“Người khác nghĩ gì đó là việc của họ, anh ít nhất phải cho tôi biết nội công của anh rốt cuộc đã khôi phục hay chưa!” .
||||| Truyện đề cử: Mỗi Ngày Đều Bị Anh Rể Thao |||||
“Nếu tôi nói chưa khôi phục, cô sẽ thế nào?”, Đông Phương Hạ khẽ cười.
Lãnh Lạc suy nghĩ một chút! Trong mắt lóe lên một tia sáng, sau đó nhướng mắt nói: “Anh muốn lừa đám người Đại Trưởng Lão cài vào bên cạnh anh, để bọn chúng càng thêm yên tâm ẩn núp! Vào thời điểm quan trọng, anh mới thể hiện nội công ngày càng mạnh của mình. Nói như vậy, nội công của anh không chỉ đã khôi phục lại, mà còn có dấu hiệu được nâng cao”.
Đông Phương Hạ bĩu môi: “Đây đều là suy đoán của cô, tôi không có nói như vậy!”
Lãnh Lạc không muốn đấu võ mồm với Đông Phương Hạ! Nếu mọi việc anh đã có tính toán trong lòng, cũng không cần phải truy hỏi nữa! Suy nghĩ một chút, nói: “Hiện tại anh là thống soái của tất cả những người chính nghĩa, chúng tôi đều không muốn anh xảy ra bất kỳ bất trắc gì! Kho báu vô cùng quan trọng! Sau khi xuống núi, nếu anh đi Châu Âu tìm người của “Phong Ba” báo thù, tốt nhất đừng khinh địch, “Phong Ba” bị anh làm như thế, mặc dù trong thế giới ngầm bọn chúng chỉ tồn tại trên danh nghĩa, nhưng ông chủ của bọn chúng là người của Đại Trưởng Lão, thân thủ mạnh hơn rất nhiều so với những gì anh tưởng tượng!”
Nghe thấy ông chủ của “Phong Ba” là người của Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long, thân thủ còn mạnh hơn so với mình tưởng! Trước đó, Đông Phương Hạ cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ nghĩ lại, bên cạnh mình đã có rất nhiều người có khả năng là kẻ phản bội, Trương Vũ Trạch cũng bị tình nghi, vậy vở kịch mình sắp xếp lúc rời khỏi Yên Kinh, chẳng phải đã bị ông chủ của “Phong Ba” biết rồi sao!”
Nếu đúng như vậy, thì tính mạng của Trụy Huyết đang bị đe dọa! Kế hoạch của mình không những không thành công, ngược lại sẽ đẩy Trụy Huyết vào chỗ chết.