– Nhạc phụ đại nhân, cứ việc yên tâm! Chu Hằng cười nói.
Dương Thiết Hổ khóc không ra nước mắt, hắn có thể yên tâm sao?
Thực lực cường đạo tinh hải mạnh bực nào, ngay cả Tuyệt Tiên Thành cũng chỉ có thể lựa chọn co đầu rút cổ phòng thủ, triển khai đại quyết chiến ở cứ điểm sau cùng! Nói cách khác, lực lượng chi cường đạo tinh hải này ít nhất bằng một nửa toàn bộ Tiên giới, lúc này mới có thể chống lại Tuyệt Tiên Thành!
Bốn người Chu Hằng có thể chống lại được nửa giang san Tiên giới sao?
Đáp án tất nhiên là không!
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, con gái phải làm quả phụ a!
– Hày, các ngươi là người đoàn đội nào, sao lại chạy tới chỗ chúng ta. Sau khi bọn họ tới gần, lập tức có mấy cường đạo tinh hải quát hỏi bọn họ.
Toàn bộ đại quân cường đạo tinh hải là liên minh với nhau, tuy rằng vì lợi ích chung, nhưng cũng không thể nói bọn họ đều tương thân tương ái. Ngược lại, những đoàn đội với nhau rất có thể có âm mưu hãm hại nhau, thậm chí còn có ân oán!
Loại liên minh này làm sao có kỷ luật, bởi vậy rất có thể vì một mâu thuẫn nhỏ mà nội đấu! Cho nên, mọi người đều có chung nhận thức, trước khi đánh hạ Tuyệt Tiên Thành, tuyệt không thể quấy nhiễu nhau.
Mà không quấy nhiễu chính là đại biểu cho cường đạo tinh hải khác không được tiến vào lĩnh địa của kẻ khác.
Đoàn người Chu Hằng đã phạm vào kiêng kị!
Bọn họ lập tức bị mười mấy võ giả Nhật Diệu Cảnh bao vây, từng vũ khí tản ra ánh sáng dày đặc.
Dương Thiết Hổ lại sợ tới mức ngừng thở.
Hắn không phải kẻ nhát gan, nhưng mà một Nguyệt Minh Đế nho nhỏ đối mặt với một đoàn cường giả Nhật Diệu Cảnh, hắn làm sao dám thở mạnh chứ? Lại nói, cho dù đả bại những người này thì thế nào, kế tiếp còn có chí cường giả Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh!
Vì sao Chu Hằng lại dùng phương pháp chẳng khác nào tự sát này tiến tới?
Chu Hằng ánh mắt lạnh lại, những người này tuy rằng tới đây, nhưng cũng không có nghĩa là thảm kịch dưới những Tiên Thành kia bọn họ không tham dự! Chỉ là những người này còn có sứ mệnh khác, lúc này mới đi trước một bước.
Tất cả cường đạo tinh hải đều phải chết!
Sát khí tràn ra, hóa thành từng lợi kiếm màu đen, xoạt xoạt xoạt, lợi kiếm màu đen tùy ý tung hoành, mặc dù nó hình thành từ sát khí, nhưng mà trong đó có sát khí sắc bén của kim hệ Thiên Kinh, chỉ cần bị đâm vào, căn bản không cần trúng chỗ yếu hại, sát khí sắc bén trong đó trong nháy mắt có thể xử lý tất cả võ giả dưới Sáng Thế Cảnh!
Lúc trước Lam Long nữ hoàng một cái chớp mắt tàn sát trăm vạn cao thủ, bây giờ Chu Hằng còn chưa đạt tới trình độ như vậy, nhưng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi thì không thành vấn đề.
Hắn bước nhanh tới, thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, cường đạo tinh hải xung quanh không ngừng ngã lăn ra chết, căn bản ngay cả 1 chiêu cũng chưa ra!
Đây là lực thống trị tuyệt đối của võ giả bậc cao!
Dương Thiết Hổ nhìn mà há hốc miệng, làm thế nào cũng không thể khép lại!
Hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới, đứa con rể tiện nghi của hắn chỉ mấy năm không gặp lại mạnh tới mức này.
Đi theo sau Chu Hằng, hắn dâng lên cảm giác hào hùng như hạc giữa bầy gà! Một người thì sao, một người cũng có thể chọc thủng trời đấy.
Hắn máu nóng lên đầu, toàn thân nóng ran, chỉ cầu chiến một trận!
Chu Hằng đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội xuất chiến, đó chính là hành động tìm chết! Sát khí và khí thế cấp tốc mở rộng, sát khí tạo thành một thanh cự kiếm màu đen thông thiên, mà khí thế là Tử Diễm Thiên Long, sau khi hắn tiến vào Sáng Thế Vương, hình thể Thiên long cũng mở rộng, dài tới 10 vạn trượng, càng ngày càng có vẻ uy nghiêm, chân thật.
– Lại có người Tuyệt Tiên Thành tới, mưu toan đánh lén, nhiễu loạn trận tuyến chúng ta! Một gã Sáng Thế Đế bay vụt tới, khí thế cuồn cuộn giống như biển rộng tràn tới.
Chu Hằng cười lạnh một tiếng, cách không khống chế, sát khí kiếm màu đen và Tử Diễm Thiên Long bị hắn nắm trong tay, kim hệ phù văn vận chuyển, hắn mạnh mẽ vận chuyển sát khí kiếm và Tử Diễm Thiên Long, chém tới vị Sáng Thế Đế kia.
– Sáng Thế Vương nho nhỏ cũng dám làm càn trước mặt bổn tọa! Vị Sáng Thế Đế kia khinh thường hừ một tiếng, vươn tay phải ra chụp xuống, ầm ầm, trên vùng trời Chu Hằng lập tức xuất hiện một tòa kiếm sơn đè xuống hắn.
Sáng, Sáng Thế Vương?
Dương Thiết Hổ thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, hắn tự nhiên không cho rằng cường đạo tinh hải lừa gạt mình, thì ra Chu Hằng đã lại tiến vào Sáng Thế Cảnh!
Lão trời già, lúc này mới trôi qua mấy năm, Chu Hằng đã trở thành Sáng Thế Vương? Hắn rốt cuộc chiêu được quái vật gì làm con rể mình a! Tuy nhiên, tuy rằng Sáng Thế Vương rất lợi hại, nhưng bây giờ là khi nào, Sáng Thế Vương cũng không phải vô địch a!
Chu Hằng một kiếm một rồng chém qua, thình thịch thình thịch thình thịch, tòa kiếm sơn trên bầu trời bị chém vỡ, dư lực chưa hết, hung hăng chém tới tên Sáng Thế Đế!
Cái gì!
Tên Sáng Thế Đế mặc dù không kinh hô lên, nhưng mà vẻ mặt lại rất rõ ràng, tuy rằng hắn tiện tay đánh ra một kích không phải toàn lực, nhưng mà đó tuyệt đối không phải là một Sáng Thế Vương có thể hóa giải!
Hắn không kịp kỳ quái, một kiếm một rồng đã chém tới, hắn không thể không vung tay, đẩy ra một mảnh ánh sáng vàng.
Thình thịch!
Rồng, kiếm của Chu Hằng chém qua, khí thế hữu hình dài 10 vạn trượng cuốn tới, duệ sát khí diệt thần hồn, dưới Sáng Thế Cảnh căn bản không người nào có thể chặn được!
Đây chính là tràng giết hại a, một kích cuốn qua, ít nhất mấy vạn người bị hắn trực tiếp chấn vỡ thần hồn, biến thành hoạt tử nhân!
– Oa… Tên Sáng Thế Đế kia phun ra một ngụm máu tươi, mặt còn mang vẻ không thể chấp nhận được.
Hắn đứng mũi chịu sào, tự nhiên ăn trọn duệ sát khí kim hệ Thiên Kinh, làm sao có thể dễ chịu?
Ngũ Hành Phù Văn có thể chém Minh Tiên, chỉ một phù văn thuộc tính cũng đủ để giết chết Sáng Thế Đế! Chỉ là một kích này chỉ gia trì sát khí, khí thế chém ra, hơn nữa cũng không phải trực tiếp chém tới hắn, bằng không hắn đã bị chém thành ngàn mảnh rồi.
Minh, chiến lực cấp bậc Minh Tiên? – – – – – oOo- – – – –