Lâm Đình liếc thấy sự ái ngại lóe lên trong mắt An Thư, cô nhìn về phía Mỹ Hinh, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Chị Mỹ Hinh hình như có chút hiểu lầm tôi rồi. Ai cũng biết… trong cái nghề này, xinh đẹp chính là một lợi thế trời cho, là điều mà người khác cầu còn không được, tại sao tôi lại ghét?”
“Cái tôi ghét… là cái kiểu bình hoa không có nội hàm, không có thực lực.”
“Lòng yêu thích cái đẹp thì ai cũng có, về điểm này chắc chị Mỹ Hinh là người hiểu rõ nhất đúng chứ?”
Nghe được những câu này,Mỹ Hinh ngay lập tức đổi sắc mặt, cái gì mà gọi là cô ta hiểu rõ nhất chứ?
Đây rõ ràng là đang đá đểu cô ta!
Bản thân Mỹ Hinh vốn là một nghệ sĩ, nhưng bởi gì giá trị nhan sắc không đủ nên với phải lái sang làm nghề quản lý, bình thường cũng cô ta cũng vô cùng chú ý hình tượng, thường xuyên đến thẩm mỹ viện chăm sóc…
Con nhỏ chết tiệt này bình thường thì không nói lời nào, nhưng cứ mở mồm ra câu nào là chọc đúng nỗi đau của cô ta! Đúng là miệng chó không nhả được ngà voi!
“Cô dám khẳng định cô ta không phải bình hoa?” Mỹ Hinh cười lạnh.
“Cái này còn phải để tác phẩm lên tiếng chứ không phải nhìn bề ngoài mà kết luận như chị Mỹ Hinh đây.” Lâm Đình nói xong rồi lướt qua Mỹ Hinh.
“Cô…” Mỹ Hinh đứng phía sau tức đến giậm chân.
An Thư thấy mình bị nói như vậy cũng không để yên, cười nhếch mép nhìn Mỹ Hinh: “Chưa biết sản phẩm của tôi như thế nào, nhưng ít nhất nó vẫn là bộ phim điện ảnh còn về diễn viên của quản lí Mỹ Hinh đây là phim gì? Tôi đã thưởng thức qua chưa?”
Không để Mỹ Hinh nói gì, An Thư liền đi theo Lâm Đình.
Nghe Lâm Đình nói xong mọi buồn bực trong lòng An Thư lập tức bị thổi bay sạch, sung sướng nhảy nhót bám theo Lâm Đình
“Chị Đình, vừa rồi chị ngầu thật đấy! Đúng là chỗ dựa vững chắc của đời em! Nhưng mà chị yên tâm đi, em chắc chắn không phải bình hoa, dẫu cho có là bình hoa thì cũng phải là sứ Thanh Hoa! Có cả ngoại hình lẫn thực lực!”
Lâm Đình nhìn cô một cái, nâng môi cười: “Cái này không thể chỉ nói miệng được nhưng hôm qua chị đã xem em thể hiện rồi mà. Em cũng có phải dạng vừa đâu đúng không?”
Dù Lâm Đình đi trước nhưng vẫn nghe không sót một từ nào của An Thư
“Em…em…” Cô gãy đầu ngượng ngùng.
Bởi vì Lâm Đình còn có những việc khác phải xử lý, nên chỉ còn tiểu Ly ở cùng với cô.
Tiểu Ly có tính tình hoạt bát, dọc đường đi nói không ngừng, An Thư có thể từ miệng cô bé nghe được không bát quái bí mật của công ty.
“Ài, lần này chị Man Vân đi thì người vui vẻ nhất chính là Tô Trinh với Mỹ Hinh đó chị! Mặc dù độ nổi tiếng của Tô Trinh cao hơn chị Man Vân, nhưng cô ta diễn cái gì gì ấy, toàn là phim thị trường rác rưởi thôi. Chị Man Vân tuy đa phần chỉ đóng phim nghệ thuật*, nhưng lại đạt được rất nhiều giải thưởng lớn của quốc tế, ép cô ta còn hơn ép cafe! Hết cách ai bảo người chống lưng của người ta quá cứng! Rõ ràng là không đủ thực lực nhưng lại mặt trơ trán bóng chiếm mất vị trí Nhất Tỷ** của The Star!”
*Phim nghệ thuật: là những phim hướng đến giá trị nghệ thuật của bộ chứ không hướng đến mục đích lợi nhuận…
**Nhất Tỷ: nữ nghệ sỹ có độ nổi tiếng nhất trong một công ty giải trí.
“Người chống lưng cho Tô Trinh rất cứng sao?” An Thư hỏi.
“Đương nhiên rồi! Chị không biết sao?” Tiểu Ly kinh ngạc sau đó thần thần bí bí tiến tới nói nhỏ vào tai cô: “Người chống lưng cho Tô Trinh… chính là Nguyễn tổng của chúng ta đấy!”
“Nguyễn tổng? Nguyễn Tuấn Khải?” An Thư lập tức nghĩ tới Nguyễn Tuấn Khải, có thể thấy trong lòng cô Nguyễn Tuấn Khải không đáng tin cỡ nào…
Tiểu Ly lắc đầu sau đó dùng ngón tay chỉ chỉ lên trên, ý là người phía trên của Nguyễn Tuấn Khải.
Lần này đến lượt An Thư kinh ngạc, nhướng mày: “Nguyễn Tuấn Kiệt?”
Tiểu Ly gật gật đầu như gà mổ thóc, sau đó vội vàng nhìn xung quanh, nói nhỏ: “Chị nói bé một chút… biết trong lòng là được rồi!”
An Thư xoa cằm: “Nhưng… sao tin đồn hot như thế này mà lại chẳng có chút tiếng gió nào lộ ra ngoài?”
“Có chán sống mới đi tung tin đồn của Đại boss ra ngoài? Chuyện này chỉ có trong nội bộ công ty chúng ta mới biết thôi!” Kelly giải thích.
“Thì ra là như vậy…”
Không đợi An Thư hỏi tiếp, Tiểu Ly đã không nhịn được bô bô với cô: “Ban đầu Tô Trinh chỉ là diễn viên hạng 2 thôi, trên cô ta còn đầy người nổi hơn nhưng… không biết làm sao mà lại cấu kết được với Đại boss của chúng ta, được ngài ấy coi trọng, thế nên tất cả tài nguyên của công ty cứ thế mà bày ra cho cô ta chọn, đúng là một bước lên tiên…”
Kelly càng nói càng tức, bất bình nói: “Chị Man Vân mất 10 năm mới lăn lộn được đến vị trí như bây giờ, ấy thế mà lại bị cô ta cứ như vậy mà ép xuống, quá bất công…”
“Mặc dù Nguyễn tổng không phải chỉ công ty The Star nhưng lại chơi rất thân với Phùng tổng. Bộ tâm thiếu gia này ở thành phố ai nghe đều phải sợ cả. Nên Nguyễn tổng ra mặt thì Phùng tổng cũng đành làm theo”
An Thư thấy Tiểu Ly nói có sách mách có chứng như vậy nên nghĩ giữa hai người chắc chắn có gì đó nhưng không biết ở mức độ nào mà thôi…
Tuy Tiểu Ly không nói thẳng ra nhưng nghe có vẻ là quan hệ… tình nhân?