Khương Ngải Chanh mặc quần áo ở nhà, cầm ly nước trong suốt đứng ở ngoài ban công hóng gió đêm: “Không phải Minh Trầm nên đi cùng cậu sao?”
“Tất nhiên là anh ấy cũng sẽ đi, nhưng thử váy cưới thì tốt hơn hết nên có thêm một người để tham khảo.” Cũng giống như việc dạo phố mua sắm quần áo, các cô gái thường có xu hướng kéo chị em tốt cùng nhau đi dạo, ánh mắt của đàn ông và phụ nữ luôn có sự khác biệt.
Hình U định đến cửa hàng thương hiệu nổi tiếng quốc tế thử váy cưới, hy vọng chị em tốt sẽ đi cùng mình, Khương Ngải Chanh vui vẻ đồng ý.
Váy cưới thiết kế riêng của cửa hàng TL là viết tắt của từ “True Love” trong tiếng Anh, mỗi bộ váy cưới ở đây đều là độc nhất vô nhị và không thể nào sao chép nên được nhiều người săn đón.
Khi cả hai bước vào TL, bọn họ vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tượng bên trong.
Không gian rộng rãi, tủ kính bóng loáng trưng bày đủ loại váy cưới theo màu sắc, quả là một bữa tiệc thị giác.
Mỗi bộ váy cưới mà các cô gái mặc lên người đều có ý nghĩa khác nhau, đã từng nhìn thấy vô số trang phục diễm lệ, cũng từng nhìn qua vô số khung cảnh lộng lẫy, nhưng chưa bao giờ có cảm giác như hiện tại.
Khương Ngải Chanh không khỏi cảm thán: “Thảo nào người ta đều nói váy cưới là ước mơ của mọi cô gái.”
Hình U nâng cánh tay lên huých vào người cô ấy: “Cậu cũng muốn mặc váy cưới à?”
Khương Ngải Chanh nhún vai: “Chó độc thân như mình thì mặc váy cưới làm gì.”
Minh Trầm có việc nên chậm trễ, sáng sớm phải gấp rút giải quyết, hiện tại gửi tin nhắn nói rằng đang trên đường đến đây, Hình U cất điện thoại vào, đi theo nhân viên tiếp đón nhiệt tình vào đại sảnh.
“Xin hỏi quý khách có hẹn trước không ạ?”
“Có.”
Hình U đọc số điện thoại, nhân viên công tác hoàn thành việc đăng ký.
Bọn họ còn phải đợi người, ánh mắt không khỏi nhìn xung quanh, Hình U chuyển hướng sang bên cạnh: “Cậu có khăn giấy không?”
Nhân viên đi theo phía sau nghe vậy thì lập tức nói: “Xin chờ một chút ạ.”
“Ấy, tôi có mang theo.” Khương Ngải Chanh mở túi xách lấy khăn giấy, nhưng vừa lấy ra thì vô tình kéo theo một sợi dây hơi rối, Hình U nhìn chăm chú.
Khương Ngải Chanh định cất nó vào, nhưng cổ tay đã bị Hình U giữ chặt: “Đợi đã, sao mình cảm thấy thứ này có chút quen mắt.”
Khương Ngải Chanh ngẩng đầu, chột dạ mà cười trừ với cô.
Hình U cũng học theo biểu cảm của cô ấy, giống y như đúc: “Sao đây?”
Chị em quen biết nhiều năm như vậy, gạt được ai chứ.
Khương Ngải Chanh mím khóe môi, lấy ra chiếc còi giấu trong túi xách: “Thôi được rồi, cậu muốn hỏi gì thì tranh thủ lúc này hỏi nhanh đi.”
“Tại sao chiếc còi của anh trai mình lại ở chỗ cậu?” Hình U không nói những lời vô nghĩa mà vô thẳng vấn đề.
“Anh ấy đưa cho mình.” Ngẫm lại thì cảm thấy có chỗ không đúng, Khương Ngải Chanh lại giải thích thêm, “Mình đưa cho anh ấy”.
Hình U: “… Hả?”
Khương Ngải Chanh giải thích ngắn gọn về nguồn gốc của chiếc còi: “Tóm lại, có thể anh ấy chỉ muốn cảm ơn mình, cho nên mới đưa chiếc còi cho mình trước khi rời đi.”
Hình U gật gù, nửa tin nửa ngờ: “Câu chuyện mà cậu bịa ra cũng khá có lý.”
Bịa chuyện?
Khương Ngải Chanh muốn biện hộ, nhưng còn chưa kịp mở miệng thì đã bị câu hỏi của Hình U làm cho choáng váng: “Nếu chỉ là như vậy, vậy tại sao cậu lại mang theo chiếc còi này ở bên người?”
Hình Nhận đã trở lại quân ngũ được hai tháng, Khương Ngải Chanh lại có thứ này trong túi xách, chí ít thì điểm này có hơi bất thường.
Khương Ngải Chanh giả vờ bình tĩnh nhờ vào ưu thế nghề nghiệp của mình: “Vật này đã cứu mạng anh ấy, mình giữ lại phòng thân không được sao?”
Hình U gật đầu một cách dứt khoát: “Được.”
Cô cầm lấy khăn giấy, xoay người không hỏi nữa, Khương Ngải Chanh hít sâu một hơi rồi từ từ thở ra.
Nhưng mà, Hình U đột nhiên quay đầu lại, một câu hỏi mạnh mẽ đập vào màng nhĩ: “Có phải hai người đang lén lút vun đắp tình cảm sau lưng mình không?”
Khương Ngải Chanh lập tức cứng đờ.
Qua một lúc lâu, cô ấy mới nghe thấy giọng nói của chính mình: “Bồi dưỡng tình cảm gì chứ…”
Hình U ngước mắt dò xét: “Không phải lúc nào cậu cũng muốn nhận anh hai mình làm anh trai đó sao? Lúc làm vệ sĩ cho cậu thì cậu khen ngợi anh ấy không ngớt lời, có phải hai người âm thầm kết nghĩa anh em mà không nói cho mình biết không?”
Khương Ngải Chanh: “…”
Hóa ra, Hình U nói bản thân không nhạy với tình cảm là thật, là mình đáng giá cao cậu rồi.
Nếu đã như vậy, cô ấy cũng hùa theo: “Bọn mình là ân nhân cứu mạng của nhau, là ơn cứu mạng đó.”
“Được rồi.” Hình U liếc nhìn cô ấy một cái, cũng không biết có tin hay không.
Khoảng hai mươi phút sau, Hình U nhận được tin nhắn của Minh Trầm, nói rằng anh đã đến.
Theo anh đến còn có Tưởng Tử Dục.
Hình U đến gần cánh tay của Minh Trầm: “Tại sao Tưởng Tử Dục cũng đến đây?”
Anh liếc mắt: “Dù sao cũng không phải anh gọi đến.”
Không cần biết Khương Ngải Chanh và Tưởng Tử Dục phát triển như thế nào, Khương Ngải Chanh là chị em tốt của Hình U, Tưởng Tử Dục là anh em tốt của Minh Trầm, hai người nước sông không phạm nước giếng.
Tưởng Tử Dục không có khả năng không biết kế hoạch đám cưới của Mình Trầm, cho nên hôm nay anh ta đã chủ động đến tìm anh.
Nhân viên cửa hàng bắt đầu dẫn bọn họ đi xem váy cưới, hai vợ chồng tay trong tay đi ở phía trước, khoảng cách giữa Khương Ngải Chanh và Tưởng Tử Dục có thể thêm được hai người đàn ông cường tráng.
Sau khi lựa chọn cẩn thận, Hình U nhìn trúng chiếc váy có kiểu dáng cúp ngực trễ một bên vai, nhân viên cửa hàng lấy váy cưới ra khỏi tủ kính, sau đó dẫn cô vào phòng thay đồ.
Mặc một bộ váy cưới lộng lẫy rườm rà như vậy, Minh Trầm xung phong đi vào giúp đỡ, nhưng lại bị nhân viên cửa hàng mỉm cười thuyết phục: “Thưa anh, nhân viên của TL đều được đào tạo chuyên nghiệp, xin hãy tin tưởng chúng tôi.”
Những lời này được nói rất uyển chuyển, chủ yếu là sợ khách hàng mặc nhầm, đến lúc đó sẽ phiền phức hơn.
Vẻ mặt thất vọng của người đàn ông có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Hình U nhếch môi: “Có nghe thấy chưa?”
Minh Trầm đưa tay véo má cô: “Em đắc ý quá nhỉ?”
Hình U vỗ vỗ vai anh: “Ngoan ngoãn ngồi đợi ở bên ngoài đi.”
“Chậc.” Loại chuyện không thể giúp vợ mặc váy cưới này, thật sự là quá đáng tiếc.
Hình U đi thử váy cưới, Minh Trầm canh giữ ở bên ngoài phòng thay đồ, còn Khương Ngải Chanh và Tưởng Tử Dục thì ngồi ở bàn nghỉ phía ngoài.
Hai người ngồi đối diện nhau không nói gì.
Nhân viên cửa hàng mang đến hai ly nước ấm, Khương Ngải Chanh nói cảm ơn, sau đó cầm ly nước lên uống hai ngụm rồi đặt xuống mặt bàn thủy tinh.
Miệng ly thủy tinh trong suốt dính một chút màu sắc, Tưởng Tử Dục nhìn chằm chằm vết son môi kia, ngước mắt thì thấy Khương Ngải Chanh đang dựa vào ghế, cúi đầu nghịch điện thoại, không có ý định giao tiếp với anh ta.
Tưởng Tử Dục đưa tay cầm ly nước của mình uống một hớp: “Chanh tử.”
“Sao vậy?” Khương Ngải Chanh ngẩng đầu lên khỏi điện thoại.
“Vừa rồi trong lúc Hình U chọn váy cưới, mình có nghe thấy cậu nói rằng cậu cũng rất thích, hay là cậu cũng thử đi?” Tưởng Tử Dục chủ động tìm chủ đề.
Khương Ngải Chanh lắc lắc điện thoại: “Mình đâu có kết hôn, thử váy cưới làm gì?”
Tưởng Tử Dục ngồi thẳng dậy, ngón tay vuốt ve đáy ly: “Không phải con gái các cậu đều thích váy cưới sao?”
Khương Ngải Chanh ngả người dựa vào ghế: “Cậu lại nghe được những lời này từ cô bạn gái nào?”
Tưởng Tử Dục: “…”
Tự vác đá nện vào chân mình.
Khoảng mười phút sau, âm thanh yếu ớt phát ra từ phía trước.
Tấm rèm trong phòng thay đồ từ từ mở ra, cô dâu mặc váy cưới đứng quay lưng về phía mọi người, chiếc váy xếp tầng đẹp mắt trải dài từ mặt đất lên đến dáng người hoàn hảo của người phụ nữ, vòng eo nhỏ nhắn thắt lại như lưng bướm xinh đẹp, bờ vai trần trắng nõn khúc xạ ra vầng sáng mờ ảo dưới ánh đèn, tựa như tiên nữ bước ra từ trong tranh, một vẻ đẹp không thuộc về trần thế.
Bên cạnh vang lên tiếng cảm thán kinh ngạc của nhân viên cửa hàng, Khương Ngải Chanh giơ điện thoại lên, nhanh chóng chụp được hai bức ảnh đẹp, cô cất điện thoại vào rồi bước nhanh về phía trước.
Hình U xách làn váy từ từ xoay người lại, chạm phải cái nhìn chằm chằm của Minh Trầm.
Hai quần chúng hóng hớt ở bên ngoài đang định tiến vào chung vui thì không hiểu tại sao tấm rèm đột ngột khép lại từ hai phía, ngăn cách khung cảnh bên trong với thế giới bên ngoài.
Khương Ngải Chanh:???
Tưởng Tử Dục:???
Nhân viên cửa hàng cầm điều khiển từ xa mỉm cười xin lỗi với bọn họ: “Đây là ý của anh Minh.”
“…”
Đúng là chó quá chó.
Hình U đứng yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn người đang đi về phía mình, cho đến khi tấm rèm khép lại hoàn toàn, trong tầm mắt chỉ còn lại sự tồn tại của nhau.
Cách biệt với thế giới phức tạp bên ngoài, thế giới nhỏ này hoàn toàn yên tĩnh, ánh sáng tràn ngập, người phụ nữ trong quầng sáng hé mở đôi môi đỏ mọng: “Đẹp không?”
“Rất đẹp.” Chất giọng dễ nghe của người đàn ông vang lên, không hề do dự.
Ánh mắt của Hình U không ngừng kéo gần theo từng bước chân của anh, trong đôi mắt sáng chứa đầy ý cười: “Ai đẹp?”
Minh Trầm ôm lấy vòng eo thon nhỏ mềm mại của vợ mình vào lòng, cúi đầu hôn lên mắt cô, tự tin tuyên bố: “Vợ-của-anh.”
Nụ hôn cuối cùng, dừng ở cổ của cô.
*
Đêm đó, Nam Trầm Bắc U lại nhanh chóng bị đẩy lên hot search, nghe nói có người qua đường chụp được ảnh hai người bước vào cửa hàng đồ cưới, hiện tại trên mạng đều đang thảo luận xem có phải hai người dự định kết hôn hay không.
Nhưng đến bây giờ, chuyện lãnh chứng vẫn chưa được công khai, fan hâm mộ chỉ thấy lịch trình dày đặc của hai người trên Weibo, thậm chí còn nghi ngờ cả hai không có thời gian yêu đương vì sự nghiệp.
[Tui có một câu hỏi, khi nào Đại Cẩu Cẩu và Tiểu Khổng Tước sinh cục cưng dị?] [Thím hỏi cái này hơi sớm rồi đó, tui chỉ muốn biết khi nào hai người này đăng giấy kết hôn thôi] [Concert mừng sinh nhật của Minh Trầm sắp diễn ra rồi, năm nay Hình U có đến hong ta?]Fan CP vì hai người mà rầu thúi ruột, thậm chí còn có người thay họ lên kế hoạch cuộc đời một cách tỉ mỉ, sắp xếp vô cùng rõ ràng.
Vậy thì Hình U có đến không?
Câu trả lời là có.
Minh Trầm đã hỏi trước xem cô muốn vị trí nào, nào ngờ cô vợ nhà anh có sở thích độc đáo, muốn trốn trong đám đông để xem buổi biểu diễn.
Trong concert lần này, hầu hết các ca khúc mới mà Minh Trầm mang đến đều mang hương vị tình yêu ngọt ngào, fan hâm mộ nghe xong liền hiểu ra, chiếc thuyền Nam Trầm Bắc U của bọn họ vẫn rất ổn định vững chắc.
Tên bài hát cuối cùng chậm chạp không được công bố, màn hình chỉ hiện lên hình ảnh như thế này 《??》, fan hâm mộ liệt kê một loạt ca khúc của Minh Trầm, suy đoán xem đó là bài hát nào.
Cho đến khi lời bài hát rõ ràng bật ra khỏi cổ họng của anh.
“Trái tim này cứ đập loạn nhịp vì em.”
“Nụ cười của em làm anh say đắm.”
Khán phòng sôi trào ngay lập tức!
Đây là bài hát《Đắm Say》mà Minh Trầm đã viết cho Hình U ở năm 18 tuổi.
Tất cả bọn họ đều biết đây là bản tình ca độc quyền mà Minh Trầm dành riêng cho Tiểu Khổng Tước, bởi vì bài hát này không được phát hành, cũng không bán bản quyền nên fan hâm mộ không thể mơ tưởng đến.
Nếu Minh Trầm hát《Đắm Say》ở đây, vậy có phải có nghĩa là Hình U cũng đang ở đây?
Fan hâm mộ nhìn trái nhìn phải, tất cả đều tìm kiếm nhân vật khả nghi, những người ngồi trong khán phòng VIP đều chú ý đến người phụ nữ bên tay phải.
Cô đeo khẩu trang, tóc mái che khuất trán, nhưng đôi mắt đó làm người ta cảm thấy quen thuộc.
Mọi người đều đã xem qua video của Hình U, cô không để tóc mái. Hình U đúng là nắm bắt điểm này, tạm thời cài tóc mái giả.
Tuy nhiên, nó cũng không thể che giấu được khí chất và vẻ đẹp trời cho của cô, hội trưởng đặc biệt chú ý đến cô, cho đến khi phát hiện ra trên ngón áp út của cô có đeo một chiếc nhẫn bạc.
Trùng hợp vậy sao?
Vào thời điểm ra thông báo chính thức, Nam Trầm Bắc U đã khoe cặp nhẫn do chính tay mình làm, fan hâm mộ không nhìn thấy rõ chi tiết, nhưng có nhiều điểm tương đồng như thế này thì rất không bình thường.
Sau khi concert kết thúc, hội trưởng vờ như vô tình đi theo cô, nhưng khi đến ngã rẽ thì người phụ nữ đột nhiên quay đầu lại.
Bị bắt gặp, hội trưởng có chút ngượng ngùng, đang muốn xin lỗi thì người phụ nữ lại chủ động cởi khẩu trang xuống và mỉm cười chào hỏi: “Chào cậu, tôi là Hình U.”
Hội trưởng đã đăng một bức ảnh vào nhóm chat, cô đã sớm nhận ra.
Dùng thân phận “Người nhiều mưu trí” để gặp hội trưởng thì khá ngại, cái này cũng coi như là gặp mặt cô ấy bằng chính con người thật của mình.
Chỉ vỏn vẹn một phút, Hình U lại đeo khẩu trang rồi biến mất trong đám đông.
Hội trưởng kích động không thôi, lúc sau tụ tập với chị em nhưng tâm trạng vẫn như trên mây.
Là một fan CP, trước khi “từ chức” còn có thể nhìn thấy Hình U ngoài đời thật, thật sự là không còn gì nuối tiếc.
Chị em trong nhóm không ngừng truy vấn, hội trưởng khen không ngớt, nói ngoài đời còn đẹp hơn trong video.
Bản thân Hình U vẫn đang ngồi trước màn hình, dùng tài khoản “Người nhiều mưu trí” đăng bài trong siêu thoại, an ủi những fan hâm mộ không thể đến concert.
Bài hát 《Đắm Say》 đêm nay khiến rất nhiều fan hâm mộ suy đoán rằng Hình U đã có mặt tại khán phòng, vò đầu bứt tóc muốn biết tiến độ của hai người.
Minh Trầm vừa lau mái tóc ngắn ướt nhẹp vừa bước vào phòng, nhìn thấy Hình U đang ngắm nghía ảnh chụp trong máy ảnh của cô.
Anh bước tới, không chút để ý mà nói: “Đưa giấy chứng nhận kết hôn của em cho anh.”
Hình U ngẩng đầu: “Không phải anh cướp giấy chứng nhận kết hôn của em rồi sao?”
“Ồ.” Anh chỉ muốn thông báo một chút.
Minh Trầm lấy hai tờ giấy chứng nhận kết hôn từ trong tủ khóa, đặt lên bàn rồi chụp ảnh: “Thông báo chính thức nhé?”
Hình U không ngẩng đầu: “Thông báo!”
Vào lúc 00:00 sáng, Minh Trầm đăng một bài viết đã chuẩn bị từ trước lên Weibo ngay đúng ngày sinh nhật:【Đã hái được ngôi sao】
Minh Trầm đăng hai tờ giấy chứng nhận kết hôn màu hồng, Weibo của Hình U lập tức xuất hiện, cô chia sẻ lại bài viết:【Đã hái được mặt trăng】