Nghe giọng nói nóng vội của Cris Hàm, Vu Yên Nhi thầm chắc Thanh Mai đã không đợi được nữa, tính đến nay cô ta vào nhà Kiến Nhất ở đã hơn năm tháng vẫn chưa thu được lợi cho bản thân, khó trách lại vồ vập đến mức khiến Cris Hàm hoảng sợ.
“Cô ta nói gì với thầy?”
*”Ban đầu chỉ hỏi về thầy với Nhật Nguyệt yêu đương thế nào, nhưng mấy ngày nay liên tục đề cập đến chuyện hỏi thầy có nghĩ đến tìm hiểu người khác không, có muốn tìm người ‘giải tỏa’ không, vừa mới nãy còn hỏi thầy có muốn ngày mai đi xem nhà cùng cô ta ‘quan hệ’ không”* Tiếng Cris Hàm thở dài nặng nề vang lên, giọng anh khẩn thiết: *”Yên Nhi, mau cứu thầy đi, thầy là trai tân, lỡ hôm đó cô ta cưỡng bức thầy thì làm sao thầy có thể đối mặt với Nhật Nguyệt nữa”*
Miệng Vu Yên Nhi cười méo xệch, người đàn ông này còn dám tự tin khoe còn trai tân, thật không hiểu nổi.
Trong ánh mắt Vu Yên Nhi thoáng lên tia hưng phấn, bình tĩnh trấn an Cris Hàm: “Thầy nghe em nói, cứ theo đó mà làm”
Ở dưới nhà không còn ai, duy nhất ánh đèn từ trong phòng bếp phát ra, Kiến Nhất vừa pha sữa xong định trở về phòng lại đụng mặt Thanh Mai cản đường.
Cô ta mặc đồ ngủ mỏng dính, đồ lót cũng chẳng mặc bên trong, mái tóc buông xõa gợi cảm, đôi chân trần chéo nhẹ vào nhau đứng chặn ngay lối Kiến Nhất.
Vốn định dùng những ngày còn ở nhà Kiến Nhất thử liều một phen quyến rũ anh, dù thành công hay thất bại cô ta cũng chẳng mất mát gì. Đáng tiếc, Kiến Nhất chỉ lướt ngang gương mặt cô ta đúng một giây, ánh mắt nhìn thẳng về trước chẳng thèm nhìn đến mặt cô ta thêm lần nào nữa, cơ thể bốc lửa đó càng thiếu may mắn không được anh ngó đến một lần.
Bản tính Kiến Nhất điềm tĩnh, không thích so đo hay khiến cho mọi chuyện thêm phức tạp, đối diện với những người cố tình gây chuyện càng không có hứng thú giao lưu.
Kiến Nhất bước qua chổ khác đi ra, Thanh Mai lại cứng đầu chặn lối anh, bày ra dáng vẻ cô đơn cần người an ủi: “Nhất, chúng ta nói chuyện một lát được không?”
Tầm mắt Kiến Nhất hướng thẳng về trước, không nhìn đến mặt Thanh Mai, điềm đạm đáp: “Nếu chị thích, tôi có thể gọi Nhi Nhi nói chuyện với chị, cô ấy có động thủ hay không, tôi cũng sẽ không cản”
Kể từ lúc xảy ra hiện trường Jork cưỡng bức Vu Yên Nhi thất bại, Kiến Nhất đã không vừa mắt với Thanh Mai, thái độ cô ta đối với anh ngày càng lộ liễu khiến ác cảm trong anh liên tục tăng cao không ngừng.
“Nhất, em lạnh lùng như vậy chị thật sự rất buồn” Thanh Mai ngoan cố ép Kiến Nhất phải hướng mắt nhìn cô ta một lần, những ngón tay sơn màu đen chạm vào dây áo ngủ kéo ra khỏi vai.
Thanh Mai còn chưa đạt được mục đích cởi áo thì Kiến Nhất đã bỏ đi một mạch, lạnh nhạt bỏ lại một câu nhắc nhở: “Vợ tôi là con báo đốm nhỏ, tốc độ ra tay nhất định không khiến chị thất vọng”
Thanh Mai kinh ngạc nhìn theo bóng lưng cao lãnh của Kiến Nhất đang bước lên cầu thang, trong lòng dâng lên cảm giác hỗn loạn, người con trai đó những ngày đầu tiếp xúc mang đến cảm giác gần gũi nhẹ nhàng, lâu dần cô ta mới cảm nhận được rõ dường như đối với anh, ngoài Vu Yên Nhi không có ai có thể hưởng ké sự dịu dàng ấy.