– Được, trẫm đồng ý – Hắn cười nhẹ ra hiệu cho mấy cung nữ bê bánh lên
Tất cả mọi người cùng nhau thưởng thức, ai nấy đều nhìn món bánh của cô giống như là nhìn một vật thể lạ, thấy vậy cô cũng hiểu vì cô kết hợp cả phương thức làm bánh hiện đại lẫn cổ đại mà. Sau khi ai nấy đều thưởng thức một chút thì đều tấm tắc khen ngon.
– Hoàng Hậu quả nhiên tay nghề khéo léo – Thái Hậu cất lời khen ngợi
Sau lời nói của Thái Hậu tất cả các sứ giả cùng đại thần trong triều cũng thi nhau khen ngợi cô. Cô cười nhẹ lấy lòng rồi khẽ nhìn sang bên phía hắn lấy lệ rồi được hắn đáp lại một câu teo phép lịch sự
– Ngon lắm, hoàng hậu của trẫm quả nhiên là việc gì cũng giỏi – Hắn cười khẽ nói
Lời khen ngợi này của hắn đã vừa ý cô chưa? Vừa lúc nãy ăn xong bánh, thực sự là hắn muốn ăn thêm mấy cái nữa nhưng vì hình thượng là vua một nước hắn không giám động đến cái thứ hai, cùng lúc đó cô lại quay sang hắn nhìn, có vẻ như là đang muốn nghe cảm nhận của hắn, hắn rất muốn nói lời trong lòng mình với cô nhưng ở chỗ này có vẻ không tiện nên đành dùng lời lẽ khách sao vậy.
– Hoàng Thượng cùng mọi người quá khen rồi, chỉ là tài mọn không giám nhận được đánh giá cao như vậy – Cô cười rồi đáp lại theo phép
Cũng chỉ là một lời nhận xét khách sao như vậy! Thế mà cô đã hy vọng rằng hắn sẽ nói nhiều hơn một chút, bộc bạch cảm xúc của hắn với cô. Cũng chỉ là đối với cô những lời khách sáo như vậy… Hắn vốn dĩ không coi cô là thê tử, vốn dĩ chỉ có một mình người kia. Cô quay đầu sang nhìn Tử Y thấy không đụng bánh liền cười nhẹ nói
– Mạc Quý Phi không biết là chê cười bánh ta làm không ngon hay là không muốn ăn… Tại sao không thử một chút – Cô cười nhẹ nói với Tử Y
Sau câu nói đó của cô, tất cả mọi ánh mắt đều đặt về phía chỗ ngồi không mấy nổi trội của Tử Y! Thấy thế Tử Y thầm rủa trong lòng, ngay cả hắn cũng nhìn về phía nàng! Chết tiệt, đây là ép ăn mà, nếu không ăn nhẹ thì sẽ bị mọi người nói là khinh thường Hoàng Hậu, nặng thì sẽ bị Hoàng Thượng phạt. Nếu ăn vào, đứa con trong bụng sẽ không giữ nổi! Đây rõ ràng là quỷ kế thâm độc mà. Vương Tuệ Nhi cô đúng là muốn đấu với ta sao?
– Không phải không phải, chằng là…. bụng…. À ta ăn đây…. Thực sự ngon, ngon lắm – Vốn dĩ ban đầu Tử Y định nói bụng đau không ăn nhưng khi thấy ánh mắt ghét bỏ cùng với cái nhăn may của Thái Hậu liền sợ mà ăn một ít vào
Hỏng, đúng là hỏng mà, Vương Tuệ Nhi cô đúng là tâm địa rắn rết, ngay cả đứa nhỏ cũng không tha, để ta xem sau này nếu cô có long thai, để xem ta sẽ đối đại cô như thế nào. Bây giờ sau khi kết thúc yến tiệc nàng sẽ phải kêu thái y đến mà khám bệnh, con người của Hoàng Hậu không thể không đề phòng, nào có ai tốt bụng như vậy mà không lợi dụng cơ hội như thế này….
Bữa tiệc nào cũng có hồi kết, hắn cùng cô rời đi khỏi bữa tiệc cũng là lúc mọi người phải về. Hắn cùng cô đến chỗ của cô, thấy hắn bước vào cô cũng chả để ý, cô gọi người dỡ mấy thứ trên đầu xuống sau đó thay quần áo mặc sao cho thoải mái rồi lên giường ngủ. Thấy cô nằm xuống hắn thuận thế ôm cô vào lòng. Hai người cứ như vậy ôm nhau ngủ. Cả ngày hôm nay thực sự đã rất mệt rồi!