– Còn có một phương pháp đủ giúp chúng ta chuyển bại thành thắng.
Sắc mặt Cổ Thánh hơi đổi, thế tiến công càng thêm điên cuồng.
Hai người Sở, Đan liên tiếp bại lui.
Nhưng tinh thần phân thân Đan Thánh lại sôi sục, phản ứng của Cổ Thánh đã nói ra vấn đề, hắn vội hỏi lại:
– Là phương pháp gì, nói mau!
Trong mắt Sở Vân lóe ra trí quang:
– Muốn thôi động thánh vật tác chiến sẽ tiêu hao tín ngưỡng. Ta có Linh Châu cung cấp tín ngưỡng, còn ngươi có Hòa Châu và Nữ Châu hợp thành Đan Châu mới. Cổ Thánh thì chỉ có Cổ Châu.
Phân thân Đan Thánh nhất thời mừng như điên, một mặt gian khổ chống đỡ thế tiến công, một mặt hét lớn:
– Không sai, không sai! Trước kia còn cho rằng Cổ Châu đã sớm diệt vong, nhưng hiển nhiên không phải. Tuy rằng tu vi hắn cao hơn chúng ta, thế nhưng hắn cũng là
Thánh nhân, không có biến chất. Bởi vậy còn phải dựa vào tín đồ cung dưỡng!
– Lúc trước Cổ Thánh muốn ngụy trang thành Binh Thánh, tiếp cận gần các Thánh nhân khác, bên người tự nhiên sẽ không mang theo thế giới tiên nang. Cổ Châu của hắn nhất định ẩn giấu tại một địa phương trong biển hỗn độn. Lúc trước bởi vì manh mối quá ít, không thôi diễn đến được. Hiện tại chúng ta chiến đấu với hắn kịch liệt như vậy, càng thêm lý giải về hắn, ta liền vận dụng Tinh Hải Oản tính qua, nếu có thể tính ra vị trí Cổ Châu, liền có thể khiến hắn há hốc mồm.
Sở Vân nói.
Lời này quá chính xác.
Mặc dù Cổ Thánh có tứ đại thánh vật, thế nhưng tiêu hao tín ngưỡng cũng nhiều. Chỉ cần tiêu diệt Cổ Châu của hắn, dù hắn có nhiều thánh vật, cũng giống như súng không đạn, ưu thế hắn chắc chắn sẽ giảm xuống trên diện rộng.
– Tốt! Ta toàn lực phòng thủ, Sở Vân ngươi mau mau giải toán. Trước tiên chúng ta diệt trừ Cổ Thánh, sau giải quyết vấn đề của cả hai.
Phân thân Đan Thánh rốt cuộc bị thuyết phục.
Sở Vân trốn tại phía sau hắn, gỡ Tinh Hải Oản khỏi đỉnh đầu, thay bằng Đà Âm Loa.
Hắn tính toàn đủ ba ngày ba đêm, rốt cục ánh mắt sáng lên:
– Ta tính ra rồi, đi theo ta!
Phân thân Đan Thánh sớm muốn xong rồi, nghe được lời này liền mừng rỡ, vội vã đuổi theo Sở Vân.
– Chạy đi đâu!
Sắc mặt Cổ Thánh kịch biến, hai người Sở Vân dùng kế vây Ngụy cứu Triệu, thật khiến hắn bị uy hiếp.
Không sai, thánh vật uy lực vô cùng, thế nhưng tiêu hao thật lớn, cần lượng lớn tín đồ chống đỡ. Đây cũng là một trong những hạn chế của Thánh cấp, chỉ khi đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Chí Tôn mới có thể bỏ đi nhược điểm này.
Sở Vân và phân thân Đan Thánh nối tiếp nhau bay vào sâu trong biển hỗn độn, Cổ Thánh ở phía sau hăng hái truy đuổi.
Thế nhưng biển hỗn độn mười phần kỳ diệu, không gian của nó là hỗn loạn, biến động, không giống như đại dương bình thường. Nó không có khái niệm phương hướng, chỉ có tọa độ.
Hơn nữa tọa độ này còn không ngừng biến hóa, ngay như Thánh nhân đi lại trong hỗn độn cũng dễ bị lạc lối.
Nếu muốn tìm một địa phương nào đó, cách duy nhất là luyện chế định tinh bàn.
Thế nhưng phạm vi ghi lại của định tinh bàn cũng rất hữu hạn, đối với Thánh nhân mà nói, tác dụng không đáng kể.
Sở Vân không ngừng chuyển biến phương hướng, phân thân Đan Thánh không thấy có bất luận chút không hợp lý nào, thế nhưng vẻ mặt Cổ Thánh đang truy đuổi phía sau lại dần lộ vẻ nghi hoặc.
– Chuyện này không thích hợp, Cổ Châu căn bản còn ở xa ngoài ức dặm. Tuy rằng đối phương liên tục đổi hướng, thế nhưng khoảng cách tới Cổ Châu lại càng ngày càng xa. Chẳng lẽ hắn tính sai rồi?
Điều này cũng rất có thể.
Kết quả thôi diễn, tự nhiên có đúng có sai. Không có khả năng trăm phát trăm trúng.
Nghĩ tới đây, Cổ Thánh vẫn đuổi theo không bỏ như cũ.
Kỳ thực hắn có thể lựa chọn đi trước Man Châu, đạt được thánh vật của Man Thánh, tăng cường lực lượng bản thân.
Thế nhưng hắn cũng sợ hãi vạn nhất Sở Vân lại tính đúng, tới được Cổ Châu của hắn, vậy phải làm thế nào đây?
Nhưng lại có một loại tình huống càng nghiêm trọng, chính là Sở Vân cố ý làm bộ như vậy, kỳ thực sớm đã tính ra tọa độ Cổ Châu, lại làm trò trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Chính là vì muốn lừa Cổ Thánh, dụ dỗ hắn rời khỏi đây, không tiếp tục truy sát, đi trước Man Châu, cứ như vậy Cổ Châu liền xong rồi.
Ý niệm trong đầu Cổ Thánh chạy mấy vòng, trong lòng cười nhạt vài tiếng, quyết tâm đi theo Sở Vân, triển khai truy sát.
Nhưng nửa giờ sau, sắc mặt hắn thay đổi.
– Đây là…
Hắn cảm giác được phía trước cách đó không xa có một tồn tại hỗn loạn cực kỳ kinh khủng.
Lực lượng tồn tại này, khiến cho hắn cảm giác nguy cơ cường liệt.
– Đúng tại nơi đây rồi.
Hai tròng mắt Sở Vân lấp lánh tinh quang.
– Là ai, dám can đảm quấy rối ta ngủ say?
Một thanh âm thật lớn bỗng dưng nổ vang, biển hỗn độn dưới thanh âm này cũng phải run lên.
– Sở Vân, ngươi cư nhiên dám gạt ta?
Phân thân Đan Thánh ý thức được có điểm không thích hợp, tức giận mắng.
Sở Vân không thèm nhìn, hắn bay vào trong thế giới tiên nang, kêu Minh Đế ra mặt.
– Ngươi…
Phát giác Minh Đế, thanh âm trong bóng tối toát ra nghi hoặc. Hắn có thể cảm giác được bản thân và Minh Đế có tồn tại mối liên quan nào đó thân mật.
Phát hiện này, khiến tuyệt đại bộ phận địch ý của hắn đều ngưng tụ trên người Cổ Thánh và phân thân Đan Thánh.
– Hừ, nguyên lai là ngươi, Binh Thánh.
Ngữ khí Cổ Thánh lạnh như băng, cười rộ lên.
– Thực sự đáng buồn, cư nhiên vọng tưởng lấy riêng lực lượng một Thánh, trùng kích Hỗn Độn Chí Tôn. Hiện tại, ngược lại còn bị hỗn loạn ăn mòn thần chí, chuyển thành Tiên Thiên ma thánh. Ngay cả lão phu còn thấy tích lũy chưa đủ, muốn cướp đoạt tiền vốn của cửu thánh, ngươi lấy gì có thể được?
– Ngươi… Đi tìm chết!
Biển hỗn độn xé ra, lộ ra dung mạo thực của Tiên Thiên ma thánh.
Thân hình thật quá lớn, so với Tiên Thiên thần ma vương, quả thực là người trưởng thành so với trẻ con.
Ký ức trước kia của Binh Thánh, sớm đã thành mảnh ký ức nhỏ hỗn tạp. Nhưng nó tuân theo trực giác bản năng, cảm giác được giữa ba người, Cổ Thánh là kẻ đáng ghét nhất.
Bởi vậy lập tức công kích, thi triển cự trảo ô kim, hung hắn chụp về phía Cổ Thánh.
Cổ Thánh cười lạnh, thúc dục ba đại thánh vật Hòa Xuyên Cầm, Binh Tuyệt Luân, Cổ Thanh Liên, ngay trong quang huy chói mắt, đẩy lùi cự trảo ô kim.
– Lực lượng trật tự, ta căm hận ngươi!
Tiên Thiên ma thánh càng thêm cuồng nộ, như tìm được cừu nhân lớn nhất trong đời.
Vừa bị đẩy lui, đã lập tức phát ra thế tiến công kinh khủng như triều dâng.
– Ghê tởm, Sở Vân ngươi không chết được tử tế!
Nằm trong phạm vi công kích của ma thánh, phân thân Đan Thánh cũng bị lan đến, phải vận dụng Trung Thần Chung phòng hộ bản thân.
Minh Đế vừa xuất hiện, bởi vì hắn và binh Thánh từng thành lập liên hệ linh quang, bởi vậy được ma thánh cho thành người một nhà, không gặp phải công kích…
Thế nhưng Tiên Thiên thần ma đều là dạng hỷ nộ vô thường, Minh Đế cũng chỉ tạm thời an toàn mà thôi.
Liên hệ linh quang chỉ khiến ma thánh tạm thời quên hắn, lực ảnh hưởng thực ra rất nhỏ.
– Các ngươi ngoan ngoãn chơi đùa đi.
Rời khỏi phạm vi chiến trường, Minh Đế lại trở vào tiên nang Linh Châu, theo đó Sở Vân liền xuất hiện.
Tranh thủ ma thánh phát cuồng, dây dưa với Cổ Thánh và phân thân Đan Thánh, Sở Vân nắm chặt thời cơ chạy tới Man Châu.
Lúc này Man Thánh đã sớm bị Cổ Thánh luyện hóa, Man Giáp Cốt trở thành vật vô chủ, dưới hợp lực của Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa, dễ dàng bị Sở Vân thu phục thành công.
Đồng thời, Man Châu thương vong thảm trọng, cũng bị Linh Châu chiếm đoạt.
Ba kiện thánh vật!
Sở Vân có được vốn liếng, ngay lập tức xoay người trở lại chiến trường.
Cổ Châu bị Cổ Thánh ẩn dấu rất kỹ, tại các biển hỗn độn, khiến Sở Vân trong khoảng thời gian ngắn không thể thôi diễn ra kết quả chính xác.
Lúc trước, chỉ là bố cục của Sở Vân mà thôi.
Sau khi chạy về chiến trường, liền thấy ngay tràng cảnh Tiên Thiên ma thánh bị Cổ Thánh và phân thân Đan Thánh hợp lực giết chết.
Nhìn đỉnh đầu Sở Vân xuất hiện Man Giáp Cốt, sắc mặt Cổ Thánh âm lạnh như băng, thần tình phân thân Đan Thánh càng đặc sắc vạn phần.
Đề phòng cẩn thận, vẫn bị Sở Vân tính kế.