Ninh Thư hướng Lý Tu Văn nhướng nhướng mày, có chút hèn mọn bỉ ổi.
Lý Tu Văn hít một hơi thật sâu, chỉ vào cửa ra vào, dồn khí đan điền, “Cút…”
Ninh Thư hất đầu lên, tiêu sái mà thẳng bước rời đi, thời điểm trở lại Tiêu gia, người hầu nói với Ninh Thư có người đợi cô ở trong phòng khách.
Ninh Thư đi vào phòng khách, liền trông thấy cả nhà Tô gia đang ngồi ở trên ghế sa lon đợi cô đây này.
Nhìn thấy Ninh Thư, trên mặt Tô phu nhân miễn cưỡng mang theo vẻ tươi cười, hỏi: “Nhiễm, con gần đây sống tốt không?”
Ninh Thư hướng Tô phu nhân cười cười, nói: “Thực tốt.”
Từ lần trước Ninh Thư đến Tô gia đánh em trai nguyên chủ Tô Lan, Ninh Thư liền chưa bao giờ trở lại Tô gia lần nữa, thực có chút cảm giác cả đời không qua lại với nhau.
Lần này lại đột nhiên tìm tới cửa, Ninh Thư hơi chút tưởng tượng sẽ biết là sự tình đề án hợp tác, tình nguyện tin tưởng Tiêu Diễn, cũng không tin đứa con gái là cô, hiện tại đến tìm cô thì làm được gì.
Không có cọng lông dùng.
“Khụ khụ…” Tô Bác ho khan một tiếng, nói: “Nhiễm, chuyện này con đoán trước được sao?” Ánh mắt Tô Bác có chút phức tạp, tức thì có hơi chán chường nói: “Tô gia lần này thật sự tổn thương đến gân cốt rồi, của cải liền chỉ bằng một phần mười trước kia.”
Ninh Thư nhàn nhạt mà ‘ah’ lên một tiếng, không có biểu tình gì, tình huống hiện tại đã so với bên trong cốt truyện tốt hơn nhiều, nguyên bản Tô gia thế nhưng mà phá thành từng mảnh nhỏ, ngay lúc đó Tô Bác liền trực tiếp mang theo Tô Lan chạy trốn, vứt bỏ nguyên chủ cùng Tô phu nhân, hai người phụ nữ yếu ớt, trở thành con hát.
Phải nói cô cái pháo hôi ác độc này lưu lạc tới tình cảnh như vậy, có thể nói đủ giải hận a, nhưng nhỏ mà lanh Tiêu Diễn còn tới hộp đêm nhục nhã cô.
Cho nên, đứa trẻ nhỏ như vậy đi dạo hộp đêm thật sự tốt sao? Hơn nữa bởi vì là con trai Tiêu Diễn Tiêu tổng tài, Tô Đại Bảo khó dễ cô, hộp đêm cũng không chịu thu cô, từ nhỏ chính là được nuông chiều từ bé lớn lên, lại không có thủ đoạn mưu sinh, cuối cùng Tô Nhiễm khốn cùng tuyệt vọng, bị bệnh đường sinh dục mà chết.
Cảm giác cũng là say.
“Con có thể hay không cùng Tiêu Diễn nói vài lời, cùng Tiêu gia mượn ít tiền, để cho Tô gia có ít vốn lưu động.” Tô Bác nói.
Ninh Thư trực tiếp trợn trắng mắt, người ta nói rõ là chơi ông, còn muốn mượn tiền cho ông, Tiêu Diễn chính là não tàn cũng không có khả năng cho vay tiền đi.
Đây là cố ý đem cô đưa đến trước mặt Tiêu gia đi dò xét thái độ của Tiêu gia sao.
“Ba không phải đã nói rồi sao, nữ nhân chính là không nên tham gia vào chuyện làm ăn.” Ninh Thư trực tiếp cự tuyệt.
Ninh Thư cảm thấy nguyên chủ vẫn là rất ngây thơ, cô cho rằng bảo trụ Tô gia liền sẽ không rơi xuống kết cụ ở bên trong cốt truyện, có nhà mẹ đẻ chống đỡ sẽ không bi thảm như vậy, đều không nghĩ đến Tô Bác căn bản cũng không có quan tâm hai mẹ con họ.
Nghe thấy Tô Nhiễm cự tuyệt, sắc mặt Tô Bác thoáng cái liền trở nên khó coi, nói: “Mày sinh ở Tô gia, Tô gia cho mày vinh hoa phú quý, hiện tại muốn mày trả giá một chút, liền đẩy ba chắn bốn, mày phải nghĩ kỹ, đã không có Tô gia mày ở Tiêu gia cũng một bước khó đi.”
Tô phu nhân nhìn chồng của mình, lại nhìn Ninh Thư, cuối cùng thở dài một hơi, không có nói cái gì.
Tô Lan hướng Tô Bác nói: “Ba, con đã nói đừng tới cầu cô ta, Tô Nhiễm trong lòng người phụ nữ này cũng chỉ có mình cô ta, ích kỷ ác độc.”
Ninh Thư nâng mí mắt nhìn Tô Lan, mặt không biểu tình nói: “Cậu hoặc là câm miệng, hoặc là tôi đánh cho cậu câm miệng, thứ gì vậy, cùng tôi kêu la làm gì, có bản lĩnh thì đi tìm Tiêu Diễn người gài các người nháo a, cùng người đàn bà giống nhau không có can đảm, hiện tại Tô gia không tiền, cậu có thể bán mình đi, bị nam nhân đè.”
Sắc mặt Tô Lan liền tức thì bạo hồng, nắm nắm đấm, xích mục dục nứt nhìn Ninh Thư, lớn tiếng rít gào nói: “Tô Nhiễm, cô thử vũ nhục tôi một câu nữa xem.”
“Tôi coi như là đi ăn xin, cũng không trở lại cầu cô người phụ nữ độc ác này.” Tô Lan quay người muốn đi, bị Tô Bác kéo lại, Tô Lan ủy khuất tức giận nói, “Ba, chúng ta đi thôi, đừng để cho Tô Nhiễm người phụ nữ này dương dương tự đắc, ba nghe một chút cô ta đều nói cái gì, trong lòng cô ta căn bản cũng không có Tô gia, càng thêm không có con đứa em trai này, trong lòng cô ta cũng chỉ có mình.”
Ninh Thư nghe Tô Lan chỉ trích, nhịn không được muốn quỳ, nam nhân quỳ gối dưới quầng sáng Marry Tô đều tự cho là đúng như vậy, tùy hứng như thế, luôn đứng ở bên trên đỉnh cao đạo đức chỉ trích người khác, trước nay đều không nhìn lại hành vi của mình.
Tô Lan luôn nói trong lòng của cô không có hắn người em trai này, như vậy Tô Lan người em trai này đâu rồi, bất công đối với Tô Manh thì như thể tay chân, còn đối với cô người chị ruột này liền cùng kẻ thù giống nhau.
Úi chà chà.