Lúc trước Trần Văn Húc là người cạnh tranh vị trí chưởng giáo cường lực, Tư Duẫn tổ sư tự mình tán thành hắn, bốn người tự nhiên biết rõ, nếu không phải bởi vì hắn mê luyến nữ tử Yêu Hồ tộc, chỉ sợ mặc dù Vân Huyên có thể thi triển vô thượng đại kiếm thuật cũng không cách nào đạt được danh ngạch chưởng giáo.
– Nếu bốn vị trưởng lão đã biết sư thúc ta, ta cũng nói rõ chân tướng một lần, vị này là Nhiếp Vân, chắc hẳn các ngươi cũng nhìn thấy hắn được Kiếm Thần chi tâm và Kiếm Thần Chi Kiếm tán thành, chuyện là như thế này…
Thấy sắc mặt bốn người hòa hoãn, Diệp Kiếm Tinh cũng giải thích chuyện lúc trước một năm một mười.
– Ngươi nói là… Vân Huyên nàng nuôi dưỡng thi thể tổ tiên Phụng Ca biến thành Bạt, còn lợi dụng thủ pháp Kiếm Linh Dưỡng Thai phá hư kiếm linh Kiếm Thần Chi Kiếm?
Nghe được Diệp Kiếm Tinh giải thích, bốn đại trưởng lão nhìn nhau, bọn họ mới biết được lúc trước mình hồ đồ cỡ nào.
– Vâng, nếu không phải thời khắc mấu chốt, Nhiếp Vân đạt được tế tự chi địa tán thành, nếu để Vân Huyên mang Bạt ra ngoài, chỉ sợ danh dự vài vạn năm của Kiếm Thần Tông chúng ta bị hủy hoại trong chốc lát không nói, còn có thể mang tới tai nạn không thể tha thứ cho đại lục Phù Thiên.
Diệp Kiếm Tinh nói.
– Thì ra là thế, nhưng mà… Tại sao hắn được Kiếm Thần chi tâm tán thành?
Trưởng lão áo đỏ còn không tin tưởng nhìn sang Nhiếp Vân.
– Bởi vì hắn là kiếm đạo sư, hơn nữa kiếm đạo đan điền đã mở tới hình thái thứ ba.
Diệp Kiếm Tinh trịnh trọng nói.
– Cái gì? Kiếm đạo sư?
– Kiếm đạo sư hình thái thứ ba?
Bốn đại trưởng lão đồng thời giật mình, sắc mặt trở nên phi thường khó coi, lại nhìn Nhiếp Vân, lúc này Nhiếp Vân cũng không che giấu thân phận kiếm đạo sư của mình, đan điền vận chuyển sinh ra kiếm khí bành trướng xông thẳng lên trời.
– Quả nhiên là kiếm đạo sư…
– Thì ra chúng ta thả cho tội nhân tông môn bỏ chạy, buồn cười mới vừa rồi còn dương dương tự đắc…
Nhìn thấy Nhiếp Vân bộc phát khí tức phun trào, diễn dịch kiếm đạo áo nghĩa, bốn đại trưởng lão không còn nghi hoặc, toàn thân run rẩy, sau khi nhìn nhau liền hối hận không dứt.
Kiếm đạo sư không có khả năng giả bộ, hơn nữa đối phương đạt được tế tự chi địa tán thành, có được năng lực tiện tay chém giết bọn họ, không cần phải nói dối làm cái gì.
– Vô thượng trưởng lão hồng y ( hoàng y, áo lam, hắc y), bái kiến tông chủ!
– Mới vừa rồi là thuộc hạ lỗ mãng, kính xin tông chủ trách phạt!
Nhớ tới vừa rồi lỗ mãng, bốn đại trưởng lão đồng thời lắc đầu, bọn họ đi vài bước tới trước mặt Nhiếp Vân và quỳ rạp xuống đất.
– Ân?
Thấy bọn họ gọi mình là tông chủ, hơn nữa quỳ xuống, Nhiếp Vân đã giật mình.
Địa vị vô thượng trưởng lão còn cao hơn tông chủ, mặc dù phạm sai lầm cũng không cần quỳ xuống, hơn nữa bản thân mình không phải tông chủ, đây là ý gì?
– Kính xin tông chủ không nên từ chối, đây là quy củ của Kiếm Thần Tông chúng ta, chỉ cần là kiếm đạo sư sẽ có tư cách kế thừa đại vị tông chủ, huống chi ngươi bây giờ còn luyện hóa Kiếm Thần chi tâm và Kiếm Thần Chi Kiếm, đạt được lão tổ tự mình thừa nhận, chúng ta nguyện ý nghe lệnh.
Trưởng lão áo đỏ lên tiếng, lời nói dứt khoát quyết tuyệt như chém đinh chặt sắt.
– Không sai, hiện tại Vân Huyên đã gây ra chuyện tổn hại tông môn, thật sự không có tư cách tiếp tục làm tông chủ, kính xin không nên từ chối!
Hoàng y, áo lam, hắc y ba vị lão giả cũng đồng thời ôm quyền, trong lời nói mang theo thành khẩn.
– Ah…
Nhiếp Vân sững sờ.
– Nhiếp Vân, bốn vị trưởng lão nói đúng, ngươi đừng chối từ, chỉ cần ngươi thành tông chủ của chúng ta, ta tin tưởng Kiếm Thần Tông nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Diệp Kiếm Tinh nghe được bốn đại trưởng lão quyết định, chẳng những không có ghen ghét hơn nữa ánh mắt còn bắn ra hào quang.
Kiếm đạo sư, Kiếm Thần Tông truyền thừa vài vạn năm cũng chỉ có một người, nếu có người thứ hai, có thể tưởng tượng chỉ cần đợi một thời gian, tuyệt đối có thể tái hiện huy hoàng Kiếm Thần lão tổ.&