Đây là ký hiệu chí tôn.
Sở Vân há miệng hút ký hiệu chí tôn này vào bụng, nhất thời toàn thân liền tràn ngập ra một tia khí tức tôn quý khó có thể tả bằng lời.
Khí tức này hoàn toàn vượt trên đại đạo, bởi vì đại đạo là trật tự, còn khí tức này không chỉ bao hàm trật tự, nó bao hàm cả hỗn loạn.
Sở Vân ngửa mặt lên trời huýt dài, tán đi những văn tự hỗn loạn dư thừa. Từ nay về sau hắn đã siêu thoát Thánh cấp, bước tới một bước Cổ Thánh vẫn khát khao, thành công đạt đến Hỗn Độn Chí Tôn.
Ngay trong tiếng huýt dài kia, hạt châu hỗn độn mạnh mẽ bạo tạo.
Một thế giới mới, trong nháy mắt được hình thành.
Nó cũng không phải thế giới chỉ có một tầng lục địa, mà được phân ra thành ba tầng.
Tầng dưới cùng là minh giới, chỉ thích hợp cho quỷ hồn sinh tồn. Tầng giữa là nhân giới, nơi tạo ra vô số sinh linh. Tầng cao nhất là thiên giới, các loại tiên đảo cung điện bay lượn trên bầu trời, nguyên khí cũng rất hồn hậu, hóa lỏng thành mây trôi.
– Rất lợi hại! Quả thực là đại thần thông khó có thể tưởng tượng, trong khoảnh khắc liền sáng tạo ra một thế giới mới!
Vạn vật sinh linh này, toàn bộ đều là chủng loài mới, tài nguyên hùng hậu, linh mẫn gấp trăm lần. Diện tích tam giới, càng vượt quá trăm lần so với Linh Châu.
– Ngươi xem lưới pháp tắc kia, cũng không giống như trước. Pháp tắc Linh Châu chỉ có thể bao trùm trời cao, nhưng lưới pháp tắc của thế giới này quay chung quanh một vòng, hình thành mặt cầu, bao bọc toàn bộ thế giới vào bên trong. Hơn nữa lưới pháp tắc đông đúc, hình thành võng cách. Võng cách hình thành lên tấm màn màu tím, không ngừng hấp thu chuyển hóa dòng chảy hỗn độn của ngoại giới.
Trong Âm Dương Đại Hậu Cung, mọi người đều nghẹn giọng nhìn trân trối, tất cả đều trấn kinh rồi.
Nhất là thấy lưới pháp tắc mới này, rất nhiều người đều chấn động toàn thân, cảm ngộ tới chỗ then chốt.
Cửu châu cũng không thể hấp thu dòng chảy hỗn độn như vậy, nhiều lắm chỉ có thể tiêu hóa hỗn độn yêu tinh.
Thế giới mới có thủ đoạn như vậy, rất có khả năng là vì hấp thụ được văn tự hỗn loạn.
– Các ngươi đã cảm thụ được rồi? Không sai, năm mươi viên mãn, bắt đầu từ một. Một này chính là biến số, sản sinh trong hỗn loạn. Nhưng chính biến số đó, thế giới này sẽ sản sinh hiện tượng tiến hóa, vạn vật sinh linh càng ngày càng mạnh, kẻ yếu sẽ bị lịch sử đấu loại, biến mất khỏi dòng sông lịch sử.
Sở Vân nói chỉ điểm cho mọi người.
Nếu như nói chín lục địa lúc trước, giống như chín hồ lớn. Mặc dù có lượng nước phong phú, nhưng đều là nước chết. Linh Châu hiện tại, cũng có biển rộng, còn
không ngừng hấp thụ dinh dưỡng từ biển hỗn độn bên ngoài, đây là nước thông.
Tiên nang tuyệt phẩm lớn mạnh, một mặt hấp thu tài nguyên từ bên ngoài, bổ xung cho mình, một mặt tuần hoàn tài nguyên tự có, không ngừng sản sinh.
Thế nhưng Linh Châu hiện tại, lại có thể tự động hấp thu dinh dưỡng từ biển hỗn độn, hiệu suất cực cao, giống như thời khắc lúc nào cũng tiêu hóa hỗn độn yêu vương tinh.
– Được rồi, ta có chuyện muốn nói.
Sở Vân ngồi lại ghế chủ vị trong Âm Dương Đại Hậu Cung.
Đại Hậu Cung này tuy rằng được xưng là tiểu thánh vật, nhưng chung quy chỉ là tạo vật Hậu Thiên. Lúc này được tiên nhiễm khí tức chí tôn trên người Sở Vân, nhất thời biến chất, trong khoảnh khắc liền tấn chức trở thành thánh vật chân chính…
Tu vi các phi tần đều tăng vọt một mảng lớn. Trong lúc nhất thời, tạo nên vô số Đế Hoàng.
Thanh âm kinh thán lan truyền mãi, muốn tấn chức Đế Hoàng gian nan cỡ nào, nhưng hiện tại chỉ nhờ một tia khí tức của Sở Vân, lại có thể tạo thành kết quả như vậy, có thể thấy được hiện tại Sở Vân cường đại đến mức nào, đã hoàn toàn vượt xa đẳng Thánh cấp nhân, chân chính đạt được biến hóa về chất, đạt được cảnh giới chí cao.
Sở Vân lẳng lặng nhìn quét một vòng, đại điện nhất thời im tiếng. Vô số đạo ánh mắt tập trung lại trên người hắn, đợi hắn chỉ giáo.
Sở vân nói:
– Thế giới mới, vẫn gọi là Linh Châu như trước, nhưng được phân chia thành ba giới, từ nay về sau người, quỷ, yêu đều khác biệt, Linh Châu không còn cảnh chiến đấu hỗn loạn như trước nữa.
– Chí tôn anh minh.
– Còn đây là phúc sinh linh.
Các Đế Hoàng trong điện nghe xong lời này của Sở Vân, cũng hết lời khen ngợi.
Sở Vân nói tiếp:
– Ngự yêu sư dùng tiêu chuẩn truyền thống phân chia thực lực. Tuấn Kiệt, Dị Sĩ, Kỳ Nhân, Hào Hùng, Quân, Hầu, Vương, Đế, Hoàng, Thánh. Chỉ là nhân giới, nhiều nhất chỉ đạt được Vương cấp cao đoạn. Một khi có ngự yêu sư tấn chức thành Vương giả đỉnh phong, ngộ ra đạo của mình, cống hiến cho lưới pháp tắc. Nhất định phải thăng lên thiên giới, ban thưởng một tòa cung điện tiên đảo, cũng cấp cho quyển quản lý nhất định, để hắn tham dự quản lý thế giới.
Các Đế Hoàng đồng loạt gật đầu, minh bạch thâm ý của Sở Vân.
Ngự yêu sư đến Vương cấp đỉnh phong, thực lực cá nhân đã đạt đến trình độ đối đầu cả một quốc gia. Cũng tiếp xúc sơ bộ tới tầng cao lực lượng trật tự. Bởi vậy muốn nhân giới được yên ổn, cùng việc bồi dưỡng chiến lực thế giới cao tầng, để hắn thăng lên thiên giới là chính sách rất hợp lý.
Kế tiếp chính là trọng điểm. Sở Vân lại nói:
– Ngự yêu sư đạt đến cấp Đế, liền cho phép truyền giáo. Thế nhưng mặc kệ là giáo phái gì, trước nhất phải bái bản tôn, trước hết bái Thánh nhân, cuối cùng mới bái tới Đế Hoàng.
Các Đế Hoàng khẽ rùng mình trong lòng.
Trí tuệ của chí tôn, thực sự uyên bác vô cùng, nhìn đến từng chi tiết nhỏ. Đọc Truyện Online
Quy định này tuy rằng đơn giản, chỉ ngắn ngủi trong hai câu nói. Nhưng đã bóp chết nguy cơ tín ngưỡng hỗn loạn. Cũng triệt để ổn định lực lượng cục diện thượng tầng.
Bất luận một vị Đế Hoàng nào, khi truyền giáo trước hết phải bái bản tôn, bái Thánh nhân, rồi mới bái tới bản thân mình. Như vậy đại bộ phận tín ngưỡng lực được chia ra, kính dâng cho thượng tầng.
Địa vị của Sở Vân là mãi mãi theo thời gian, dù một tia cũng sẽ không dao động.
Không giống như tình huống của cửu châu trước đó.
– Cuối cùng, thiết lập Thánh vị.
– Nhiều hơn cũng không có khả năng, lúc này Linh Châu chỉ có thể chịu tải nhiều nhất một vị chí tôn, mười vị Thánh nhân.
Nói đến đây, ánh mắt Sở Vân chuyển về phía phụ thân hắn, Cổ Đan Vương.
Hoặc nói xưng là Hoàng càng chuẩn xác hơn.
Bởi vì Cổ Đan Vương sau khi phục sinh từ Tửu Trì Nhục Lâm, tu vi đã sớm tăng vọt tới Hoàng cấp.
Sở Vân cười nói:
– Phụ thân, người là Thánh nhân thứ nhất, tôn xưng Phụ Thánh, chưởng quản phía đông thiên giới.
Nói xong liền làm. Một đạo tử quang hạ xuống người Cổ Đan Vương. Khí tức Cổ Đan Vương nhất thời tăng vọt, từ Hoàng cấp tấn chức thành Thánh cấp sơ đoạn.
Mọi người trong điện thấy vậy, trong lòng càng thêm kính nể với lực lượng của Sở Vân, đồng thanh nói:
– Chúc mừng Phụ Thánh.
Tiếp đến, Sở Vân quay sang mẫu thân là Nguyệt Sương Vương, nói:
– Mẫu thân, người là Mẫu Thánh, chưởng quản phía tây thiên giới.
Với nghĩa phụ Thư Thiên Hào:
– Nghĩa phụ, người là Thánh nhân thứ ba, xưng là Nghĩa Thánh, chưởng quản phía bắc thiên giới.
Nói với Kim Bích Hàm:
– Bích Hàm, nàng là Thánh nhân thứ tư, xưng làm Hậu Thánh, chưởng quản trung ương Âm Dương Đại Hậu Cung.
Tiếp đến, nói với Dạ Đế:
– Ngươi là thánh thứ năm, xưng Dạ Thánh, chưởng quản phía nam thiên giới.
Nói với Minh Hoàng:
– Ngươi là thánh thứ sáu, Minh Thánh, phụ trách Minh Giới.
– Những người còn lại, Hoàng Hiếu, Nhan Khuyết, Hoa Anh, Vũ Văn Uyển Nhi, Tửu Hoàng, Trực Hoàng đều có thể thành thánh. Cuối cùng ai là Thánh nhân, còn phải
nhìn xem lỗ lực của chư vị.
– Dạ, chí tôn…
Mọi người trong điện có vui sướng, có buồn bã, nhưng không ai dám nghi vấn Sở Vân, lại càng không dám sinh lòng oán giận không công bằng.
Sau một phen nói chuyện, Sở Vân đã định hình được cấp bậc khu vực cao tầng. Một người đắc đạo, gà chó thăng thiên, cũng không ngoài câu nói này.
Rất nhiều người chỉ hận, không được sớm đi theo hắn.