Những viên đạn vừa được bắn ra tưởng chừng sẽ công phá mạnh mẽ thì bỗng như bị chạm vào một lớp màn mỏng, liền trở nên chậm lại rõ rệt. Tiếp theo thì những cái phi tiêu như có trí tuệ riêng liền bay đến ngăn chặn những viên đạn vừa rời khỏi nòng kia, còn những phi tiêu khác thì như một bầy ong xông đến xâu xé ba tên sát thủ.
Với linh lực của luyện khí kỳ tầng hai cộng với chất liệu của phi tiêu, nội khí phòng ngự của đám hoàng cấp sơ kỳ chẳng khác gì tờ giấy mỏng bị xé toạt ra. Toàn bộ phi tiêu đều chuẩn sát đâm vào yếu điểm trên người của bọn chúng nên ba tên sát thủ không có một cơ hội nào cả.
– Khốn kiếp, thằng nhãi gian trá. Hai ngươi hãy mau tiêu diệt nó cho ta.
Nụ cười của Quỷ Phong trở nên cứng đờ, gã ngàn lần không lý giải nổi vì sao đứa trẻ kia vẫn trụ được trước đám ma thần của mình. Đã vậy, nó còn giả vờ để phản công hạ gục ba cao thủ phía mình nữa chứ.
Nếu không phải sự thật diễn ra trước mắt, có đánh chết tên pháp sư này cũng không thể tin được trên đời lại có đứa trẻ lợi hại đến thế. Không phải tổ chức Ẩn Sát không có cao thủ nhỏ tuổi nhưng mấy tên đó ngay cả nhân cấp tu vi còn không chạm đến được, nói gì đến giết cả hoàng cấp như Tiểu Hắc.
Phản xạ của hoàng cấp trung kỳ mạnh mẽ hơn sơ kỳ nên hai tên sát thủ vừa nhìn thấy đồng đội bị đánh bại liền không chậm một nhịp nào cùng nhả đạn. Tiếc là bọn chúng vẫn chậm một nhịp khi Tiểu Hắc đã dùng ẩn thân thuật kèm theo Ngự Phong Thuật tránh né ra xa.
– Cẩn thận, tên tiểu tử đó có tuyệt kỹ ẩn thân rất tà quái
Sớm đã chứng kiến bản lĩnh ẩn thân của Tiểu Hắc, Quỷ Phong quát lớn cảnh tỉnh đồng bọn của mình. Trong lòng gã đã xuất hiện ý định thối lui, muốn sớm chạy khỏi nơi này.
“Vù vù”
Một loạt phi tiêu từ trong hư không lại hiện ra đánh về phía một tên hoàng cấp trung kỳ. Do có chuẩn bị, tên này vội vàng chống đỡ tránh né, trong khi gã còn lại rút một thanh đao dài ra chém về hướng phi tiêu vừa xuất hiện. Phải công nhận rằng trình độ của hoàng cấp trung kỳ vượt trội so với sơ kỳ không chỉ ở nội khí mà còn ở tốc độ và cảm quan.
– Bị lừa rồi.
Tên hoàng cấp vung đao xong thì tái mặt khó coi thốt lên. Gã không hiểu được đối phương làm sao có thể vừa phóng phi tiêu vừa chạy trốn ngay được mà không để lại bất kỳ dấu vết nào. Một cảm giác nguy hiểm tràn tới, gã vội vàng vung đao lên theo bản năng. Có điều đã quá muộn, gã ta chỉ thấy một cơn gió lạnh thoáng thổi qua và thanh đão vũ khí trung phẩm của mình đã bị đứt làm đôi.
– Số mười…
Tên hoàng cấp trung kỳ kia đang vất vả chống đỡ một rừng ám khí gào lên một cách bi thương. Khác với những tên sát thủ khác, hắn ta và số mười có thể xem là quan hệ hữu hảo, không ngờ chính hắn lại phải chứng kiến đồng bạn bị chém giết trước mắt mình. Kinh khủng hơn là không biết kẻ địch đã dùng cách gì để khiến cho số mười bị cắt ngọt như bị một tuyệt thế bảo kiếm chém ngang.
Trong lòng rối loạn, tên hoàng cấp trung kỳ còn lại cũng không cẩn thận để cho phi tiêu cắt một vết thương nhỏ trên vai mình. Kết quả gã ta cũng rơi vào huyễn cảnh như người say rượu và bị một mồi lửa hạ màn thê thảm không kém đồng bọn của mình.
Lúc này, Tiểu Hắc mới hiện thân ra, sắc mặt tái nhợt chút ít, nó cười nhạt nhìn Quỷ Phong làm cho tên kia khiếp đảm lẩm bẩm nói:
– Người là … ma qủy
– Không ngờ một tên chơi với ma quỷ cũng biết sợ … ma quỷ cơ đấy. Đúng là chuyện tức cười nhất mà ta từng nghe đấy.
Mỉa mai một câu, Tiểu Hắc cũng không tốn nhiều nước bọt với tên sát thủ có gan chuột này nữa mà vung tay ra, một cây chủy thủ liền hiện ra.
– Ngươi… đừng qua đây! Hay la chúng ta thương lượng một chút, tiểu tử ngươi muốn gì ta đều sẽ đáp ứng… Ta có rất nhiều tiền.
Quỷ Phong không có dũng khí của một người học võ nhưng hắn lại xảo quyệt, gian ác. Hắn ta tinh ý nhận ra Tiểu Hắc hình như … cố ý vội vàng hiện thân ra để lôi kéo tất cả sát thủ Ẩn Sát là để giải vây cho tên thiếu gia họ Mộc kia.
Từ đầu đến cuối, Tiểu Hắc vẫn không xuống tay với hắn dù cho đã có nhiều cơ hội, việc này nói lên đối phương muốn dùng Quỷ Phong hắn làm mồi nhử để lôi kéo đám sát thủ khác. Nếu hắn ta đoán đúng thì mấu chốt để nghịch chuyển thế trận đã hiện hữu trước mắt rồi.
“Đường đường một pháp sư mà ngươi cũng dám đùa giỡn, ta sẽ cho ngươi hối hận oát con à”
Vừa tìm cách đánh lạc hướng, Quỷ Phong vừa lặng lẽ niệm chú điều khiển đám oán linh. Gã ta tin tưởng cho dù Tiểu Hắc có thể kháng cự sức tấn công của oán linh thì cũng không có cách nào để nhìn thấy được chúng. Đùa sao! Người mà thấy được ma thần thì khác gì tiên nhân trong truyền thuyết cơ chứ.
Nếu Tiểu Hắc biết được Quỷ Phong có niềm tin mãnh liệt như thế thì nó sẽ cười to nói rằng ngươi quả là trúng giải độc đắc rồi đấy. Thế gian đúng là không có bao người nhìn ra được oán linh, duy chỉ có người tu tiên như nó là ngoại lệ thế mà cũng cho hắn ta đụng phải.
– Tiền? Mấy đồng tiền kiếm từ máu tanh ta không cần.
Lạnh nhạt đáp lại, Tiểu Hắc vẫn tỏ ra thong dong. Nó còn muốn xem thử bên cạnh Quỷ Phong còn có cao thủ bảo hộ nào ẩn nấp không. Sau cùng thì Tiểu Hắc xác định tên tà đạo này đã không có trợ thủ nào nữa cả.
– Ta … khặc khặc. Thằng nhãi ngu ngốc, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Mãy nghĩ tao không biết chuyện gì cả à? Nếu mày không mau đầu hàng thì tao sẽ tiễn thằng thiếu gia họ Mộc kia đi chầu trời ngay.
– Thật vậy sao?
Cười khinh bỉ, Tiểu Hắc thoáng cái liền hiện ra chắn phía trước Mộc Bình, hai bàn tay đang xòe ra có hai ngọn lửa nhỏ đỏ rực như đang nhảy múa, mang theo độ nóng khiến cho nhiệt độ xung quanh nóng hẳn lên.
– Xem ta biểu diễn một màn nướng … oán linh nào
Vung hai tên vào không khí, từng tiếng xèo xèo như thịt nướng vang lên, Mộ Linh Nhi đang ôm Mộc Bình vào trong lòng cũng tròn xoe mắt nhìn Tiểu Hắc đang … múa lửa mà không hiểu chuyện gì. Cô nàng chỉ thấy hình như tự nhiên có vài đám bụi nhỏ bị gió thổi bay thì phải.
Người ngoài cuộc thì vô tri, nhưng kẻ trong cuộc như Quỷ Phong lại rất tường tận. Đám ma thần mà gã tốn biết bao công sức tạo ra đang bị đối phương nướng rụi một cách không thể đơn giản hơn.
Đây là quỷ thần tung hoành ngang dọc vô địch thủ sao?
Không phải quỷ thần không gì có thể tiêu diệt, không ai có thể nhìn thấy được trừ pháp sư à?
Hóa ra không phải thằng nhóc kia xuẩn ngốc mà chính hắn ta mới là đồ bị thịt. Người ta căn bản không hề đặt pháp sư như hắn trong mắt, vung tay là nhẹ nhàng loại bỏ ma thần thì còn cần phải lo lắng gì nữa cơ chứ. Nếu sớm biết gặp đối thủ khó chơi vậy thì có tăng phần thưởng lên gấp trăm lần Quỷ Phong hắn cũng quyết không bao giờ nhận lấy cái nhiệm vụ hố người này.