Thượng Thiên Thiếu Khanh rời khỏi vòm ngực hắn mà đứng lên cởi bỏ thắt lưng, y vuốt ve mái tóc đã ướt đẫm mồ hôi của hắn mà cưng chiều sau đó liền lấy ra đại điểu kiêu ngạo đã sớm ***** **** mà nhét vào trong miệng hắn, từ từ đưa đẩy. Tô Thủy Nguyệt nghe được lời kia của Thượng Thiên Thiếu Khanh mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, bọn họ cũng không phải là đã rơi vào mê loạn, vẫn rất để tâm đến hắn. Đột nhiên hắn hoảng hốt trợn to mắt, Tề Xuân Thụy lúc này đã tiến vào thêm một chút, từ từ đem tính khí to lớn chen vào bên trong nơi ướt át tràn đầy nước nhờn mà thúc.
– Ưm…
Tô Thủy Nguyệt nghẹn lại một hơi, đại côn Thượng Thiên Thiếu Khanh ở trong miệng đi vào càng sâu, tùy tiện khuấy động khoang miệng hắn, tùy tiện đẩy sâu vào trong cổ họng hắn. Mà cự long Tề Xuân Thụy ở bên dưới cũng không ngừng đâm sâu vào, cơ vòng mỗi lúc một siết chặt ngăn chặn dị vật xâm nhập nhưng so với sức lực kinh người của Tề Xuân Thụy thì lại không là gì, mỗi một lần đánh tới đều đánh vào điểm mẫn cảm của hắn, chạm vào nơi sâu nhất bên trong hắn, đánh lên tuyến phòng thủ yếu ớt nhất của hắn. Tô Thủy Nguyệt bị mỗi cú thúc làm cho người run lên từng đợt, cái ghế phía dưới cũng bị làm cho rung lắc dữ dội, Tề Xuân Thụy từ bên dưới công tiến, Thượng Thiên Thiếu Khanh thì ở trên đẩy tới, từng đợt từng đợt giống như thủy triều đánh tới làm cho hắn muốn thở cũng không thở nổi. Đột nhiên Tống Liễu Dương xốc vai hắn lên làm cho vật lớn của Thượng Thiên Thiếu Khanh trong phút chốc tuột ra ngoài, Tô Thủy Nguyệt được giải thoát liền bật lên tiếng rên rỉ nức nở.
– Ưm… A! Ah~ sâu quá, Xuân Thụy..! Xuân Thụy aaaa!
– Thật thích… thích aaaaa!!
Tô Thủy Nguyệt rên lớn, hắn bị Tống Liễu Dương xốc lên nằm ấp sấp trên người Tề Xuân Thụy làm cho ** *** của y đi vào càng sâu chạm đến từng ngóc ngách trong cơ thể hắn. Tống Liễu Dương nhìn thấy tấm lưng trần trắng nõn của Tô Thủy Nguyệt ở ngay trước mắt mà tầm mắt tối lại, nước miếng đánh ực một cái sau đấy ngay lập tức cởi bỏ thắt lưng giải thoát căn đại côn gân guốc dữ tợn mà đánh lên mông hắn một cái hằn lên dấu đỏ. Y hai tay không ngừng bóp nén hai cánh mông căng tròn sau đấy tách ra làm lộ ra động khẩu ẩn đầy nếp nhăn đã bị thao đến sưng đỏ, hắn đem dịch thủy tràn đầy trên đùi hắn bôi lên huyệt khẩu sâu đấy đem đỉnh đầu cực đại chen vào. Tô Thủy Nguyệt bị đau liền khóc lên, bên trong hắn đã có sẵn một cây đại côn lại bị một ngạo long khác chen vào làm cho nới rộng hết cỡ, cơ vòng cũng hoạt động hết công sức mà co bóp dữ dội, mỗi một lần chen vào đều như đánh lên từng mảng tường thành mỏng manh của hắn. Mỗi một giây trôi qua cảm giác vừa đau vừa sướng chen lẫn làm cho Tô Thủy Nguyệt run rẫy dữ dội, miệng há hốc làm cho nước bọt cũng nhỏ xuống đầy ngực áo Tề Xuân Thụy.
– Tiểu yêu tinh ngươi thật làm ta thấy thích thú, ta thật yêu ngươi!
Tề Xuân Thụy vươn tay vuốt ve lên khuôn mặt tròn trịa của hắn, nhéo nhéo lên hai bên má đã dư ra chút thịt của hắn mà yêu thương vỗ về. Tô Thủy Nguyệt cảm nhận được sự cưng nựng yêu chiều liền đưa tay áp lên bàn tay Tề Xuân Thụy mà vuốt ve, mỗi một giây trôi qua đều mê luyến yêu thương không dứt.
– Xuân Thụy ca… Thật thích! Aa~
Vừa dứt lời thì Tống Liễu Dương từ phía sau công tiến làm cho Tô Thủy Nguyệt há hốc miệng bật ra tiếng nức nở.
– Liễu Dương.. Nhẹ một chút.. Nhẹ chút aaa!
Tống Liễu Dương lại giống như không nghe thấy mà giữ chặt thắt lưng hắn, càng chen vào càng sâu, bên trong nơi chật hẹp đã có sẵn một đại côn khác càng ép y đến khó chịu. Y vén tóc Tô Thủy Nguyệt sang một bên mà hôn lên gáy, mỗi một cái hôn đều kích thích đến tận cùng làm cho người dưới thân run lên nức nở.
– Aaaa.. Quá kích thích.. Aa ưm… Ta không chịu được!
– Thật thích… Aaaa
– Liễu Dương.. Thật to!
Tống Liễu Dương nhận được lời khen liền dùng lực đẩy tới, Tề Xuân Thụy ở bên dưới cũng không kém cạnh mà đẩy lên, từ trong ra ngoài đều lấp đầy đến tận cùng. Tô Thủy Nguyệt bị hai tầng sức ép làm cho hai mắt trợn to, miệng há hốc không khép lại được, Thượng Thiên Thiếu Khanh và Quân Thư Mục nhìn thấy cảnh tượng kích tình trước mắt cũng bắt đầu tiếng tới, mỗi người một bên đẩy đại điểu chính mình vào trong miệng Tô Thủy Nguyệt. Tô Thủy Nguyệt một tay cầm c.ự long Thượng Thiên Thiếu Khanh mà vuốt ve, miệng thì ngậm đại côn gân guốc màu đen của Quân Thư Mục mà không ngừng mút. Trên người hắn lúc này không nơi nào là rảnh rỗi đều bị bốn nam nhân sức lực kinh người này giày vò qua, từ nơi bên dưới cho đến tay, miệng, đến hai bên ngực cũng bị Tề Xuân Thụy vò đến phát đau, muốn rên rỉ cũng bị cây đại côn của Quân Thư Mục chặn lại. Không biết là qua bao lâu cho đến khi miệng hắn đã mỏi đến không chịu nổi mới cảm nhận được sự khác thường của cự long Quân Thư Mục ở trong miệng, y co giật vài cái sau đấy bắn ra, tràn đầy trong cổ họng làm hắn ho lên mấy tiếng. Mà Thượng Thiên Thiếu Khanh cũng đã có dấu hiệu mà đưa đẩy trong tay hắn thêm vài chục cái sau đấy bắn ra đầy trên mặt hắn, dính lên tóc, trên mí mắt, chảy xuống tận cổ không sót một nơi nào. Mùi vị nam nhân tuyệt vời phả vào mũi hắn làm hắn có chút không nhìn được mà lắc hông một cái co thít lại làm cho hai cây đại côn cường tráng phía dưới bị cắn chặt đến mức ngay lập tức bắn ra. Mỗi một lần co giật giống như thủy triều mà bắn ra liên tục trong nội bịch ướt át chật hẹp, được sự ấm nóng bao trùm làm cho hắn thích đến nỗi hai chân cũng vô lực mà thả lỏng ra tận hưởng sự sung sướng, tiểu kê ***** **** của hắn cũng đã từ lúc nào bắn ra, bạch trọc dính đầy trên bụng Tề Xuân Thụy.
– Đến lượt ta.
Thượng Thiên Thiếu Khanh sau một lần phát tiết liền đẩy Tống Liễu Dương ở phía sau Tô Thủy Nguyệt ra mà bế xốc hắn lên, hai tay bao xuống dưới hai chân Tô Thủy Nguyệt để hắn quấn trên hông chính mình sau đấy đem cự long kiêu ngạo chen vào nơi đã sớm tràn đầy bạch trọc ướt át. Tô Thủy Nguyệt bị tư thế này làm cho hoảng hốt vội vàng ôm cổ Thượng Thiên Thiếu Khanh chỉ sợ bị rơi xuống, trọng lực làm cho thân thể hắn nặng hơn, đi vào càng sâu, đến tận cùng.
– Thiếu Khanh… Đừng như vậy aaaa! Quá sâu!
– Ta không chịu nổi… Aaaa!! Sâu quá! Hức!
Tô Thủy Nguyệt chôn mặt trên hãm cổ Thượng Thiên Thiếu Khanh mà nức nở khóc lên, hai chân quấn lấy hông y càng thêm chặt đón nhận từng đợt luật động giống như vũ bão cuồng phong, mỗi một cú thúc đều làm cho hắn run rẫy mà bắn ra liên tục. Mông hắn cùng đùi Thượng Thiên Thiếu Khanh va chạm phát ra tiếng bạch bạch cùng với tiếng lép nhép của dịch thủy phát ra càng làm cho người nghe mặt đỏ tai hồng, tiếng rên rỉ càng vẽ thêm khung cảnh điên loạn.
– Ta cũng muốn.
Quân Thư Mục nhìn thấy tình cảnh này cũng không nhịn được mà tiến lên giành giật vị trí, Thượng Thiên Thiếu lại không phải kẻ nhỏ mọn liền dùng tư thế giống như Tề Xuân Thụy vừa rồi mà nằm ngửa xuống, để Tô Thủy Nguyệt ngồi lên trên mà tiếp tục cắm rút. Quân Thư Mục nhận được sự đồng ý liền đẩy Tô Thủy Nguyệt hơ cúi người về phía trước sau đấy tách mông hắn ra, chen đại điểu vào bên trong hắn đã có sẵn một cây đại côn khác. Tô Thủy Nguyệt đã làm quen với việc có cả hai đại côn cùng thao, hắn một chút cũng không khướt từ còn lắc mông chào đón, miệng nở ra nụ cười mê hoặc lòng người.
– Đến thao chết ta… Thật thích aaa!
– Aaaa Thư Mục ca, thật to! Thật sướng!
Thượng Thiên Thiếu Khanh nhìn thấy Tô Thủy Nguyệt không một chút gì là e ngại nữa liền vương tay vuốt ve tiểu kê đã hơi nhuyễn của hắn đến cứng lên, đỉnh đầu chảy ra dịch nhầy hòa lẫn với bạch trọc nóng bỏng vô cùng kích thích.
– Thiếu Khanh aaaa! Thao ta! Thao chết ta!!!
– Ta sướng quá… Hức!
– Thật sướng aaaa!! Aaaa!
Tô Thủy Nguyệt lớn tiếng rên rỉ, cổ họng vẫn còn sót lại tinh túy của Quân Thư Mục vừa rồi liền tràn ra rơi trên ngực Thượng Thiên Thiếu Khanh một màu trắng đục. Tống Liễu Dương và Tề Xuân Thụy sau một lần phát tiết cũng từ từ tiến liền đẩy thú tính chính mình vào tay Tô Thủy Nguyệt, mỗi người mỗi bên chờ được phục vụ. Tô Thủy Nguyệt hai tay vô cùng thuần thục vuốt ve, hai cây đại côn dù đã phát tiết qua nhưng vẫn chưa có dấu hiệu xìu xuống mà còn hung hăng dữ tợn ở trong tay hắn mà đưa đẩy. Tư thế này so với vừa rồi không có khác biệt, chẳng qua là đổi tư thế mà thôi. Bốn nam nhân này chẳng ai kém cạnh ai chỉ cần nói thao Tô Thủy Nguyệt liền tận lực mà thao, trời cũng không suy chuyển được, mạnh mẽ cắm rút không nương tình.
– Aaa ta sướng quá… Thật thích!!
– Thao chết ta rồi!! Aaa… Ưm… Hức!
Sau mỗi đợt cắm rút công tiến Tô Thủy Nguyệt đều run rẫy khóc lên, nơi phía dưới bị thao đến sưng đỏ không ngừng chảy ra dịch thủy tràn xuống tận dùi, dịch r.u.ộ.t non bài bố mỗi lúc một nhiều hơn để hai cây đại côn to lớn ra vào càng dễ dàng. Mà hai tay hắn cũng không được nghỉ ngơi, không ngừng vuốt ve phun ra nuốt vào hai cự long hung hãn khác cũng to lớn không kém.
– Tiểu yêu tinh, ngươi thật giỏi!
Tề Xuân Thụy than thở một tiếng, tính mạng của y ở trong tay Tô Thủy Nguyệt bị vuốt ve đến khó chịu, thích đến độ da đầu cũng run lên, mồ hôi chảy ướt trán. Mà Tống Liễu Dương cũng thích thú không kém, y vừa đưa đẩy tính vật trong tay Tô Thủy Nguyệt vừa vuốt ve làn la trơn bóng trắng mịn của hắn mà hưởng thụ không thôi. Thượng Thiên Thiếu Khanh và Quân Thư Mục thì vất vả hơn một chút, ở bên trong nội bích chật hẹp ra ra vào vào giống như bị ép khô, mỗi một cú thúc đều phải cật lực nhẫn nhịn mới không bắn ra. Nơi này của Tô Thủy Nguyệt thật sự cắn quá giỏi, thích đến nỗi hai người bọn y cũng phải gầm gừ than thở trong cổ họng.
Không biết là qua bao lâu cho đến khi ánh trăng vàng đã treo trên cao, bầu trời đêm phủ đầy ánh sao thì không khí trong đại sảnh mới bắt đầu dịu hơn, mà Tô Thủy Nguyệt thì đã bị thao đến nỗi không biết trời trăng mây gió gì nữa, hai mắt lờ mờ hưởng thụ, miệng rên rỉ từng tiếng đứt quãng không thành câu.
– Thích… Aa… Sướng quá!
– Ta.. thật yêu aaa các ngươi!! Ha… Aaaa!!
Tô Thủy Nguyệt run rẫy bắn ra lần nữa, hắn không biết rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu lần bị luân phiên thao làm, chỉ biết sức lực của cả bốn người Thượng Thiên Thiếu Khanh, Quân Thư Mục, Tề Xuân Thụy và Tống Liễu Dương thật sự kinh người, bắn qua vài ba lần vẫn còn có thể tiếp tục cương, không ngừng vùi dập trên thân thể hắn để lại không biết bao nhiêu là dấu vết hoan ái kích tình. Cho đến khi không khí xung quanh vắng lặng lại mới được buông tha cho. Tô Thủy Nguyệt nhắm lại hai mắt, mặc kệ bốn người bọn họ muốn làm gì thì làm, tẩy rửa hay là mặc y phục cho hắn hắn cũng không quan tâm. Kể cả thông báo của hệ thống cũng không thèm nhìn.
“Chúc mừng kí chủ đã nhận được tinh d.ị.c.h của bốn người, thăng lên một cấp.
Thưởng ẩn tuyệt chiêu điều khiển động nhỏ, có thể dễ dàng co bóp, siết chặt làm cho nam nhân thích muốn chết.”
Được rồi, hắn cũng không có cần nam nhân nào thích muốn chết. Hắn chỉ thấy hắn sắp chết đến nơi rồi, Tô Thủy Nguyệt than thở đi vào giấc ngủ.