Lui lại theo con phố dài tuyết đọng hướng tây nam, trong nhất thời khó có thể thoát khỏi Ngự lâm quân truy kích, thật vất vả giết ra giữa đường phố, bỗng nhiên nghe được phía trước truyền lại từng đợt kêu giết, lập tức nhìn thấy rất nhiều Ngự lâm quân Phượng Tường Doanh chặn đường lại, mà hai bên ngõ nhỏ cũng có rất nhiều Ngự lâm quân đang vây giết tới, trong nhất thời mọi ngươi bị bao vây, tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Tiêu Thái Sư râu bạc trắng nhẹ bay trong gió đêm, hắn quay người lại nhìn quan viên nội các phía sau, trầm giọng nói:
– Các vị, hôm nay lão phu nguyện cùng sống chết với các vị, phá vây ra ngoài, bình định phản loạn, tuyệt đối không thể chết trong tay đám tốt vô danh này!
Đám quan viên nội các đều nắm chặt binh khí nhìn nhau, lập tức cùng kêu lên:
– Nguyện cùng chém giết với Thái sư!
Tiêu Thái Sư cười ha ha, tuy rằng lão đã rất già, nhưng tiếng cười này cực kỳ rõ ràng, uy thế mười phần.
Đám quan viên nội các này tuy rằng bị nhốt nhiều ngày, lại đều được ăn uống no đủ, thể lực căn bản không tồn tại bất cứ vấn đề gì.
Tiêu Thái Sư lập tức liếc nhìn đám lại viên hắc ám giống quy quỷ mị này, trầm giọng nói:
– Các ngươi đều là dũng sĩ nước ta, một trận chiến hôm nay, Tây Hoa Thinh lưu danh sử sách Đại Yên ta, có thể sóng vai chém giết cùng các vị dũng sĩ, lão phu cảm thấy rất vui vẻ trong lòng.
Lúc này chung quanh đều là Ngự lâm quân vây giết tới, Lý Cố trầm giọng nói:
– Đột kích hướng nam, giết mở đường máu!
Hàn Mạc đã lập kế hoạch với hắn, một khi lại viên Tây Hoa Thính nhìn thấy tín hiệu, phải giải cứu con tin trong thời gian nhanh nhất, sau đó phá vây hướng nam đến lúc đó sẽ an bài viện quân tiếp ứng.
Chỉ có điều đám Ngự lâm quân này còn nhanh hơn so với sự tưởng tượng, quân số lại viên hắc ám cũng suy giảm cực kỳ nghiêm trọng.
Chẳng qua sau khi Lý Cố ra lệnh một tiếng, đối mặt với kẻ thủ gấp mấy lần giết tới từ bốn phương tám hướng, đám lại viên hắc ám vẫn không chút do dự xung phong liều chết về phía nam, chỉ nửa khắc sau liền đánh giáp lá cà.
Đám quan viên nội các này cũng đánh với Ngự lâm quân, mỗi người dũng mãnh, một con phố dài, tràn đầy tiếng giết.
Lúc mọi người đang rơi vào khổ chiến, phía sau Ngự lâm quân bỗng nhiên truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết, lại nghe được có người cao giọng kinh hô:
– Có mai phục!
Sau phố dài, không có địch nhân, nhưng trên nóc nhà hai bên đường, vô số ám tiễn bắn ra rập rạp, một hồi tập kích thình lình xảy ra, đám Ngự lâm quân đang chém giết với lại viên Tây Hoa Thính, quả thật không dự đoán được hai bên nóc nhà còn kẻ thù mai phục.
Tiếng ám tiễn “Vù vù vù” xuyên qua không khí không ngừng bên tai, rất nhiều Ngự lâm quân bị ám tiễn bắn trúng chỗ yếu hại, ngã xuống, Ngự lâm quân nhất thời xuất hiện hỗn loạn ngắn ngủn.
Tiêu lão Thái sư đã liên tục chém giết mười mấy người, trên người dính đầy máu, trầm giọng quát:
– Thời cơ tốt, mọi người tập trung đột phá hướng nam!
Mọi người phía sau đáp ứng một tiếng, theo sát sau đó.
Các quan viên nội các này, ngày thường trên triều đường đều đấu ngươi sống ta chết, nhưng hôm nay tình thế bức bách lại đoàn kết một chỗ, muốn cùng giết ra ngoài.
Ám tiễn hai bên nóc nhà liên miên không dứt, hiển nhiên là vì cung cấp viện trợ cho đám người Tây Hoa Thính, ám tiễn này nhắm thẳng Ngự lâm quân đường nam bắn giết, tuy chỉ nửa khắc, liền có hơn mười người trúng tiễn mà chết.
– Nóc nhà có mai phục!
Trong Ngự lâm quân có người gào thét:
– Nóc nhà có kẻ địch lén lút!
Trong nhất thời, hai cánh liền có không ít Ngự lâm quân vọt tới hai bên, nhanh chóng leo lên nóc nhà, muốn đối phá kẻ đánh lén trên nóc nhà.
Hai bên rất nhanh chém giết trên nóc nhà, mai phục trên nóc nhà đều là một đám mặc đồ đen che mặt, công phu đối địch của bọn họ cũng cực kỳ quỷ dị, gần như giống với thủ đoạn của lại viên Tây Hoa Thính.
Đại Lý Tự Khanh Hồ Tuyết Tân đánh lui một gã Ngự lâm quân, nhìn hai bên nóc nhà đang chém giết, rất nhanh hắn liền hiểu được, kêu lên:
– Là người của Đông Hoa Thính!
Có được thủ đoạn hắc ám hùng mạnh, trong thành Yến Kinh đơn giản chỉ có hai Hoa Thính.
Toàn bộ lại viên Tây Hoa Tính đều bất ngờ đánh vào trạch viện, không có kar năng còn dư lực bố trí mai phục ở đây, như vậy lại viên mai phục tập kích trên nóc nhà này hiển nhiên là người của Đông Hoa Thính.
Trong một đêm này, trình diễn một chuyện tình ít có khả năng xảy ra.
Đối thủ ngươi sống ta chết trên triều đình, trong đêm này ném đi thù hận ngày xưa liên kết một chỗ cùng giết địch, mà hai Hoa Thính xưa này quan hệ cực kỳ không hòa hợp lại trình giết một vở tuồng hắc ám kinh tâm động phách.
Đông Hoa Thính đột nhiên tập kích, sáng tạo cơ hội cho quan viên nội các và lại viên Tây Hoa Thính trên đường phố, một hồi chém giết tanh máu, bọn họ giết một đường máu từ trong đám người, giết thẳng tới đầu phố.
Chẳng qua số lượng Ngự lâm quân ở bên cạnh rất nhiều, tuy rằng bọn họ thương vong rất thảm trọng, nhưng mấy nhóm viện quân tới, vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số.
…
Đang lúc trên nóc nhà, trên đường phố tiến hành cuộc chiến sống chết vô tình, chợt nghe phía nam truyền đến tiếng ầm ầm, khí thế như sấm, vạn mã lao nhanh, mặt đất bị chấn động mạnh mẽ.
Thần sắc đám quan viên nội các đều thay đổi.
Lúc này gặp phải Ngự lâm quân đã khó có thể đối phó, nếu kẻ thù lại phái kỵ binh tới chăn đường vây giết, như vậy nếu không thể phá vây ra ngoài, chỉ sợ lúc này toàn quân bị diệt.
Ngay cả Ngự lâm quân cũng nghĩ tới kỵ binh viện quân tới, sĩ khí tăng mạnh.
Rất nhanh, một đội kỵ binh phi nhanh ra từ một ngõ nhỏ phía nam, lập tức các ngõ nhỏ khác cũng đều trào ra rất nhiều kỵ binh, giáp trụ của những kỵ binh này rất quái dị, hơn nữa đều cầm cung trong tay, lúc xuất hiện liền lạnh lùng bắn tên về phía Ngự lâm quân, đợi cho chiến mã tới gần, liền nháy mắt đổi cung thành đao, vô tình chém giết về phía Ngự lâm quân.