Âm thanh của Mục lão đột nhiên vang lên bên cạnh Huyền lão.
Huyền lão vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Chỉ thấy trên thân thể Hắc Long khổng lồ của Thú Thần Đế Thiên thiêu đốt lên quang diễm màu tím sậm, mỗi một kích đều phảng phất như muốn đem bầu trời đánh xuyên, đánh cho Độc Bất Tử liên tục bại lui, tựa hồ mắt thấy sắp ngăn cản không nổi. Hơn nữa, khí thế hoành tráng, tràn đầy bộ dáng nghiền ép.
– Hắn, hắn đây là đang thiêu đốt sinh mệnh lực của bản thân sao?
Huyền lão thất thanh nói.
Mục lão trầm giọng nói:
– Không, hẳn là đang tiêu hao. Hắn hiển nhiên cũng phát hiện viện quân của chúng ta đến, hắn đây là muốn bằng vào sức một người thay đổi cục diện a! Độc Bất Tử sắp không chống nổi, chúng ta lên. Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải ngăn chặn hắn, chỉ cần chờ thêm hai ngày cho viện quân đến đông đủ, lập tức không sợ bọn hắn. Tinh anh tam quốc phối hợp có thể miễn cưỡng trấn áp các hồn thú Tinh Đấu.
Phanh!
Không đợi Mục lão và Huyền lão bay lên, một tiếng nổ đã vang lên trên bầu trời.
Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử lại bị đánh từ trên trời rơi xuống, toàn thân lóe ra tử sắc điện quang, máu tươi cuồng phun. Mà trên thân thể của Thú Thần Đế Thiên, cũng nhiều mấy chục miệng vết thương máu me đầm đìa. Hắn vậy mà lấy thương đổi thương, cho Độc Bất Tử một kích nặng nề.
– Các ngươi đều phải chết, mối thù Thụy Thú tử vong, đồ sát tộc nhân mối hận. hôm nay coi như bổn tọa vẫn lạc tại nơi này, cũng phải đem bọn ngươi giết sạch.
Âm thanh điên cuồng của Đế Thiên quanh quẩn trên bầu trời của cả tòa thành thị, hắn lại ngửa mặt lên trời nộ hống, thân mình thiêu đốt lên tử sắc quang diễm vậy mà dần dần biến thành tử kim sắc.
Huyền lão và Mục lão đều hoàn toàn biến sắc. Với tu vi hơn tám mươi vạn năm của Đế Thiên, nếu như hắn không tiếc bất cứ giá nào gạch ngói cùng tan, coi như Sử Lai Khắc đã có viện quân Bản Thể Tông, cũng tuyệt đối phải tử thương thảm trọng, thậm chí có khả năng thành hủy người vong. Dù sao, bên ngoài còn có mấy chục vạn đại quân hồn thú a!
– Đế Thiên, ngươi dám. Nếu như ngươi dám hủy Sử Lai Khắc, ta lập tức đoạn tuyệt tương lai truyền thừa của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm các ngươi.
Đúng lúc này, một cỗ ý niệm tinh thần mãnh liệt đột nhiên từ trên tường thành Nam truyền ra.
Ý niệm tinh thần vậy mà tại lập tức truyền khắp bầu trời thành Sử Lai Khắc, tất cả cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La đều có thể rõ ràng nghe được. Thần Thú tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Ngay sau đó, một đạo thân ảnh toàn thân tản ra ánh sáng màu vàng lập tức chậm rãi từ thành Nam bên đó trôi lơ lửng. Sau lưng hắn, một đạo hồng kim sắc quang ảnh dần dần hiển hiện ra, còn không phải là bộ dáng của Đế Hoàng Thụy Thú Tam Nhãn Kim Nghê sao?
– Vũ Hạo?
Mục lão và Huyền lão đồng thời kinh hô một tiếng.
Người truyền ra ý niệm tinh thần, đồng thời bay lên quả nhiên là Hoắc Vũ Hạo! Hắn lúc này, bảy vòng hồn hoàn trên người lóe sáng, trắng, tím, đen, đen, hồng kim, đỏ. Màu sắc hồn hoàn lẫn lộn khiến cho mọi người thấy đều trợn mắt hốc mồm.
Cùng với hắn bay lên còn có mấy đạo thân ảnh nối gót theo, đem hắn bảo hộ ở trung ương. Ở trong đó có viện trưởng hệ vũ hồn Ngôn Thiểu Triết, phó viện trưởng Thái Mị Nhi, cùng Vũ Thần Đấu La Tiên Lâm Nhi.
Trong đó, chỉ có Tiên Lâm Nhi là đã sớm nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo trở về, cũng chỉ có nàng đoán được, đại quân Vong Linh lúc trước tranh thủ thời gian cho Sử Lai Khắc, đồng thời đả kích trầm trọng đại quân hồn thú rất có thể cùng hắn có quan hệ.
– Vũ Hạo, đừng hồ nháo, đẳng cấp chiến đấu này há lại có thể để ngươi tham gia?
Tiên Lâm Nhi đôi mắt đẹp trợn lên, phẫn nộ quát.
Hoắc Vũ Hạo nhìn thoáng qua nàng, hít sâu một hơi, lên tiếng:
– Tiên viện trường, việc này nguyên nhân bắt nguồn từ ta. Ta không thể nhìn Sử Lai Khắc sinh linh đồ thán a! Tin tưởng ta, ta có thể giải quyết.
– Không được.
Tiên Lâm Nhi quát lên một tiếng chói tai, lập tức đưa tay chộp về hướng hắn.
Nhưng mà, một tầng ánh sáng kỳ dị đột nhiên từ trên người Hoắc Vũ Hạo khuếch tán ra. Tiên Lâm Nhi, Ngôn Thiểu Triết, Thái Mị Nhi ba người bất ngờ không đề phòng, chỉ cảm thấy một trận choáng váng mãnh liệt truyền đến, trước mắt thế mà trở nên trống rỗng.
Coi như bản thân bọn hắn tiêu hao rất lớn, nhưng Tiên Lâm Nhi và Ngôn Thiểu Triết đều là cường giả cấp bậc Siêu Cấp Đấu La a! Thế mà bị thất thần ngắn ngủi.
Mà Hoắc Vũ Hạo cũng liền mượn bọn hắn thất thần trong chớp nhoáng, bỗng nhiên gia tốc bay về hướng không trung. Quang ảnh Tam Nhãn Kim Nghê sau lưng cũng trở nên càng thêm ngưng thật.
Vận Mệnh Nhãn trên trán mở ra. Sóng tinh thần cường đại không chút nào che đậy dũng mãnh lao tới Thần Thú. Ở trên người hắn, ánh sáng hồng kim sắc bắt đầu thiêu đốt.
Cùng tử kim sắc quang diễm trên người Thú Thần Đế Thiên so sánh, ánh sáng trên thân mình Hoắc Vũ Hạo giống như đom đóm cùng trăng sáng so đấu. Nhưng mà, ánh sáng màu vàng óng nho nhỏ này vừa mới bắt đầu thiêu đốt, lập tức toàn bộ không gian tựa hồ cũng xuất hiện từng đợt vặn vẹo nhỏ.
Nơi xa, đại quân hồn thú vốn an tĩnh, đột nhiên vang lên từng tiếng rên rỉ.
Đế Thiên vốn ở vào trạng thái điên cuồng, quang diễm trên người bỗng nhiên dừng lại, hai tròng mắt màu vàng óng nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo, tiếng rống giận gào thét biến thành cả kinh:
– Ngươi là người được bị Thụy Thú hiến tế. Là ngươi!
Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu nói:
– Không sai, là ta. Thu Nhi hiến tế cho ta, hóa thành hồn hoàn thứ sáu của ta. Cũng đem năng lực Thụy Thú của nàng, toàn bộ dung nhập vào ta. Ngươi hẳn phải biết, thân mình Đế Hoàng Thụy Thú gánh chịu chính là vận số của toàn bộ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Thu Nhi mặc dù chết rồi, nhưng mà, truyền thừa của Đế Hoàng Thụy Thú vẫn còn, Vận Mệnh Nhãn trên người của ta. Nếu như ta cũng chết, phần lực lượng vận mệnh này liền hoàn toàn đoạn tuyệt. Cái này cũng mang ý nghĩa, khí vận của toàn bộ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm cũng sẽ đoạn tuyệt. Ngươi hẳn hiểu được, đây là kết quả như thế nào.
– Hỗn trướng!
Đế Thiên gào thét một tiếng, Long Trảo xuất ra, một đạo tử kim sắc trảo ảnh lập tức chụp về hướng thân thể của Hoắc Vũ Hạo.