– Thứ nên chết thì không nên tồn tại…
Hắn lạnh giọng , Rồi Phá Trận ..
– Tên này.. Khốn thật..
– Nèhh…. Thay Đổi giết Tên đó trước đi …
Năm người Đang lập trận kia Dường như đang thảo luận mắt với nhau , Khi Cả đám Cùng nhau Gật đầu , Thì Bọn chúng Chuyển hướng Thanh kiếm kia từ Hướng cô sang Phía Phong Nguyệt Trần.
__________’
Vết Thương Mặc Nhiên càng lúc Hồi phục càng nhanh , Hai Cánh Tay kia cũng dường như đã mọc trở lại, Y mở tròn mắt Nhìn Trần..
– Cô cô, Kia Là ai vậy, trông rất mạnh … như là Diêm Thúc thúc vây.
– Để sao đi, Mau trốn đi, Tên Đó là Thần Quân Thiên giới …
– Thần… thần quân……
Mặc Nhiên còn đang ngạc nhiên , Thì bị Ngạn Ly Dùng thuật dịch chuyển đưa đi, Cả cô cũng vậy nếu còn ở lại đó thì e là Cô Còn Quyến luyến Người đó.
_________
Âm Giới
Lâu Rồi mới quay trở lại Đúng là Cảm giác quen thuộc không nơi nào bằng mà , Vẫn là Con đường Mang Tên Hoàng Tuyền đó, Vẫn là Hàng Hoa Bỉ Ngạn Ven đường , Song Vong Xuyên vẫn Lặng lẽ Trôi , Bước trên Đó tại sao cảm giác lại Khó chịu như vậy.
– Cô cô, Mặc Nhiên đến Quỷ giới một chút…
Cô gật nhẹ đầu , Mặc Nhiên tung tăng chạy đi, Âm Giới Bình thường rất náo nhiệt Bây giờ lại Cứ như Chùa không bóng người , Hoàn toàn Không chút Cảm giác .
– Ngạn… Vương…
Tiếng Nói từ đâu phát ra , Một Cô nhóc Chạy đến Ôm Cô , Khóc sướt mướt ..
– Ngạn.. Vương.. Người về rồi, Thần ở Đây Chán muốn chết rồi..
Diên Lăng Ôm Cô khóc sướt mướt , Nhận phạt xong trở về Âm Giới Thì liền bị Diêm Vương đại nhân kia bắt Trông coi cả Địa Phủ , cho dù cô không muốn cũng phải ở lại đây, cô muốn Đi tìm Ngạn Vương của Cô kìa.
– Được rồi, Bỏ ra đi , Ngươi biến Thành Ta Đến Ngũ Vương Phủ , Thiên Quốc Ở đó một thời gian Thay Ta …
– Diên Lăng muốn ở cạnh người mà … Ở Nhân Giới không có người không vui .
Ngạn ly Thở dài lịch kiếp xong không những chẳng trưởng thành Mà Càng trẻ con hơn rồi.
– Diên Lăng, Giúp ta Thì ngươi có thể đến Ở Tử Ngạn Điện …
– Được thôi, Ngài Yên tâm Thần mà ra tay Đảm bảo sẽ thành công …
– Thành Công thì ít Phá Hoại thì nhiều .. Bỏ tính đó đi, Hơn nữa Đám Người A Quyết cũng đang ở đó..
Ngạn Ly bước đi khi nói hết câu , Thì dường như không đi được… Diên Lăng Ôm chân Cô…
– Ngạn Vương , Thần không muốn ở Chung với đó đâu , Bọn họ Là một đám đần độn …
– Bỏ ra ..?..
-. Ngạn Vương không quan tâm Thần, nữa sao…