Biết rõ không địch lại cứ dứt khoát chết đi, thà gãy không cong, dũng cảm tiến tới, đây là kiếm đạo!
Đây là kiếm đạo? Chẳng lẽ có người lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý?
Không đúng, Kiếm Thần Tông thành lập bao nhiêu năm qua, có rất nhiều người lĩnh ngộ kiếm đạo, lĩnh ngộ dù chết vô hối không có một trăm cũng tám chín chục, từ khi nào xuất hiện biến cố như thế, mắt thấy sắp thành công, đột nhiên Kiếm Thần chi tâm biến mất?
Kiếm Thần chi tâm rời đi, cho dù Vân Huyên có ngốc cũng hiểu trong đó có vấn đề, đó chính là có người càng thích hợp được tán thành hơn nàng, tâậm chí Kiếm Thần chi tâm vì tán thành đối phương đã không tiếc rời khỏi không gian sinh tồn đặc thù!
Kiếm Thần chi tâm cũng không phải tính mạng chân chính, mà là trái tim thoát ly bản thể, nó dùng trạng thái pháp bảo tồn tại, một khi rời khỏi không gian này sẽ héo rũ nhanh chóng và tử vong triệt để.
Vì tán thành người này không tiếc tử vong…
Rốt cuộc là ai?
Rốt cuộc là ai?
Là ai cướp đi đồ vật thuộc về ta!
Là ai dám tranh giành với Vân Huyên ta?
Tính đi tính lại ta không có phần, vất vả làm nhiều như thế nhưng không được hưởng!
Một phen mưu kế, một phen tâm huyết, tất cả gian khổ đều biến thành công dã tràng.
Vân Huyên không còn giữ thần sắc xinh đẹp nữa, sắc mặt của nàng biến thành dữ tợn.
Không được, mặc kệ người kia là ai, ta phải đoạt Kiếm Thần chi tâm trở lại.
– Cho dù là ai cũng phải trả giá thật nhiều.
Hô!
Bước chân đạp mạnh, Vân Huyên cầm chưởng giáo ấn ra, lúc này nàng mở không gian sau đó thoát ra, hiện tại nàng không che lấp thân thể, vừa xuất hiện chưởng giáo ấn lập tức bao phủ tế tự chi địa, sấm sét nổ tung vang dội.
Trong nháy mắt tất cả mọi người biết rõ… Chưởng giáo tiến vào tế tự chi địa!
…
Sâu trong thời không xa xôi, dưới một cây hoa quế chập chờn sinh trưởng trong hư không, bộ rễ rậm rạp của nó không biết đâm vào nơi nào, cũng không biết hấp thu năng lượng từ đâu, chỉ có thể nhìn thấy cành lá sum xuê của nó nghiền nát hư không, vô số hào quang xinh đẹp bắn ra khắp bốn phía, những màu sắc này vô cùng trùng điệp, cũng bày ra vô hình đại đạo hoàn mỹ, nếu như thường xuyên quan sát ở nơi này nhất định sẽ có lý giải mới về đại đạo, tu vi tiến bộ nhanh hơn.
Hoa Quế Thụ tơời sinh, ngàn năm khô khốc.
Hư không sinh đại đạo, cành lá che bầu trời!
Đây là một cây Hư Không Thiên Quế.
Hư Không Thiên Quế đổi chiều trong hư không, có thể ngăn cản hư không loạn lưu, tự chủ tạo ra không gian, trong không gian này được cành lá cọ rửa có thể tự động diễn hóa đại đạo, là nơi tu luyện rất tốt.
Trong khu vực tốt nhất của nơi này có bốn thân ảnh đang ngồi trên bồ đoàn, tư thế như nhau lại ăn mặc quần áo khác nhau, đỏ, vàng, xanh, đen, màu áo của bọn họ trở nên nổi bật dưới gốc đại thụ.
Xem bộ dạng đang liên kết với nhau tạo thành trận pháp đặc thù tu hành.
Đột nhiên ánh sáng chói lọi yếu bớt, lúc này lão giả áo đỏ đang ngồi ở phía trước chậm lại và mở mắt ra.
– Đại đạo vô hình… Tuy chúng ta thường xuyên quan sát ở nơi này, hao hết tâm tư cân nhắc, thậm chí lợi dụng đặc tính thời không trì hoãn tuổi thọ, tạo thành trận pháp, lĩnh ngộ tự nhiên… Cũng không cách nào luyện lực lượng trong đan điền vào khiếu huyệt, từ đó hiểu ra hàm nghĩa chân chính của đan điền huyệt kiều, lĩnh ngộ tầng kia.
Ánh mắt mọi người nhìn thanh trường kiếm cắm trơớc mặt, thân kiếm tỏa ra hàn quang sáng ngời, vừa nhìn đã biết là cấp bậc tuyệt phẩm linh binh.
– Đúng thế, lần này chúng ta bế quan quan sát nhiều năm như vậy nhưng không có tiến thêm chút nào, Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh thật sự quá khó đạt tới!
– Nếu quả thật dễ dàng đạt tơi như vậy, cả đại lục Phù Thiên cường giả Bí Cảnh đệ bát trọng không ít như thế.
Hai lão giả áo xanh và đen lắc đầu.
– Thật sự không được, chúng ta đốt cháy Kiếm Thần Ấn nghĩ biện pháp triệu hoán
Tư Duẫn tổ sư trở lại, Tư Duẫn tổ sư tu vi kinh thiên động địa, sớm đã đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, nếu có hắn chỉ điểm, chúng ta nhất định có thể lục lọi ra hàm nghĩa của đan điền khiếu huyệt, sớm lĩnh ngộ lực lượng đan điền.&