Cẩu yêu bên kia đâm vào lòng bàn tay Giang Nam, Giang Nam đứng thẳng bất động, mà đầu cẩu yêu này lại bị chấn đến cao cao bắn lên, cốt cách toàn thân đùng đùng bạo toái, biến thành một bãi bùn nhão nằm trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích!
Đầu cẩu yêu cuối cùng kia thấy thế, không dám tái chiến, cụp đuôi liền hướng xa xa bão táp mà đi, Giang Nam mặt không biểu tình, từ trên lưng gỡ xuống Nhạn Minh Cung, giương cung liền bắn, một mũi tên sáng chói đuổi theo đầu cẩu yêu này, ô hay một tiếng đem hắn bắn thủng, lập tức nổ tung, huyết nhục vẩy ra! Nguồn tại http://Truyện FULL
Bọn người La sư tỷ thấy nghẹn họng nhìn trân trối, sau nửa ngày nói không ra lời, ngắn ngủn qua một lát thời gian này, thiếu niên kia liền đem tất cả cẩu yêu tàn sát không còn, quả thực là cường hoành đến không hợp thói thường!
Giang Nam bước đi đến trước mặt bọn người La sư tỷ, La sư tỷ liền vội vàng khom người thi lễ, cung kính nói:
– La Thanh đa tạ huynh đài trượng nghĩa, xuất thủ cứu giúp. Đại ân đại đức như thế, La Thanh ghi nhớ trong lòng, không dám quên.
Giang Nam dò xét lục y nữ tử, trước mắt không khỏi thầm khen một tiếng, thiếu nữ này trời sinh trắng nõn, da thịt vô cùng mịn màng, hồn nhiên không giống một võ đạo cường giả múa thương múa bổng, ngược lại là tiểu thư khuê các, tuổi trẻ thiếu nữ từ trong hương các đi ra.
– Tiểu nương tử, muốn cưỡi chim to không?
Thần Thứu Yêu Vương chứng kiến hình dạng La Thanh, không khỏi hưng phấn lên, mặt mày hớn hở, cười hắc hắc nói:
– Chủ công nhà ta chim to, vừa lớn lại thoải mái, ngươi cưỡi đi lên tuyệt đối sảng khoái…
Sắc mặt Giang Nam tối sầm, hung hăng trừng Thần Thứu Yêu Vương liếc, thầm nghĩ một tiếng xui:
– Ta làm sao lại quên chuyện này, Thần Thứu này bệnh cũ lại tái phát, vừa nhìn thấy mỹ nữ liền nhịn không được đùa giỡn…
Sắc mặt La Thanh ửng đỏ, có chút chân tay luống cuống, nàng sớm đã chú ý tới Ngốc Ưng trên đầu vai Giang Nam kia, cho rằng chỉ là sủng vật, không nghĩ tới đầu Ngốc Ưng này vậy mà có thể mở miệng nói chuyện, hơn nữa nghe ngữ khí thấy thế nào đều giống như một lão lưu manh tích ác nhiều năm.
– Điểu tự nhiên không thể nào là lưu manh, như vậy lưu manh nhất định là điểu chủ nhân.
Trong lòng La Thanh có chút bối rối, thầm nghĩ:
– Hẳn thiếu niên này cứu ta là vì coi trọng ta… Hắn lợi hại như vậy, bản lĩnh lại cao, nếu như dùng sức mạnh mà nói chỉ sợ ta không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa… hắn lớn lên tuấn tú, nếu ân cần lấy chút ít, tình ý chân thành, người ta hơn phân nửa sẽ ỡm ờ theo hắn, làm gì cần dùng sức mạnh…
Giang Nam vội vàng ho khan một tiếng, che dấu xấu hổ, âm thầm giam cầm Thần Thứu Yêu Vương, miễn cho hắn còn nói ra cái gì không đứng đắn, nói khẽ:
– Vị sư tỷ này, xin hỏi có gặp được một tiểu cô nương như vậy hay không?
– Ngươi đừng dùng sức mạnh, ta theo ngươi là được…
La Thanh tâm loạn như ma, vừa mới nói ra lời này, đột nhiên chỉ thấy cương khí của Giang Nam tự động ly thể hóa thành chân khí, chân khí biến hóa, biến hóa thành bộ dáng một thiếu nữ, giống như đúc, thế mới biết mình đã hiểu lầm, sắc mặt không khỏi đỏ bừng.
Trong nội tâm Giang Nam buồn bực:
– Cô nương này cũng là cổ quái, như thế nào đột nhiên không đầu không đuôi toát ra một câu như vậy?
Hôm nay, tinh thần ý niệm của hắn đã tiếp cận cấp bậc thần niệm, đối với điều khiển chân khí có thể nói cẩn thận nhập vi, không những đem chân khí này diễn hóa thành các loại dị thú như Long Hổ Tượng, đồng dạng cũng có thể theo tâm ý biến hóa trưởng thành.
Hai người khác bên cạnh La Thanh nháy mắt mấy cái, trong lòng cũng dị thường buồn bực, không rõ nàng như thế nào đột nhiên nói ra những lời này.
Sắc mặt La Thanh tao hồng, âm thầm gắt một cái, tinh tế dò xét bộ dáng cô gái kia, nghi ngờ nói:
– Xem bộ dáng này, phảng phất là Giang sư tỷ, bất quá niên kỷ so với Giang sư tỷ nhỏ hơn mấy tuổi…