“Mày, muốn tìm cái chết sao?”
Giang Nghĩa vẫn im lặng như trước, càng im lặng, càng khiến người khác cảm thấy đáng sợ.
Thủy Quân Tín không chịu nổi, khí tràng cường đại đè ép anh ta thở không nổi.
Anh ta lăn lộn chạy trốn sang một bên, lập tức ra lệnh cho cấp dưới: “Bắt nó lại cho tao, không cần giết chết, trói lại là được.”
Chuyện tới nước này, anh ta còn nghĩ về chỗ kì quái của bản thân.
Bắt trói Giang Nghĩa lại, làm nhục Tân Uẩn trước mặt Giang Nghĩa, đây là chuyện duy nhất anh ta muốn làm.
Nhưng anh ta thế nào cũng không ngờ, hành động của anh ta đã chọc giận Chiến thần Tu La.
Không riêng anh ta phải chết.
Thủy Vân Thiên , cũng sẽ diệt vong theo anh ta!
Ngay lập tức, mười mấy võ sĩ dáng người cao to vọt vào, bọn họ đều là võ sĩ siêu cấp Thủy Quân Tín chi rất nhiều tiền bồi dưỡng ra, là dạng có thể lấy một chọi mười.
“Xông lên cho ta!”
Vừa dứt lời, liền có một tên xông lên đánh một quyền nhắm vào huyệt thái dương của Giang Nghĩa.
Nhưng mà, Giang Nghĩa chỉ đứng yên tại chỗ, một tay đã tiếp được cú đánh của đối phương, không chỉ có như thế, còn dùng sức nắm chặt, ngay sau đó, tiếng rắc truyền đến, xương bàn tay của tên đó bị bóp nát hết!
Một bàn tay, trở thành da bao lấy xương gãy.
“A…”
Tiếng kêu rên, xuyên thấu lòng người.