Sớm muộn gì bà cũng sẽ phải cầu xin tôi!
Lời nói của Lâm Dương khi anh rời đi vẫn còn văng vẳng bên tai Lưu Mãn San.
Lưu Mãn San hít một hơi thật sâu, run rầy lấy điện thoại di động ra, muốn bắm số của Lâm Dương.
Nhưng khi lật xem danh bạ, bà ta mới nhớ ra hình như mình không có số điện thoại của Lâm Dương.
Nhìn sang Tô Dư, Tô Dư cũng mờ mịt.
Thông tin liên lạc trên điện thoại di động của cô vừa bị chính Lưu Mãn San xóa mắt rồi.
Đây có phải là vác đá ghè chân mình không?
“Tinh Vũ!” Lưu Mãn San nắm lấy tay Trương Tinh Vũ gào.
khóc.
Trương Tinh Vũ có chút chán ghét, nhưng nhìn thấy ánh mắt như thiêu đốt của Tô Quảng, bà ta vẫn mềm lòng, thở dài nói: “Tôi không thể mắt mặt như thế được. Vẫn là để Tiểu Nhan gọi điện cho cậu ta đi. Dù sao Tiểu Nhan cũng là vợ ta, chắc là sẽ quay lại thôi.”
“Tiểu Nhan, bác gái nhờ con.” Lưu Mãn San gào khóc nói.
Tới lúc này liền thừa nhận tôi là vợ của anh ấy rồi sao?
Tô Nhan chau mày, trong lòng không khỏi lắm bẩm.
Nhưng việc liên quan đến sống chết của bác cả cô, Tô Nhan không chú ý nhiều như vậy, vì vậy cô lấy điện thoại ra bắm số của Lâm Dương.
Lúc này, Lâm Dương đang ngồi trên ghế đá bên đường phía ngoài bệnh viện, cầm điện thoại di động, châm thuốc, nhìn thông tin người gọi tới.
Mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của anh.
“Có chuyện gì vậy?” Anh bắm nhận điện thoại và hỏi.
“Anh đang ở đâu?” Tô Nhan ngập ngừng hỏi.
“Lang thang bên ngoài.” Lâm Dương tùy tiện nói.
“Cái đó…” Tô Nhan ngập ngừng, cẩn thận nói: “Anh có rảnh không… có thể đến bệnh viện, tiếp tục… tiêp tục chữa trị cho bác cả được không?”
“Làm sao cơ? Không phải các người không cho phép tôi trị bệnh cho bác cả sao? Sao giờ lại muốn tôi chữa?” Lâm Dương tức cười nói.
“Vừa rồi Lâm thần y tới… anh ấy nói phương án chữa trị của anh có hiệu quả, cho nên…”
“Ò? Lâm thần y nói phương pháp của tôi có hiệu quả thì nó có hiệu quả. Tôi nói phương pháp của tôi có hiệu quả thì không có tác dụng? Các người đã tin tưởng Lâm thần y như vậy, sao không nhờ Lâm thần y trực tiếp chữa bệnh cho bác cả đi? Tại sao lại tìm tôi? “Lâm Dương cười chất vấn.
Tô Nhan trong chốc lát không nói nên lời.