– Lão Đại! Xin cậu đấy…chả nhẽ cậu nỡ để mình ở cái nơi hắc ám kia.
Lại bắt đầu nữa cái câu này nàng thuộc làu làu rồi.
– Dừng….đi thì đi nhưng nói trước mình không học đâu cậu tự đi mà học.
– Được được! Vậy 3 ngày sau nhớ tới sớm nha.
Bạch Tiểu Yên đạt được mục đích liền phi thẳng ra cửa về phủ không sợ nàng lại đổi ý.
Thật là…lần này lại phải chế ra một thân phận khác để vào Nội Uyển học tập…nghe đã thấy buồn ngủ rồi.
– Thư Nhiễm! Em đi gọi Tô đại nhân (Binh bộ thượng thư) đến Thanh Loan Điện ta có chuyện gấp muốn nhờ. Còn Tiểu Kiều! Em đi điều tra hai bà Ma ma kia đi.
nàng chống tay vào bàn ra lệnh cho mọi người đi làm việc. Trong triều có mỗi Tô Tự là người chính trực đáng tin cậy chắc lần này phải nhờ hắn rồi.
…—————-…
…Thiên Ẩn Các….
Xuyên Hạo cùng Hạ Kì trong tay đem một bức thư đi vào.
– Chủ tử! Đã điều tra ra được… chủ mưu đứng sau đám thích khách ám sát hoàng hậu là người của bang Doãn Các. Theo như điều tra Bang này đang ở Thiên Triều Quốc chắc chắn kẻ đứng đầu là người trong hoàng thất.
Xuyên Hạo nói xong liền đưa lên một bức thư.
– Cho người âm thầm theo dõi nhớ bảo vệ hoàng hậu.
– vâng.
Xuyên Hạo nhận lệnh xong thì Hạ Kì mới đứng ra.
– Chủ tử! Sắp tới Tư Vương Hải Triều Quốc với Bình An Hầu của Lam Vân Quốc sẽ tới Bắc Minh chúng ta dâng bảo vật tiện thể bẩm báo một chút tình hình về nước nhà…
– Mấy ngày nữa.
– 7 ngày sau..
– Tạm thời trở về Thiên Giới trước.
– Vâng.
…—————-…
…Thanh Loan Điện….
Nàng lúc này đang ngồi trên ghế đọc sách thì Tô Tự – Binh bộ thượng thư đi vào.
– Thần Tô Tự bái kiến Hoàng Hậu nương nương.
Ông ta hành lễ trước nàng.
– Bình thân.
– Không biết hôm nay nương nương cho gọi thần là có chuyện gấp gì.
Thấy hắn đã hỏi chuyện nàng bỏ quyển sách kia lặng lẽ đi xuống.
– Bổn cung cần nhờ Tô đại nhân một chuyện.
– Nương nương cần gì xin cứ nói.
Tô Tự rất cung kính đáp lại nàng cũng chẳng vòng vo vào thẳng vấn đề.
………………….
…3 ngày sau….
…Trên xe ngựa tới Học Đường Nội Uyển….
Thư Nhiễm Tiểu Kiều đang ở trên xe bẩm báo mọi việc.
– Tiểu thư! Em đã điều tra được thân phận của hai vị ma ma dạy học rồi. Khương Ma Ma với Đường Ma Ma đều là người bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu được nhiều năm rồi. Khương Ma Ma tính tình nghiêm khắc, kiêu ngạo không coi ai ra gì ỷ có được sự tín nhiệm của Thái Hậu liền ra oai đến Công chúa cũng dám đánh. Còn Đường Ma Ma lại rất ôn nhu điềm tĩnh không hay mắng chửi môn sinh được các tiểu thư công chúa rất yêu thích.
Tiểu Kiều đưa tay phân tích từng chút một cho nàng nghe. Hừ! Nghe đã thấy nhàm chán rồi.
– Nương…à tiểu thư! Người thật sự muốn tới nội uyển học sao? Lỡ…bệ hạ trở về thấy không thấy người thì bọn em sẽ bị chém đầu đấy.
Thư Nhiễm đúng là biết tính toán trước sau nhưng chắc là tạm thời chàng ấy chưa về được.
– Đừng lo…bổn tiểu thư chỉ tới đó học tập đâu có ngủ ở đấy…tối ta sẽ về nếu mà có tin tức Phong Lan Thần nhớ cho người tới thông báo cho ta.
– Vâng! Em hiểu rồi.
Vừa dứt lời xe ngựa cũng dừng. Bước khỏi chiếc xe kia nàng đang đứng trước cửa Học Đường Nội Uyển. Vừa xuống xe đã bắt gặp khuôn mặt giữ giằng của một vị ma ma đứng đối diện nàng. Chắc bà ta là Khương Ma Ma. Cái hệ thống chết tiệt này cho nàng đấu đá với ai chả được lại phải đấu võ mồm với bà già kia.
– Vị tiểu thư kia thấy bậc trên không hành lễ à.
Giọng điệu chua ngoa y như trà xanh chính hiệu khiến người ta ghét bỏ. Mẹ kiếp! Tốt nhất đừng có quá đáng nếu không bổn cung sẽ dạy cho bà ta một bài học nhớ đời.
…-Hết chương 80-…