Thiệu Thiên Nhai sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Cô gái này trong lúc bất chợt quật khởi, làm ra một cuộc đại loạn, không biết bao nhiêu Thần Ma ở trong tràng náo động này chết oan chết uổng, vẫn lạc chúng thần đạt hơn trăm ngàn! Từng ngọn tinh lục cũng bị đánh nát, từ trên trời rơi xuống! Đại sự bực này, người trải qua trận náo động kia, rất ít có thể quên mất.
Giang Nam vội vàng hỏi tới, Thiệu Thiên Nhai cười nói:
– Giang đạo hữu, chờ đến Hoang Cổ Thánh Thành, ta và ngươi từ từ nói chuyện.
Giang Nam ngẩng đầu, chỉ thấy lâu thuyền trong lúc vô tình bay đến bầu trời một tòa đại thành, chậm rãi hạ xuống.
Thiên Không thành này dài rộng mấy ngàn dặm, lớn kinh người. Giống như một tòa đại lục treo trên bầu trời, trong thành tràn ngập một cổ khí tức làm lòng người kính sợ.
Trong thành cao thủ vô số.
Mỗi một khối gạch đá, mỗi một mái ngói, mỗi một viên đá xanh, điêu lương bích trụ, đình đài lâu tạ, thậm chí cả sông hồ, cung điện trong thành, hết thảy cũng là pháp bảo!
Đây là một thành trì do vô số pháp bảo tạo thành. Những pháp bảo này tương đương với từng cái từng cái linh kiện chính xác, cùng chung tạo thành một pháp bảo to đến bất khả tư nghị, có vô cùng uy năng!
Trừ lần đó ra, hắn còn chứng kiến bốn phía thành tường, còn có một đống pháo, pháo khẩu um tùm, hiển nhiên uy lực cực kỳ cường đại!
– Một cỗ máy chiến tranh thật khủng khiếp!
Giang Nam không khỏi động dung, hắn một cái liền nhìn ra, Hoang Cổ Thánh Thành này chính là ứng chiến tranh mà sinh, hơn nữa còn là Thần Ma ở giữa đại quy mô chiến tranh, mới có thể động dụng vũ khí kinh khủng bực này!
Thử nghĩ một chút, vô số Thần Ma đại chiến. Hoang Cổ Thánh Thành vừa ra, vô số lửa đạn đem vô số Thần Ma bao phủ, thánh thành đấu đá, một đường bóp áp đi qua, ai có thể địch?
Cỗ máy chiến tranh bực này, so sánh với Địa ngục viễn cổ chiến hạm uy lực còn muốn kinh khủng!
– Giang huynh hảo nhãn lực!
Thiệu Thiên Nhai cười nói:
– Hoang Cổ Thánh Thành ta ở ngàn vạn năm trước luyện thành, lúc ấy Thần Giới vô chủ, quần hùng chinh chiến, mấy vị Đế cấp nhân vật, đều muốn trở thành Thần Đế thống trị chư thiên vạn giới. Lúc ấy Hoang Cổ Thánh Thành ta đệ nhất thành chủ Nhai Tư Tà theo thái cổ Đại Đế, chinh chiến sát phạt, lập nhiều chiến công hiển hách, cuối cùng phụ tá thái cổ Đại Đế trèo lên đế vị, dựa vào là chính là Hoang Cổ Thánh Thành! Đáng tiếc chính là, trừ trận đoạt Đế đại chiến kia, ngàn vạn năm qua Hoang Cổ Thánh Thành thủy chung không có tiếng tăm gì, chẳng biết lúc nào mới có thể giương hùng phong, dong ruỗi ở chiến trường Thần Ma lần nữa?
Giang Nam liếc hắn một cái, thầm nghĩ:
– Nhìn không ra Thiệu đạo hữu ngoài mặt ôn nhu im lặng, giống như xử nữ, nhưng trong nội tâm lại là một cái bạo lực cuồng…
Không phải là bạo lực cuồng, liền sẽ không muốn thấy cỗ máy chiến tranh kinh khủng như Hoang Cổ Thánh Thành giương hùng phong lần nữa, dù sao pháp bảo kinh khủng bực này vừa ra, liền không phải là chết một hai vị Thần Ma đơn giản như vậy, mà là oanh chết thành tấm thành tấm Thần Ma!
Hai người đi vào một tòa thánh điện, chỉ thấy trong Thánh điện này cũng không có thiếu đại thủ lĩnh của bộ tộc, giờ phút này hết thảy đứng trong điện, một mực cung kính.
Giang Nam tinh tế đánh giá, những đại bộ lạc thủ lĩnh tộc trưởng này hắn cũng từng thấy qua, lúc này mỉm cười hướng mọi người chào hỏi:
– Các vị đều ở đây a?
Mọi người sắc mặt biến hóa, câm như hến, Vũ Vương tộc trưởng đánh bạo nói:
– Chẳng lẻ Thiên Nhai công tử bắt giữ người này, tính toán bầm thây vạn đoạn, lấy máu hắn, tế cờ cho các tộc ta?
Thiệu Thiên Nhai lắc đầu nói:
– Ta cùng với Giang đạo hữu không đánh nhau thì không quen biết, gặp nhau hận muộn, há có thể giết hắn tế cờ cho các ngươi?
Mọi người sắc mặt kịch biến.
Thiệu Thiên Nhai cười nói:
– Các ngươi ở giữa ân oán, cũng là một ít ân oán, sao không biến chiến tranh thành tơ lụa?