Anh làm sai gì rồi?
Nguyễn Hạo Thần không quan tâm đến thư ký Lưu nữa, bởi vì anh sợ sẽ không nhịn nổi mà đá chết thư ký Lưu, mặc dù chuyện này không hẳn chỉ là lỗi của thư ký Lưu nhưng chuyện ly hôn là do anh ta làm, chỉ cần việc này thôi, anh có giết thư ký Lưu mười lần cũng không quá đáng.
Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng bước ra khỏi phòng làm việc, bây giờ anh cần phải nhanh chóng tìm cô về.
Cho dù cô đã đi đâu, không cần cô ấy ở với ai thì anh vẫn sẽ tìm được cô ấy, cho dù phải dùng đến súng thì anh cũng phải tìm cô ấy về.
Cô ấy nhân lúc anh đi công tác mà len lén làm thủ tục ly hôn, vì ly hôn vì từng bước tính kế anh, rồi mới bỏ trốn.
Cô ấy thật sự cho rằng mình có thể trốn chết, nghĩ Nguyễn Hạo Thần anh là người chết sao?
Lân này cho dù cô ấy có trốn đến chân trời góc bể, cho dù có lên trời hay xuống đất thì anh cũng phải tìm cô ấy về đây.
Đợi đến khi tìm được cô ấy…
Tô Khiết, em đợi đó cho anh.
Nguyễn Hạo Thần đi ra khỏi phòng làm việc ngay đúng lúc Tịch Xuyên đi vào, vừa nhìn thấy anh, Tịch Xuyên sững sờ ngay, đột nhiên nhớ lại chuyện anh ly hôn, anh ta không khỏi cất tiếng hỏi: “Anh ba, anh về rồi, à phải, nghe nói anh đã ly hôn, chuyện là thế nào thế? Hôm qua em còn gọi điện cho anh cả để nói về chuyện này nữa, hai người cứ ly hôn như vậy thật à?”
Nguyễn Hạo Thần khựng bước, anh nhìn Tịch Xuyên một lúc, bây giờ trong lòng anh cảm thấy hết sức phiền muộn.
Má, cả thế giới đều biết anh ly hôn, không ngờ anh lại là người biết cuối cùng.
“Đường Lăng cũng biết chuyện này à?” Đột nhiên Nguyễn Hạo Thần chú ý đến vấn đề này.
“Phải đấy, anh cả nói sẽ liên lạc với chị ba, không, Tô Khiết…” Tịch Xuyên trả lời hết sức tự nhiên, thậm chí còn trực tiếp thay đổi cách xưng hô, anh ba và Tô Khiết đã ly hôn rồi, chắc chắn không thể tiếp tục gọi chị ba được nữa.
Anh ta vẫn hiểu chuyện này lắm.
Tịch Xuyên đang thâm tự hào vì sự hiểu chuyện của mình.