“Sau đó…”
“Đúng, chúng ta cũng vừa gặp được chuyện này, nghĩ rằng huynh sẽ không trở về nhanh như vậy nên thấy người này có điểm kỳ lạ, với lại Tú Tú cũng là sư muội của huynh, cho nên chúng ta dùng một lý do để ngăn cản hắn ta.”
“Hai người chọn lý do nào?”
Tình Nhu che miệng nói: “Chúng ta nói hắn ta là quỷ háo sắc, định đưa sư muội của mình ra ngoài để xâm phạm cô ấy.”
Uyển Nhi cười nói: “Bởi vì lúc trước chúng ta đã dụ dỗ hắn ta, hắn ta còn định giở trò với chúng ta cho nên hắn ta cũng cho là chúng ta thật sự là nghĩ vậy, cũng không dám đưa Tú Tú ra ngoài nữa.”
Tình Nhu nói với vẻ may mắn: “Còn may là bọn họ muốn giả mạo huynh một cách hoàn mỹ cho nên tu vi của người đó cũng không cao, cũng không đánh lại được chúng ta.”
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm, nghĩ tới vẫn sợ: “May mắn là trước khi hai người trở về, ta đã xóa bỏ hết tất cả cấm chế trên người hai người.”
Hai nữ tử nghe vậy cũng gật đầu.
Hai người đều là tu sĩ Thiên Kiếp cảnh, muốn chiến đấu với một tu sĩ Hóa Thần vẫn rất đơn giản.
“Sau đó sư tôn của huynh trở về.” Tình Nhu nói.
“Sư tôn huynh cũng biết chúng ta nên hỏi chúng ta về tin tức của huynh.”
“Bởi vì xuất hiện kẻ giả mạo, chúng ta cũng để sư tôn huynh sưu hồn mình để có thể có thể biết được mọi chuyện, không cần sinh ra những rắc rối không cần thiết.”
“Sư tôn huynh rất biết ơn chúng ta khi đã cứu Tú Tú, cũng biết ơn chúng ta đã ra tay đối phó với Tề Diễm tại thế giới Thần Võ lúc trước, cho nên hỏi chúng ta có muốn ở lại tông môn này hay không.”
“Chúng ta cũng không có chỗ đi, sư tôn huynh cũng rất tốt cho nên đã quyết định ở lại.”
Cố Thanh Sơn vui mừng nói: “Hoan nghênh hai người, thật sự thì có thể ở lại Bách Hoa tông cũng là một chuyện rất tốt với hai người.”
“Chúng ta cũng nghĩ như vậy.” Tình Nhu nói.
“So sánh với trước kia thì hiện tại mỗi ngày đều vui vẻ, thật sự là cuộc sống thoải mái như thần tiên.” Uyển Nhi nói bằng giọng xúc động.
Tình Nhu vẫy tay một cái.
Thuyền bay chậm rãi hạ xuống mặt hồ.
“Sư huynh, đi thôi, chúng ta trở về tông môn đi.” Nàng nói.
“Đúng vậy, chúng ta đưa huynh trở về hỗ trợ.” Uyển Nhi cũng nói.
“Hỗ trợ gì?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.
Đây là ngày mà hắn có nhiều câu hỏi nhất.
Bởi vì hắn đã rời khỏi thế giới này quá lâu, hắn muốn biết tất cả những tin tức có ích trong thời gian ngắn nhất.
Tình Nhu giải thích: “Sư tôn vừa mới lên làm lãnh tụ trong Liên Minh cho nên cũng có rất nhiều người không phục, muốn từ chuyện này làm vài việc.”
“Hiện tại những người kia vẫn ở lại Bách Hoa tông sao?” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng vậy, đoàn trưởng lão đang thảo luận với sư tôn về chuyện của tên giả mạo kia, bọn họ đã chuẩn bị rất kỹ từ trước rồi.”
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại suy nghĩ một lát rồi nói: “Với tính tình của sư tôn, nếu có người giả mạo ta thì người chắc chắn sẽ giết luôn, có người muốn ra tay với Tú Tú thì sư tôn càng không thể bỏ qua.”
Hắn hỏi tiếp: “Tại sao mà bây giờ sư tôn lại thảo luận với đám người kia về chuyện này?”
Tình Nhu nói nhỏ: “Cụ thể thì chúng ta không rõ lắm, có vẻ như là chuyện về dung hợp thế giới, còn có việc phải nhờ vào đối phương.”
“Đúng vậy, có vẻ như sư tôn cũng cảm thấy khó chịu nhưng lại không biết phải làm cách nào khác.” Uyển Nhi cũng nói.
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.
Đúng vậy, sư tôn muốn dung hợp bao nhiêu thế giới đều cần Liên Minh Tu Hành cho phép tăng thêm chỉ tiêu, như vậy mới không phá hoại quy tắc của chín trăm triệu tầng thế giới.
Theo lời nói của Mèo Con, nếu như không có chỉ tiêu, khi dung hợp hai thế giới trở lên sẽ bị hủy diệt.
Hai nữ nhìn nhau, Tình Nhu nhìn thẳng Cố Thanh Sơn mà nói: “Loại thời điểm này, ta và Uyển Nhi đều cảm thấy vẫn cần có huynh ở đó mới được.”
“Tin tưởng ta như vậy sao?” Cố Thanh Sơn nói.
Uyển Nhi cười rất ngọt: “Tình hình nguy hiểm như ở thế giới Huyền Không, sư huynh đều có thể vượt qua, chỉ cần có sư huynh ở đây thì chắc chắn có thể giúp đỡ sư tôn.”
Tình Nhu cũng nói: “Đúng là như vậy.”
“Được rồi, chúng ta đi, trở về gặp bọn họ nào.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai nữ tử đồng thanh: “Vâng, sư huynh.”
Thuyền bay biến thành một đường ánh sáng, xẹt qua chân trời, bay về hướng Bách Hoa tông.
…
Bách Hoa tông.
Đại điện nghị sự.
Bách Hoa tiên tử Tạ Đạo Linh mặc một bộ váy màu xanh biếc, ngồi trên ghế vạn hoa phía trên cao.
Một tu sĩ bị mấy cái xiềng xích trói chặt lại, quỳ tại một nơi hẻo lánh của đại điện.
Hình dạng của hắn ta giống y như đúc Cố Thanh Sơn.
Tại giữa đại điển, tám lão già đang tranh luận với Tạ Đạo Linh.
Bọn họ đều là trưởng lão của Liên Minh Tu Hành, chức quyền rất cao, phụ trách các công việc của Liên Minh trong nhiều năm rồi.