Tình huống này…… thật ra tốt hơn hắn nhìn thấy bên ngoài một chút.
Không biết có phải bởi vì thể chất người nơi này mạnh mẽ hay không, khả năng tự lành cũng tương đối cao, hai ngày, miệng vết thương ở bụng Đại Hà và nội tạng anh mặc dù đã hư hết một phần, nhưng cũng không phải không thể cứu.
Nghiêm Mặc cầm lấy tay trái Đại Hà, bắt mạch cho anh ta.
Dưới tình huống không mổ ra xem, căn cứ vào biểu hiện và mạch tượng mà nói, Nghiêm Mặc chỉ có thể phán đoán bước đầu, ruột Đại Hà rất có thể phải cắt bỏ một đoạn, nhưng những nội tạng khác thì vẫn còn nguyên, chỉ cần cạo hết thịt thối, rửa sạch miệng vết thương một lần nữa, xử lý phần bị nhiễm trùng, tỷ lệ sống sót của Đại Hà vẫn rất lớn.
Nhưng nơi này không có điều kiện để làm một cuộc phẫu thuật mỗ bụng cắt ruột, hai điều khó khăn nhất chính là không thể truyền máu và khâu vết thương, xong việc còn phải phòng ngừa miệng vết thương tái nhiễm trùng.
Này cũng không phải là hắn không muốn cứu anh ta, mà là không có điều kiện để cứu anh ta.
“Bây giờ hai người có hai lựa chọn.” Nghiêm Mặc nói với vợ chồng Đại Hà.
“Lựa chọn thứ nhất, cho tôi mấy cái xương gai, tôi có thể khiến cho anh ta vượt qua mấy ngày cuối cùng mà không chịu thống khổ, thậm chí có thể đứng dậy đi lại được.”
Hai mắt Đại Hà sáng lên, đẩy tấm da thú ra, suy yếu nói: “Tôi còn có thể đi săn thú không?” Tốt xấu gì cũng để lại trong nhà chút đồ ăn.
Nghiêm Mặc không để ý đến anh ta: “Lựa chọn thứ hai là, coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa, tôi sẽ mổ bụng anh ta, cắt bỏ đoạn ruột đã dập nát, rồi nhét trở lại, cánh tay nhiễm trùng cũng phải cắt bỏ phần đã hoại tử. Muốn làm được điều này, anh ta sẽ cực kỳ đau đớn, khả năng tử vong cũng cực cao, đồng thời còn cần mọi người giúp tôi chuẩn bị một vài thứ.”
Thảo Đinh ngẩng đầu, sắc mặt phút chốc biến đổi.
Đại Hà không chút do dự nói: “Tôi chọn cái thứ nhất.”
Hạt Thổ ôm lấy tấm da thú dưới thân Đại Hà: “Nếu chọn cái thứ hai, Đại Hà, anh ấy có thể sống phải không?”
“Con đàn bà ngu xuẩn! Tôi chết rồi, thì em nhanh chân đi tìm thằng khác, dù tôi có sống nổi thì cũng tàn, em còn trông cậy tôi nuôi em sao?” Đại Hà bỗng nhiên chửi ầm lên.
“Anh câm miệng!” Hạt Thổ thoạt nhìn ước chừng đã ba mươi, nhưng trên thực tế mới chỉ có hai mươi ba tuổi, cô ôm đống da thú đập lên mặt trượng phu nhà mình.
Nghiêm Mặc trước kia đã nhiều lần chứng kiến loại tình huống này ở bệnh viện, đặc biệt là nhà ai có người bị ung thư, giống y như phim truyền hình vậy, xem nhiều đến mức hắn và y tá chả muốn xem nữa.
Không phải bọn hắn không biết đồng cảm với người bệnh và thân nhân—— có lẽ hắn thật sự không cảm được bao nhiêu, nhưng khi chứng kiến quá nhiều lần, thì ngay cả người dễ mềm lòng cũng sẽ không còn hơi sức để an ủi người ta nữa, y tá mới tới và những bác sĩ trẻ tuổi ban đầu thậm chí còn khóc vì bệnh nhân ra đi, nhưng về sau bọn họ cùng lắm chỉ là chết lặng mà cảm nhận nỗi đau thương của người nhà bệnh nhân mà thôi.
Cho nên lúc Nghiêm Mặc đụng tới loại tình huống này, chưa bao giờ chủ động cho ý kiến, trừ phi bệnh nhân đó đáng để hắn mở miệng.
Thảo Đinh chọt nhẹ lưng Nghiêm Mặc.
Nghiêm Mặc quay đầu.
Thấy đôi vợ chồng kia còn đang cãi nhau tới khóc thút thít, Thảo Đinh kề vào tai Nghiêm Mặc, có hơi tức giận và khiếp sợ, cô trách cứ hắn: “Cậu điên rồi! Nói bậy bạ cái gì vậy? Mổ bụng cho người khác là có thể chữa khỏi? Cậu sợ tư tế không biết cậu là đệ tử tư tế tộc khác hả? Cậu có muốn sống không đấy?”
Xem ra Thảo Đinh cho rằng việc mổ bụng một người là có thể chữa trị hết đã thuộc về phạm vi ‘cầu xin thần giúp đỡ’, có thể làm được điều này, e là chỉ có các lão tư tế của những tộc lớn ở thần điện trong truyền thuyết mới làm được. Mà Nghiêm Mặc nói khả năng chết rất cao, chắc chắn là vì hắn chỉ mới là đệ tử, vẫn chưa học hết bản lĩnh của một tư tế.
Nghiêm Mặc cũng rất bất đắc dĩ, nếu Đại Hà thật sự sắp chết, hắn sẽ hoàn toàn bất lực, vậy còn dễ nói, cho Đại Hà một cái chết thanh thản, cái sách hướng dẫn chó má cũng sẽ không dông dài với hắn, nói không chừng còn sẽ giảm cho hắn vài điểm cặn bã, nhưng……
Sinh mệnh của Đại Hà mạnh hơn hắn nghĩ, mà hắn cũng có năng lực cứu vãn tính mệnh anh ta. Tuy nói điều kiện nơi đây tồi tệ, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể làm gì.
Trước khi mở miệng hắn đã suy nghĩ cẩn thận. Có trừng phạt do thấy chết không cứu, vậy chắc chắn cũng có trừng phạt vì không làm hết mình, hắn vất vả lắm mới giảm điểm cặn bã về lại một trăm triệu điểm, thật sự không muốn bị sách hướng dẫn tìm cớ trừng phạt lần nữa đâu, tám đêm phải chịu nỗi đau bị lửa in đã rất thống khổ rồi!
Huống chi mọi việc có hại nhưng cũng có lợi, hắn muốn giảm nhiều giá trị cặn bã, vậy cũng không thể giấu diếm năng lực mãi, nếu sớm hay muộn cũng sẽ bại lộ, vậy thì lộ càng sớm càng tốt, giá trị cặn bã của hắn cũng có thể giảm nhiều một chút.
Nếu bất hạnh bị người khác mật báo, bị tư tế nơi này làm thịt…… Nghiêm Mặc không cảm thấy ông trời đã phái sách hướng dẫn xuống giám sát hắn sẽ dễ dàng để hắn chết đi như vậy đâu.
Nghĩ đến đây, Nghiêm Mặc hơi giương giọng, giọng nói chứa đầy tình cảm: “Chị, chị nói cả nhà Đại Hà đại nhân là người tốt, nếu em không có năng lực thì cũng thôi, nhưng em biết rõ mình có lẽ còn có thể cứu được mạng anh ta, lại vì tự bảo vệ bản thân mà bỏ mặc anh ta, em, em thật sự làm không được, lúc em thấy Đại Hà đại nhân liền nghĩ đến anh hai mình, anh hai em tốt với em lắm nhưng……”
Hai vợ chồng Đại Hà đang cãi nhau cũng đồng thời im lặng.
Vẻ mặt Đại Hà đầy phức tạp, nhìn cậu thiếu niên, miệng há ra vài lần nhưng không nói được câu nào.
Hạt Thổ siết chặt tay chống mình, lúc nghe thấy cậu thiếu niên nói ra lựa chọn thứ hai, bọn họ liền biết cậu thiếu niên mới bị Nguyên Chiến nhặt về làm nô lệ này nhất định không đơn giản, thậm chí còn thầm suy đoán thân phận cậu ta.
Bộ tộc, chồng mình, cái nào nặng cái nào nhẹ?
Cậu thiếu niên hoàn toàn có thể che giấu thân phận và năng lực của mình, lại bởi vì giúp đỡ một nữ nô đồng cảm với người khác, mà không tiếc sinh mệnh bản thân.
Hạt Thổ cắn răng, cô không thể mất đi trượng phu, hai đứa nhỏ không thể thiếu cha, nếu có bất luận cách nào có thể cứu được chồng mình, thậm chí là giao dịch với ma quỷ cô cũng cam tâm!
Đồng thời cô cũng tin tưởng, một người vì cứu người khác mà không tiếc sinh mệnh bản thân, thì cho dù cậu ta có thật sự là đệ tử tư tế tộc khác, cũng chắc chắn sẽ không làm hại bộ lạc Nguyên Tế.
Về sau cô vẫn có thể canh chừng cậu ta, giám sát cậu ta, khi cậu ta muốn làm chuyện xấu gì, lúc đó lại nói cho tù trưởng và tư tế đại nhân là được, cứ như vậy đi!
Hạt Thổ đột nhiên nhấc tay thề: “Chỉ cần cậu chịu cứu chồng tôi, tôi thề tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật của cậu!”
Đại Hà cũng mở miệng nói: “Mặc kệ cậu có làm được hay không…… hôm nay cậu tới đây, tôi đã rất cảm kích cậu rồi, cũng mặc kệ kết quả như thế nào, tôi thề, tôi và vợ con tôi tuyệt đối sẽ không nói chuyện của cậu ra.”
Lúc này Thảo Đinh có nói gì cũng không thích hợp, chỉ có thể trầm mặc cúi đầu.
Cậu thiếu niên cảm động đến mức nước mắt lưng tròng: “Em nhất định sẽ cố hết sức.”
Hạt Thổ nhịn không được vươn tay xoa xoa đầu hắn, âm thanh mềm nhẹ nói: “Cậu tên Tiểu Mặc đúng không, về sau cậu cứ gọi chị là chị đi. Chị hỏi cậu, nếu bọn chị lựa chọn cách thứ hai, cậu cần bọn chị chuẩn bị thứ gì?”
Thiếu niên do dự nói: “Chị Hạt Thổ, thật ra em cũng không chắc chắc lắm, khả năng tử vong thật sự rất cao, rất cao.”
“Chị biết.” Hạt Thổ siết chặt nắm tay: “Cậu cũng đã nói coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa.”
Nghiêm Mặc gật đầu: “vậy được rồi, chỉ cần anh chị suy nghĩ kỹ là được. Muốn thực hiện phương pháp trị liệu này, em cần một nơi sáng sủa sạch sẽ, mà việc này tuyệt không thể để cho người bên ngoài biết.”
“Cậu yên tâm.”
“Em cần kim chỉ. Kim, dùng gai xương nhỏ nhất làm, cách làm em sẽ nói cho các chị, nếu có que gỗ cứng cũng được, chỉ cần kích thước và hình dạng phù hợp với yêu cầu của em. Còn chỉ……” Nghiêm Mặc trầm ngâm trong chốc lát: “Lấy tóc hoặc bờm ngựa đi, càng dài càng tốt, chuẩn bị nhiều nhiều ấy.”
“Mặt khác còn cần thứ gì không?”
“Dao, nồi, nước, lửa, cỏ khô mềm sạch sẽ, lá cây đại kế. Mấy thứ này tốt nhất có thể chuẩn bị ngay trong hôm nay, Đại Hà đại nhân đã không thể kéo dài nữa.”
“Chỉ những thứ đó?” Hạt Thổ ngơ ngác hỏi.
Nghiêm Mặc nói đùa: “Chị Hạt Thổ, chị còn có thể chuẩn bị đồ ăn cho em nữa, chuẩn bị nhiều nhiều chút, em ăn được lắm đó.”
Hạt Thổ cười. Cô còn tưởng rằng muốn làm thì những thứ cần chuẩn bị sẽ rất khó kiếm, nhưng bây giờ, có vẻ như đều nằm trong khả năng của cô, lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng nói: “Chị đi chuẩn bị ngay! Cái kim cậu nói phải làm như thế nào? To cỡ nào? Dài cỡ nào?”
Thảo Đinh ho nhẹ một tiếng, chen vào: “Chuẩn bị mấy thứ này không khó, nhưng không để người khác chú ý mà chuyển Đại Hà đại nhân ra bên ngoài, còn phải tìm một nơi an toàn, sạch sẽ, không có người, chỉ dựa vào hai người bọn chị chắc chắn không được, chị muốn ở bên ngoài một thời gian dài cũng phải báo cho chủ nhân của chị biết một tiếng.”
“Được, có thể nhờ Đại Điêu hỗ trợ, còn có em trai của Đại Hà nữa, Đại Sơn, có bọn họ giúp chúng ta, sự tình sẽ dễ dàng hơn nhiều.” Hạt Thổ nói xong, vội nhìn về phía Nghiêm Mặc: “Cậu yên tâm, chỉ cần chị dặn kỹ, Đại Điêu và Đại Sơn sẽ không nói bậy. Bọn họ, còn có chồng chị, và chủ nhân của cậu có quan hệ rất tốt.”
Nghiêm Mặc mỉm cười. Ái chà! Có quan hệ tốt với chủ nhân mình? Vậy cũng nên chăm sóc chu đáo nhiều một chút.