Dương Phong Triệt nói bằng giọng hơi khinh miệt.
Khả Lạc nâng gương mặt trẻ con lên, đôi mắt trong sáng của cô nhìn thẳng vào mắt của Dương Phong Triệt, đôi môi mọng nước của cô khẽ nói:
– Còn không phải tại cậu sao.
– Tại tôi á? Dương Phong Triệt bất ngờ
– Phải, chính là tại cậu, cậu biết rõ là tôi chỉ thích mỗi cậu, từ nhỏ đến lớn duy chỉ thích mình cậu. Nhưng cậu thì sao, cậu coi thường tình cảm của tôi, chà đạp lòng tự tôn của tôi – Khả Lạc gào thét.
Giọng cô dần dần nhỏ lại:
– Dương Phong Triệt, tôi đã từ bỏ thứ tình cảm dành cho cậu rồi. Giờ đây tôi muốn sống cho bản thân nên… chúng ta hủy hôn ước đi.
Một giọt nước mắt lăn dài trên đôi má trắng hồng của cô, Khả Lạc lấy tay gạt đi giọt nước mắt như là gạt đi thứ tình cảm hèn mọn của bản thân nguyên chủ.
Khả Lạc thoát ra sự khống chế của nam chủ, chạy khuất đi, bây giờ gương mặt cô chỉ là một mảng bình tĩnh, không có những cảm xúc lúc nãy, không có bực tức, thất vọng, bi thương hay đau lòng. Bởi Khả Lạc biết mình sẽ không để cảm xúc nguyên chủ lấn át bản thân, càng không vì một tên tra nam mà đau lòng. Truyện mới cập nhật
Tiểu Cửu lượn lờ trước mặt Khả Lạc:
– Giải quyết xong nam chủ rồi à.
Khả Lạc nghiêng đầu nhìn Tiểu Cửu, cô cho Tiểu Cửu một cái nháy mắt:
– Có lẽ thế, dù sao thì nam chủ sau này vẫn còn giá trị lợi dụng, không nên hành quá ác.
– Mắt ngươi bị tật à, nháy nháy làm gì.
Dứt lời Tiểu Cửu liền biến mất, ở đây cho bị Khả Lạc vặt lông à.
………………….
Bên này, Dương Phong Triệt vẫn đang chìm trong những câu nói của Doãn Lạc hay rõ hơn thì là Khả Lạc. Anh thực sự không ngờ sẽ có một ngày cô rời xa anh:
– Mình thích Doãn Lạc rồi sao?
Dương Phong Triệt đặt ra câu hỏi cho bản thân.
Đăm chiêu một hồi, Dương Phong Triệt xoay người rời đi. Lúc này, Quân Hàn từ trong một góc khuất bước ra, cậu nhìn về hướng của Khả Lạc: ” Tại sao không giống kiếp trước? Doãn Lạc dứt tình với Dương Phong Triệt rồi sao?”
Quân Hàn không biết tại sao bây giờ cậu lại cảm thấy vui vẻ: ” Doãn Lạc, kiếp này tôi sẽ giữ cậu bên mình ” – Quân Hàn kiên định thề với lòng.