chí ít ta không cần đi cầu người khác để đổi lấy danh ngạch tương ứng.”
Nàng nhìn phía Cố Thanh Sơn, hỏi: “Chuyện con đi Thế giới Huyền Không ta đã nghe Tình Nhu và Uyển Nhi nói.”
“Con có thể nhập gia tuỳ tục, định mưu rồi hành động, một lần ra tay là giết tu sĩ Huyền Tiên cảnh, thật sự là ngoài dự liệu của ta, cũng khiến ta cảm thấy tự hào vì con!”
“Thế nhưng sau đó lại xảy ra chuyện gì? Vi sư muốn nghe mọi chuyện con trải qua một chút.”
Bách Hoa tiên tử nói đến đây, Tú Tú, Tình Nhu, Uyển Nhi bên cạnh cũng dựng lỗ tai lên.
Dù sao Cố Thanh Sơn có thể trở về bình an đã không dễ dàng, còn có thể kết giao với nhân vật như Trần Vương, các nàng đương nhiên cũng cảm thấy tò mò những chuyện Cố Thanh Sơn từng trải.
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ một chút, lại nói: “Xin sư tôn để Tiểu Lâu xuống, con cho rằng có một sự tình trong đó, huynh ấy nghe xong sẽ có chỗ tốt.”
“Con thật sự muốn như vậy?”
“Đúng vậy.”
Bách Hoa tiên tử bèn vẫy vẫy tay, con diều đáp xuống.
Tần Tiểu Lâu ngồi ở trên diều, làm bộ nhập định như trước.
Cố Thanh Sơn cười nói: “Được rồi, nhị sư huynh, chuyện kế tiếp huynh cũng phải nghe cho kỹ, đệ cảm thấy có một số việc hẳn là nói ra sớm một chút, để cho người Bách Hoa tông chúng ta đều rõ ngọn nguồn.”
Tần Tiểu Lâu mở mắt ra, thất vọng nói: “Ta còn tưởng rằng đệ đã thuyết phục sư tôn thả ta xuất quan.”
Thấy ánh mắt nghiêm nghị của Bách Hoa tiên tử quét tới, lúc này hắn ta mới vội vàng im lặng.
Cố Thanh Sơn liền bắt đầu giải thích.
Hắn nói từ lúc hai nàng ly khai Thế giới Huyền Không, thẳng đến khi nói đến mình dùng Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí để đối kháng với Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí của La Sát, cuối cùng chiến thắng.
Hồ ly trắng xuất hiện, lại bị Tiểu Điệp đã hóa thành Chân Ma hóa giết chết nhẹ nhàng.
Giới Ma là con trai của Tiểu Điệp.
Ẩn tình chân tướng của Thế giới Huyền Không trở nên rõ ràng.
Nói đến đây, mọi người đều cảm khái không thôi.
Không người nào để ý đến sự hủy diệt của Thế giới Huyền Không, tất cả mọi người thở dài không ngớt với tao ngộ đau khổ của Tiểu Điệp.