Bác sĩ căng thẳng, vội vàng ngăn mọi người lại.
“Bác sĩ, vậy cậu ta sao có thể đi vào?”
“Cậu ta đang làm gì? Cậu ta đang trị bệnh cho. chồng của tôi sao?”
*Bác sĩ, ông sao có thể để loại người như này làm bậy với bệnh nhân chứ?”
“Sao có làm bác sĩ như vậy được chứ?”
Người nhà họ Tô chất ván.
“Bác sĩ Lâm này là bác sĩ trị bệnh của ông ấy! Cậu ấy vừa rồi nói với tôi một phương pháp trị bệnh, tôi cảm thấy không có vấn đề gì cả, để cho cậu ấy tiến vào tiền hành trị bệnh cho bệnh nhân, mấy người yên tâm, tôi có thể lấy giấy chứng nhận bác sĩ ra bảo đảm, bác sĩ Lâm này nhất định có thể chữa khỏi cho người bệnh!” Bác sĩ vội nói.
Kỳ thật ngay từ đầu ông ta sau khi nghe thấy đề nghị của Lâm Dương cũng phản đối.
Nhưng dù sao đây cũng là một mạng người mà!
Hơn nữa phương pháp Lâm Dương đưa ra hoàn mỹ không khuyết điểm, không có bất cứ lỗ hổng thậm chí là nguy hiểm nào, vì thế bác sĩ này đã quyết định tin tưởng Lâm Dương một lần.
Nhưng không nghĩ tới, người nhà bệnh nhân phản ứng mạnh mẽ như thế…
“Bác sĩ, ông bị người này lừa! Cậu ta làm gì mà là bác sĩ chứ, cậu ta chính là tên cả ngày chơi bời lêu lổng hãm hại lừa gạt, ký sinh trùng!” Chẳm Tề kia tiến lên nói.
“Được lắm! Bác sĩ, người này căn bản giấy chứng nhận bác sĩ cũng không có, cậu ta sao là bác sĩ được?”
“Bác sĩ, ông nếu dám để cho cậu ta đụng vào chồng tôi nữa, tôi nhất định sẽ kiện bệnh viện máy người, kiện bệnh viện mấy người xem mạng người như cỏ rác, kiện mấy người không có trách nhiệm với bệnh nhân! Mấy người..
Bệnh viện này của mấy người ác độc!”
Lưu Mãn San kích động chỉ vào bác sĩ la to.
ICU dường như hỗn loạn vô cùng.
“Mấy người…” Bác sĩ kia tức giận giậm chân, nhưng với những người này thì không có cách nào khác, chỉ có thể gọi bác sĩ khác.
Chỉ chốc lát sau, bảo vệ của bệnh viện vọt lại đây, mang những người này ra ngoài, thậm chí ngay cả cảnh sát cũng tới.
Dù sao thì trong phòng ICU đều là bệnh nhân bệnh nặng, không có bác sĩ cho phép tiến vào chỉ sẽ làm ảnh hưởng đến người bệnh khác, một khi gây chết người, vậy chuyện sẽ nghiêm trọng vô cùng.
Cảnh sát tới đuổi người nhà họ Tô ra, cứng rắn dạy dỗ một trận, mới rời đi.
Còn Lâm Dương, lập tức trởi thành chỗ để người nhà họ Tô chỉ trích.
Mọi người chửi rủa, đẩy hết toàn bộ trách nhiệm lên đầu Lâm Dương.