“Vậy thì phải đợi đến khi anh liên lạc được với cô ấy rồi hãy nói.” Ở đầu dây bên kia, sắc mặt Đường Bách Khiêm thâm trầm đến đáng sợ, giọng nói lạnh lùng khiến người ta phát rét.
Anh ta cũng biết hậu quả nếu bị Tô Khiết biết hết mọi chuyện, nhưng anh ta sẽ không để cô biết.
Anh ta tuyệt đối sẽ không để Đường Lăng có cơ hội nói cho cô biết.
“Đường Bách Khiêm, thật ra, tôi muốn liên lạc với Khiết Khiết rất đơn giản. Anh tưởng rằng anh biết tất cả mọi chuyện của Khiết Khiết, nhưng thật ra không phải vậy. Có rất nhiều chuyện mà tôi còn biết rõ hơn anh nữa.” Môi anh hơi cong lên.
Đường Bách Khiêm quá tự tin, tự tin quá mức đôi khi chính là ngạo mạn.
Hơn nữa, ham muốn kiểm soát của Đường Bách Khiêm quá mạnh.
Tô Khiết là một người độc lập, cô có suy nghĩ của cô, cô có cuộc sống của cô, cô có quá khứ của cô.
Vì vậy, Đường Bách Khiêm không thể biết hết mọi thứ về Tô Khiết.
Đường Lăng cũng đang điều tra chuyện của Tô Khiết, vì mục đích khác nhau, cho nên phương hướng điều tra của Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần cũng hoàn toàn khác nhau.
Vì vậy, chuyện Đường Lăng điều tra được thì Nguyễn Hạo Thần không biết, thậm chí có rất nhiều chuyện Đường Bách Khiêm cũng không biết.
“Anh biết gì?” Đường Bách Khiêm bị sốc, anh ta biết mối quan hệ giữa Đường Lăng và Tô Khiết, lúc Đường Lăng điều tra Tô Khiết thì anh ta đã phát hiện, sau đó anh ta nhanh chóng điều tra ra được mối quan hệ giữa Đường Lăng và Tô Khiết.
Nhưng anh ta vẫn luôn giấu Tô Khiết, anh ta không muốn Tô Khiết ở bên Nguyễn Hạo Thần, anh ta cũng không muốn Tô Khiết trở về nhà họ Đường.
Anh ta chỉ hy vọng Tô Khiết mãi mãi ở bên cạnh anh ta, cho dù Tô Khiết không đồng ý kết hôn với anh ta, chỉ cần có thể ở bên cạnh cô thì anh ta đã thỏa mãn rồi.
“Đường Bách Khiêm, anh thật ngốc, anh nghĩ tôi sẽ nói cho anh biết sao?” Đường Lăng không ngừng cười, lời nói nghe có vẻ rất thiếu đánh.
Tiểu Hổ nhìn ngây người, ôi chao, ông chủ của anh ta vẫn có một mặt như vậy sao, anh ta cảm thấy rất khó thích ứng nha.