– Chuyển của con? Người phụ nữ bại hoại đó mang cốt nhục của đệ đệ con mà lại là chuyện của con? Không được, bà già này sống tới bây giờ không thể chấp nhận được người phụ nữ nào như vậy, nếu con không nỡ ra tay vậy được để mẫu hậu làm – Thái Hậu tức giận nói
Hắn nghe thấy vậy liền hoảng sợ, thực sự mẫu hậu hắn bình thường là người phân đúng phải trái đúng sai, nhưng một khi đã để bà ra tay làm việc thực sự phải gọi là diệt cỏ tận gốc giống như là thanh tẩy mọi thứ vậy. Phong cách làm việc của mẫu hậu không ai hiểu bằng hắn.
Hơn nữa tính toán ra giờ này cô mang thai cũng tròn sáu tháng rồi nhỉ, nếu bây giờ mà mẫu hậu ra tay chẳng may sẽ một xác hai mạng hắn không nỡ làm như thế. Dẫu sao phải chứng kiến cảnh cô đau lòng hắn còn đau gấp trăm lần cô.
– Chuyện này con sẽ tự giải quyết – Hắn nói
– Con đó, đã nói phải giữ lời nghe chưa, mẫu hậu đi thăm Tử Y đây, con bé mang thai cũng phải được gần ba tháng rồi, con bé thực sự phải là hoàng hậu mới đúng ta không hiểu tại sao con lại lập người phụ nữ ác độc, dối trá, bại hoại kia làm hoàng hậu nữa – Mẫu Hậu thở dài nói
Bà tức giận nói đồng thời nhắc để Tử Y, hiện tại bà khá hài lòng với đứa bé này, ngoan ngoãn, hiền lành lại tốt tính thực sự trước kia mắt bà mù rồi nên mới cổ vũ cho Hoàng Thượng lập Tuệ Nhi làm Hoàng Hậu!
– Dạ mẫu hậu,con đưa người đi được không, tiện thể tới thăm nàng ấy, lâu nay bận triều chính con không tới thăm được chắc nàng ấy sẽ buồn lắm – Hắn thuận theo mẫu hậu nói
Đi tới cung của Mạc Quý Phi, bước vào phòng hắn thấy nàng đang đọc sạch, nàng vẫn yên ắng tựa như một mặt nước yên bình
– Thần thiếp tham kiến Thái Hậu và Hoàng Thượng – Tử Y hành lễ nói
– Mau đứng dậy đi – Thái Hậu cười hiền nói
– Tạ Thái Hậu – Tử Y cười nhẹ đáp
Hắn ngồi bên cạnh Thái Hậu không tỏ rõ thái độ thích hay ghét lắm chỉ lẳng lặng nghe rồi đôi khi nói vài câu. Đa số là Thái Hậu nói chuyện, hắn cũng không muốn phá hỏng không khí vui vẻ này. Chẳng biết giờ này Tuệ Nhi đã ăn gì rồi.
Tại sao hắn lại phải bỏ công quan tâm nhỉ, rõ ràng đã ra lệnh cấm Ngự Thiện Phòng bưng bê đồ ăn cho cô mà, hừ, hắn không thèm quan tâm nữa. Nhưng càng nghĩ chắc mấy tháng nay cô chắc cũng không có đồ bồi bỏ cho đứa con rồi…. khoan có phải con hắn đâu…. nhưng mà hắn thương cô, chắc bây giờ người gầy nhom rồi….
Hắn liền đứng dậy nói bừa một lý do rồi quay về Dưỡng Tâm Điện. Về tới nơi hắn liền ra lệnh cho Lý Công Công kêu Ngự Thiện Phong làm chút canh bổ mang cho cô. Còn hết sức dặn dò không được để người khác biết, phải làm lặng lẽ không được để ai biết được hành tung!