Nghe đến đó, Hàn Lập khẽ nhếch miệng, hai tròng mắt trắng dã, thậm chí trong lòng còn có tia đố kỵ.
Bình thường tu sĩ muốn kết đan, ngưng kết Nguyên Anh cũng đã cảm thấy muôn vàn khó khăn; mà tiến vào Hóa Thần Kỳ đối với lão quái vật mà nói lại dường như không khó khăn lắm. Nếu lời này là thật thì người này đúng là một tồn tại nghịch thiên.
Nói hắn là kỳ tài ngàn năm có một còn có chút xem nhẹ.
“Sau khi tự biết tiến vào Hóa Thần Kỳ vô vọng. Ta vừa lại không cam lòng thúc thủ chờ chết. Tuy nói chỉ cần tinh hồn bất diệt, người chết còn có thể đầu thai chuyển thế. Nhưng đối với lão phu mà nói, cho dù là có thể có kiếp sau nhưng không có trí nhớ tình cảm kiếp này thì đó có còn là ta không? Căn bản là một người khác hoàn toàn xa lạ mà thôi. Tiếp theo nữa, nói không chừng sẽ biến thành bình thường trong vô số người. Ngay cả linh căn cũng chưa chắc đã có, cơ hội lần nữa trở thành tu tiên giả cũng vô cùng ít. Trong lòng cảm thấy sợ hãi, còn lại hai trăm năm thời gian việc gì ta cũng không hỏi tới, bắt đầu khổ tâm sáng lập thuật trường sanh hoặc pháp thuật có thể bảo trì thần trí sau khi chuyển sinh. Kết quả thất bại không biết bao nhiêu lần, mới rốt cuộc lấy Đại Diễn Quyết làm trụ cột mà sáng lập ra ký thần thuật. Loại bí thuật này chưa từng có ai biết đến” Đại Diễn Thần Quân vừa nói, vừa lạnh lùng cười rộ lên.
“Chính là buông bỏ đại bộ phận tu vi, chỉ đem thần thức nhập vào trong Khôi Lỗi, trở thành “hoạt tử nhân” (người sống như chết) gần ngàn năm.” Hàn Lập đột nhiên cười nhẹ chen vào.
“Ngươi biết cái gì, thời gian lúc đó của ta không còn kịp, chỉ kịp đem Ký Thần Thuật hoàn thành một nữa mà thôi, bị buộc bất đắc dĩ mà sử dụng, kết quả bây giờ biến thành bộ dạng này. Cuối cùng phải phụ thể vào trong Khôi Lỗi đặc chế. Ta không nghĩ tới một thân tu vi cứ như thế mà tán đi, chỉ có những thần thông được sử dụng bằng thần thức là còn có thể miễn cưỡng dùng. Nhưng muốn cho Nguyên Thần xuất khiếu căn bản chỉ là nằm mơ giữa ban ngày. Mà gian mật thất nọ, bị ta sử dụng trận pháp cực kỳ lợi hại cùng hơn trăm đầu Khôi Lỗi thủ vệ, mà ta không có thân thể cũng như pháp lực nên thậm chí ngay cả việc mở ra cấm chế, biện pháp triệu hoán Khôi Lỗi cũng không có. Hơn nữa, bởi vì sợ cừu gia trả thù, nên gian mật thất kia ta chưa bao giờ nói qua cho người khác biết. Ngay cả những đệ tử có tu vi Kết Đan kỳ cũng không cách nào tìm tới đó. Kết quả chính là ta bị vây khốn trên vạn năm. Nếu không phải ta là thân Khôi Lỗi, hơn nữa tại mất thất kia có không ít linh thạch thì ta đã sớm hôi phi yên diệt.” Nói xong lời cuối cùng, thanh âm Đại Diễn Thần Quân trở nên lạnh như băng.
Hàn Lập nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng. Nhưng thần sắc lại hòa hoãn, tiếp tục hỏi:
“Lão quái vật, ngươi hôm nay sao lại nói nhiều thế? Trước kia mỗi lần ta hỏi ngươi chuyện năm đó, ngươi đều lẩn tránh, làm ra bộ dạng lười biếng. Lần này như thế nào lại nói ra hết như thế.
“Hừ! Không nói với ngươi thì nói với ai. Ngươi một khi đã tu luyện Đại Diễn Quyết, cũng tính là một nửa đệ tử của ta. Huống hồ, nếu không phải ngươi tiến và mật thất của Thiên Trúc Giáo, tìm được ta lúc ta đang hấp hối, chỉ sợ ta sẽ lập tức hồn phi phách tán. Ký Thần Thuật dù sao không phải thuật trường sanh chính thức, cho dù thân thể Khôi Lỗi ngàn năm không hỏng nhưng nguyên thần ta thời gian dài chưa từng tìm được nhục khu (thân thể xác thịt) tư dưỡng. Cũng đến lúc như đèn sắp cạn dầu, ta không ngờ rằng tiểu tử ngươi cũng rất cơ trí. Liếc mắt một cái cũng nhìn ra ta không giống với các Khôi Lỗi khác. Xuống tay với ta trước tiên, thiếu chút nữa ta đã tuyệt mạng dưới tay ngươi.” Lão giã nói tới đây, phảng phất lại nổi giận.
“Ta xuống tay trước? nếu ngươi không dùng cái… kia thất tình quyết cứt chó kia đột nhiên tập kích ta. Thì cho dù ta cảm giác được Khôi Lỗi do ngươi biến thành có chút cổ quái, cũng sẽ không động thủ. Kết quả trong lúc không đề phòng, nguyên anh thứ hai cùng ngươi trở thành tình huống ném chuột sợ vỡ đồ. Cố nhiên ngươi có thể thông qua thất tình quyết, có thể làm nguyên anh thứ hai của ta cuồng tính đại phát, càng không thể vãn hồi. Nhưng ta cũng thông qua nguyên anh chủ thao túng nguyên anh thứ hai sử dụng đồng hóa thuật, khiến cho tinh hồn ngươi cùng nguyên anh thứ hai đồng thời yên diệt.” Hàn Lập không khách khí phản bác lại.
“Ta sao có thể biết, tiểu quái vật ngươi tuổi còn trẻ mà có thể tu luyện thành nguyên anh thứ hai. Phải biết rằng, ta lúc ấy trừ thần thức có thể dùng, một chút pháp lực đều không có, ra tay cũng chỉ là tự vệ mà thôi.” Đại Diễn Thần quân không cho là mình sai, ngược lại cây ngay không sợ chết đứng nói.
Lúc này đây, Hàn Lập tắt tiếng, không nghĩ hắn nói thế.
“Tốt. Việc này tạm không nó đến. Ta không nghĩ tới chính là việc ngươi cư nhiên còn có Dưỡng Hồn Mộc chí bảo. Có khả năng hỗ trợ ta, nếu không ta cũng nhiều lắm là một năm rưỡi liền biến mất khỏi thế gian này. Điều này coi như là họa phúc song hành.” Đại Diễn Thần Quân dừng lại một chút, có chút tự giễu nói.
“Đem Dưỡng Hồn Mộc cho ngươi mượn dùng, là bởi vì ngươi đáp ứng đem ba tầng sau của Đại Diễn Quyết truyền thụ cho ta. Hơn nữa ta đối với Khôi Lỗi chế tạo pháp cũng rất hứng thú, dù sao gần vạn năm qua, ngươi tại mật thất trừ thời gian dài hôn mê, thì chính là nghiên cứu Khôi Lỗi Thuật. Ta một khi đã tu luyện Đại Diễn Quyết của ngươi thì tất nhiên sẽ không bỏ qua Khôi Lỗi thuật. Chính là hai chúng ta trong lúc đó đã làm một cuộc giao dịch.” Hàn Lập dứt khoát dừng cước bộ bình tĩnh nói.
“Ha ha, Hàn tiểu tử! Ta hiện tại nhìn ngươi ngày càng thuận mắt. Lão phu năm đó cũng đồng dạng là một người khẩu thị tâm phi, xem gì cũng không vừa mắt. Nếu không phải ngươi tư chất quá kém, không cách nào tu luyện công pháp căn bản của lão phu. Ta thật muôn thu ngươi làm đệ tử, đem tuyệt học bình sinh truyền thụ cho ngươi.” Thanh âm Đại Diễn Thần Quân tại trong đầu Hàn Lập điên cuồng cười nói.
“Chỉ là Hàn mỗ bây giờ tu luyện vài loại công pháp, tâm đã có thừa mà lực không đủ. Ngươi cho dù cho ta công pháp hơn sở học bây giờ của ta gấp trăm lần, ta cũng không cải tu luyện lại. Nhưng thật ra về bí thuật của ngươi, Hàn mỗ có chút hứng thú.” Hàn Lập ngẩn người một lúc nói, khóe miệng lộ ra một tia cười nhàn nhạt.
“Bí thuật! Sợ rằng ngươi phải thất vọng rồi. Bí thuật của lão phu đều là cùng một thân chủ tu công pháp có liên quan. Ngươi không tu luyện công pháp của ta, bí thuật của lão phu, ngươi cũng không có cách nào tu luyện.” Lão giả lơ đễnh nói.
“Như vậy đi. Ta có thể có được Đại Diễn Quyết cùng Khôi Lỗi Thuật – hai thứ này, cũng rất hài lòng rồi. Không uổng công ta đi tới Cực Tây chi địa một chuyến. Bất quá, ta có chút không rõ, ngươi vì sao không chính thức đem ba tầng sau của Đại Diễn Quyết truyền thụ cho môn hạ đệ tử, mà lại chuẩn bị một quyển bí quyết giả, truyền xuống dưới chứ.” Hàn Lập mặc dù có chút thất vọng, nhưng đối với việc này cũng có chút khó hiểu.
“Môn hạ đệ tử? môn nhân đệ tử năm đó của ta cả trăm năm qua ngay cả một người cũng không có tiến giai Nguyên Anh Kỳ. Không có một người có khả năng tiếp thu y bát của ta. Đại Diễn Quyết ba tầng sau khi lưu lại cho bọn hắn. Chỉ có thể cho bọn hắn rước lấy hoạt sát thân. Ngươi không phải là Thiên Trúc Giáo đệ tử của ta, cũng không tìm được phần sau, chỉ có thể có được phần phía trước của Đại Diễn Quyết. Xem ra ta thật có chút khả năng dự đoán.