“Vào đi!”
Tân Mẫn xanh mặt vọt vào, đến trong ưởng, nhìn thấy sản phẩm đều là nhãn hiệu của Lâm Thị, cũng không biết là hàng thật hay hàng giả.
Ông ta lập tức cầm lấy mấy sản phẩm, điên cuồng cào sạch tem chống giả bên trên, thấy mã vạch laser bên dưới đều run rẩy cả người.
“Chủ nhân đừng nóng, có thể là công nghệ phỏng chế của Tân Huy tăng lên, thoạt nhìn có vẻ thật nhưng thứ bên trong chắc chắn là giải” Tân Cương vội nói.
“Lấy sản phẩm đến cho tôi xem, kiểm tra đo lường tại chỗ!”
Tân Mẫn nghiến răng, hung tợn nói.
Tốt nhất bên trong là hàng kém chất lượng, bằng không ông ta phải giết chết cha con Tân Cương!
Tân Cương vội vã lấy sản phẩm vừa điều phối tốt tới nơi, gọi nhân viên kỹ thuật lên kiểm tra đo lường. Nhân viên kỹ thuật bình tĩnh nói: “Hoàn toàn khớp với tiêu chuẩn chất lượng sản phẩm của Lâm Thị, không có vấn đề gì.”
“Không có vấn đề? Vấn đề lớn thì có!”
Tân Mẫn run môi, ông ta chợt hiểu ra, hiện tại nhà xưởng này hoàn toàn sản xuất sản phẩm của Lâm Thị.
Dùng sản nghiệp nhà họ Tân sản xuất hàng hóa cho Lâm Thị ư?
Thậm chí toàn bộ vật tư đều do nhà họ Tân cung cấp, Lâm Thị không mất gì còn lợi dụng nhà họ Tân không công?
Dù muốn tay không bắt giặc cũng không đến mức ấy đi!
“Mẹ kiếp!”
Tân Mẫn ném thành phẩm xuống đất, cả người rơi vào.
trạng thái điên cuồng như thú hoang, mắt đỏ bừng bừng hỏi: “Tân Huy đâu? Thằng con hoang kia đâu?”
Ông ta chửi ầm lên làm mặt Tân Cương tái nhợt. Tân Miễn cũng không hứng thú nghe Tân Cương giải thích, bay thẳng tới văn phòng xưởng trưởng.
“Loại người gì thế không biết? Chất lượng tốt còn chửi người? Thần kinhI” Nhân viên kỹ thuật nhìn Tân Mãn chạy xa, thâm nghĩ người này đầu óc bị nước vào rồi.