Thấy Bạt nhìn qua, nó tùy thời đều sẽ động thủ, đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, mang theo Diệp Kiếm Tinh lui về phía sau vài bước tiến vào một trận pháp của tế tự chi địa, bàn tay hắn ném một thanh trường kiếm linh binh thượng phẩm cho Diệp Kiếm Tinh.
Bảo kiếm linh binh thượng phẩm còn có vài thanh Tử Hoa động phủ, hiện tại trong tay Diệp Kiếm Tinh không có kiếm, thực lực giảm bớt rất nhiều.
– Ta tới trước.
Biết rõ hiện tại khách khí vô dụng, tiếp nhận trường kiếm, Diệp Kiếm Tinh thét dài một tiếng, thân ảnh thon gầy hóa thành một đạo kiếm quang đâm thẳng vào người Bạt.
Toàn thân hắn như hóa thành một ngôi sao băng, kiếm thuật thuần Kiếm Thần Tông phối hợp với khí tức đặc thù của tế tự chi địa, chỉ trong nháy mắt hắn phá vỡ hư không xuất hiện trơớc mặt Bạt.
Không gặp vài ngày nhưng kiếm thuật và tu vi của Diệp Kiếm Tinh có tiến bộ, cho dù hắn không đi vào kiếm đạo khu địa phẩm cảm ngộ nhưng tiến bộ không chậm hơn kẻ khác, thật không hỗ danh thiên tài tuyệt đại song kiêu, thật đáng sợ.
Nếu Nhiếp Vân không phải là người của hai thế giới, hắn có nắm chắc cảm ngộ và thực lực của mình, hơn nữa pháp quyết vô danh mở hai mươi đan điền, chỉ dựa vào tốc độ tu luyện đơn thuần không thể sánh bằng Diệp Kiếm Tinh.
Rống!
Tuy kiếm pháp của Diệp Kiếm Tinh còn không đạt tới cấp bậc vô thượng kiếm thuật nhưng cũng là kiếm thuật Chí Tôn đỉnh phong, so với Nhiếp Vân tu luyện Phạm Vân Kiếm Thuật lúc trước không chút chênh lệch nào cả, nhìn thấy kiếm pháp có uy thế như vậy, gương mặt cứng ngắt của Bạt còn mang theo trào phúng, ngay cả thân thể cũng không nhúc nhích, nó mặc cho hắn đâm vào người.
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Trường kiếm linh binh thượng phẩm phối hợp kiếm thuật cường đại liên tục đâm lên người Bạt, liên tiếp đâm mấy trăm cái vào cùng một vị trí, mỗi một kích phá thạch phân kim, đủ có thể làm cường giả Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong phải tránh né phong mang.
Lúc này nện lên người Bạt, đừng nói bị thương, cho dù là dấu ngấn màu bạc cũng không xuất hiện, đối với nó mà nói không có chút tác dụng gì.
Cương Thi Yêu tộc có thân thể cứng rắn nổi danh khủng bố, tăng thêm Bạt đã có thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ, thân thể cứng rắn còn mạnh hơn cả linh binh thượng phẩm, linh binh thượng phẩm không thể làm nó bị thương.
Hô!
Dường như cảm thấy ngứa nên Bạt thổi một hơi.
Đùng đùng đùng…
Linh binh thượng phẩm trong tay Diệp Kiếm Tinh không thể ngăn cản nên vỡ vụn từng khúc, lúc này biến thành mảnh vỡ văng tứ tung
– Ám sát!
Tuy nhiên trong nội tâm khiếp sợ đến cực điểm, trường kiếm của Diệp Kiếm Tinh vỡ vụn, Nhiếp Vân đã động thủ.
Một kiếm này hắn cũng không đâm vào ngực của Bạt mà là con mắt.
Cho dù toàn thân Cương Thi Yêu tộc cứng rắn như con mắt vẫn mềm, chỉ cần có thể đâm trúng thì nhất định tạo thành hiệu quả.
Lần động thủ này không được có sai lầm, phải một kích tất trúng, cho nên hắn vừa động thủ là một kích lôi lệ phong hành, trực tiếp đánh ra kiếm chiêu ám sát mạnh nhất của mình!
Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật!
Vừa thi triển kiếm thuật cường đại, Nhiếp Vân lập tức như mũi tên phá không bay tới, thế công như sấm vang chớp giật, U Minh Kiếm mang theo hỏa diễm cực nóng phối hợp hêệu quả tiên tâm của tiên âm sư, mang theo uy thế không gì sánh nổi đâm tới.
Rống!
Tuy Nhiếp Vân công kích rất cường đại nhưng trong mắt của Bạt chẳng khác gì hài tử đang chơi đất, trong ánh mắt mang theo vui vẻ nghiền ngẫm mèo vờn chuột.
Ầm ầm!
Còn chưa tới trơớc mặt đối phương, Nhiếp Vân cảm thấy lực lượng cường đại bao phủ hắn và Diệp Kiếm Tinh.