Phanh
Một thương kèm theo Linh hồn lực công kích đánh về phía Hồn Diệt Sinh, thân thể của Hồn Diệt Sinh đột nhiên trở nên cứng ngắc, hắc viêm quanh thân hắn chỉ trong nháy mắt tiêu tán không còn, lộ ra một thân thể khô héo ở bên trong, bất quá trên đỉnh đầu hắn cũng không có vết thương nào, nhưng mà ánh mắt của Hồn Diệt Sinh lại trở nên trống rỗng, dĩ nhiên linh hồn của hắn đã bị đánh thành hư vô trước một chỉ đầy uy lực của Đường Long.
Đường Long cũng không để ý tới việc Hồn Diệt Sinh bị mình giết chết dễ dàng như vậy mà tiếp tục đồ sát người Hồn tộc tiếp. Đến lúc này, hắn mới ngửng đầu lên, cau mày nhìn về chiến trường đang hỗn loạn trên bầu trời. Thực lực của Hồn tộc biểu hiện ra khiến cho sắc mặt Đường Long trở nên cực kỳ ngưng trọng, liên quân bên này do bốn nhà Cổ, Lôi, Viêm và Thiên Phủ liên minh hợp lại, cường giả nhiều vô số thế mà chỉ có thể lấy được cục diện giằng co với đối thủ mà thôi.
– Gọi thêm vài người tới vậy.
Đường Long nói xong ngưng tụ Đấu Khí vào lòng bàn tay hướng lên trên bắn ra. Đấu Khí Đạn bay lên trên không trung rồi nổ tung, hành động của Đường Long làm cho hai phe đại chiến và Hồn tộc phải đề phòng.
Ở trong hư vô, Lâm Linh Tú nhìn thấy tín hiệu của Đường Long thì hướng phía sau lưng gật đầu rồi phất tay. Một nhóm người phi ra ngoài hướng thẳng Hồn tộc đại quân lao tới, khí tức kinh khủng hàng lâm làm cho Hồn tộc người biến sắc.
– Làm sao mà bên đó lại có thêm mười vị Đấu Thánh?(Hồn Nguyên)
Đường Long thấy có viện trợ tới thì ngẫng đầu nhìn hắc vụ đang tràn ngập khắp cả bầu trời, bên trong tầng hắc vụ kia đang không ngừng có cường giả của Hồn tộc lao ra, tuy nhiên với thực lực của Đường Long thì ai ra cũng chết thôi.
Ánh mắt Đường Long lấp lóe nhìn về bốn phía, sau đó mục quang của hắn chuyển hướng về phía chiến trường phía Bắc. Ở bên kia, hắc vụ mù mịt, hiển nhiên là bên đó có không ít cường giả của Hồn tộc đang chiếm cứ mà trận chiến nơi đó cũng có không ít cường giả của tam tộc và Thiên phủ liên minh bị vẫn lạc.
– Hồn Phong?
Đột nhiên, Đường Long nhìn thấy một đạo thân ảnh trẻ tuổi ở bên trong đám người kia, con ngươi hắn lập tức hiện lên hàn mang, hắn nghe nói tên kia chính là cường giả trẻ tuổi kiệt xuất nhất trong Hồn tộc, nếu như có thể đem hắn bắt giữ thì cũng có thể tạo nên một chút uy hiếp đối với Hồn tộc.
– Ngươi đã chủ động hiện thân thì ta đành nhận lấy.
Sắc mặt Hồn Phong cực kỳ lạnh lùng, hắn tung ra một trảo đã chế trụ được thiên linh cái của một cường giả Viêm tộc, khi nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt đối thủ, ánh mắt hắn lại hiện lên một vòng huyết hồng trông cực kỳ dữ tợn, sau đó hắn nắm chặt bàn tay lại, mạnh mẽ đem đầu của đối phương chấn nát ra khiến cho tiên huyết bay khắp nơi, sau đó tiện tay ném ra chỗ khác.
– Không chịu nổi một kích.(Hồn Phong)
Hồn Phong lau lau tay, thản nhiên nói. Hiện tại, ở bên cạnh hắn đang có bốn vị trưởng lão Hồn tộc đạt cấp bậc Tứ tinh Đấu Thánh trở lên đang kè kè bảo vệ hắn, nhìn từ điểm này thì thấy rõ Hồn tộc rất coi trọng hắn.
– Hồn Phong thiếu gia, chúng ta mau lùi lại một chút, ở phụ cân xung quanh nơi này có rất nhiều cường giả của tam tộc.(Hồn Linh)
– Ưm, đi thôi.(Hồn Phong)
– Haha, Hồn Phong giết nhiều người như thế rồi bỏ đi như vậy thì quá là tiêu sái rồi đó. Để ta làm đối thủ của ngươi.
Ngay khi Hồn Phong quay người lại muốn đi, đột nhiên một tiếng cười nhạt vang ngay lên bên tai khiến hắn cả kinh, tức thì hắn ngẩng đầu lên trên nhìn lại thấy được một thanh niên ăn mặc trang phục màu đỏ tay cầm trường thương.
– Đường Long? Ngươi vậy mà lại chạy thoát khỏi sự truy sát của Hồn Diệt Sinh?(Hồn Phong)
– Haha, hắn quá tự đề cao mình nghĩ muốn truy sát ta. Kết quả là bị ta phản sát giết chết rồi.
– Hồn Phong thiếu gia chạy mau, Đường Long linh hồn đã đạt đến Linh hồn lực – Đế cảnh, chiến lực của hắn vượt xa so với cảnh giới thực của hắn.(Hồn Linh)
Nghe xong những lời này tức thì khuôn mặt của Hồn Phong không nhịn được mà trở nên co rút lại, trong mắt hắn hiện lên vẻ không cam lòng nhìn về phía Đường Long, ở thời gian trước khi còn ở trong Không Gian Yêu Hỏa, hắn vẫn không thèm để Đường Long vào trong mắt nhưng mà thời gian chỉ trôi qua có mấy năm, Đường Long đã tạo cho hắn cái cảm giác áp bách tựa như lúc hắn gặp mấy vị thái thượng trưởng lão trong tộc vậy.
– Đi.(Hồn Phong)
Dù là rất không cam lòng nhưng Hồn Phong cũng là người thông minh, hắn hiểu rằng với thực lực hiện tại của bản thân đối chiến với Đường Long thì chỉ có dữ nhiều lành ít mà thôi nên ngay lập tức hắn liền quyết định rút lui, thân hình hắn khẽ động hướng đám mây đen phía xa xa trên bầu trời phóng đến, trong khi hắn rút lui bốn vị trưởng lão đang bảo vệ hắn cũng rất cảnh giác nhìn chằm chằm vào Đường Long vừa nhìn vừa thối lui.
Nhìn thấy năm người chạy thoát thì Đường Long cười lạnh, cậu đưa tay về sau lưng rút ra trường đao dài, bốn vị trưởng lão đảm nhiệm vai trò an toàn của Hồn Phong thấy Đường Long moi ra vũ khí mới liền ngưng trọng vì bọn họ trong tình báo không có được thông tin Đường Long dùng tới trường đao dài.
– Thanh Long Yểm Nguyệt Trảm.
Đao khí hóa thành một đầu hư ảnh thanh long trùng kích tới bốn vị trưởng lão, hư ảnh thanh long bay xẹt qua người bốn vị trưởng lão đánh trọng thương bọn hắn, thân thể giống như diều đứt cánh rơi nhanh xuống mặt đất, sau đó bị cường giả của tam tộc chế trụ.
Nhìn thấy bốn vị trưởng lão thực lực đạt tới Tứ tinh Đấu Thánh mà không chịu nổi một kích của Đường Long, sắc mặt của Hồn Phong liền nhanh chóng trở nên sợ hãi, hắn đem tốc độ thi triển đến mức tận cùng để cố gắng thoát thân.
– Ta nói rồi, ngươi không thoát được đâu.
Thân hình Hồn Phong vừa động tức thì một đạo thanh âm ẩn chứa vô tận hàn ý từ phía sau truyền tới, khiến cho đôi mắt hắn bỗng trở nên co rút lại, ngay lập tức Hồn Phong lật ngược tay lại, hắc viêm từ trong tay hắn điên cuồng phóng ra.
– Phản kháng vô dụng thôi.
Oành
Hồn Phong bị trúng nhất chưởng của Đường Long té sấp mặt dưới đất cùng điên cuồng phun máu tươi. Sau khi nuốt xuống một ngụm máu, Hồn Phong càng trở nên hoảng loạn vô cùng, rõ ràng hiện tại hắn và Đường Long đã không cùng một đẳng cấp nữa rồi.
Trong đầu vừa hiện lên ý nghĩ này, hắn cũng đang muốn thi triển bí pháp để gia tăng tốc độ, thế nhưng đột nhiên một bàn tay lạnh buốt hiện ra nắm chặt lấy cổ hắn, khiến cho thân thể hắn bỗng trở nên cứng ngắc vô cùng.
– Tổ tiên, cứu ta.(Hồn Phong)
Đúng vào lúc Hồn Phong đã hết cách xoay sở, hắn đành phải gào lên một tiếng cầu cứu.
Thấy Hồn Phong cầu cứu thì Đường Long híp mắt lại, ánh mắt đảo quanh chiến trường. Hiện các cường giả Hồn Tộc như Hồn Thiên Đế có Cổ Nguyên với Tiêu Huyền đánh cho không phân thân được, Hư Vô Thôn Viêm có Đường Y bám lấy, Hồn tộc Nhị Ma Thánh bị Cổ tộc Tam tiên cùng với cường giả Viêm Lôi nhị tộc và Thiên Phủ Liên Minh quấy rầy.
Mây đen trên bầu trời bỗng nhiên trở nên xôi trào, sau đó từ bên trong một đạo thân ảnh già nua đang chậm rãi đi ra mà trong khoảnh khắc này một cỗ khí tức vô cùng khủng bố, nó chả yếu hơn một chút nào so với Hắc Yên Vương Cổ Liệt của Cổ Tộc đang bùng phát ra trên mảnh không gian này.
– Bát tinh Đấu Thánh?
– Đường Long, ngươi hãy thả vị tôn tử không nên thân của ta ra?(Hồn Nguyên Thiên)
Đạo thân ảnh già nua kia vẫn bước đi một cách chậm rãi, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở trước mặt Tiêu Viêm, trên khuôn mặt già nua của hắn lúc này hiện lên dáng vẻ tươi cười, ngữ khí cũng thật hiền lành.
– Hồn Nguyên Thiên, từ ngày bị giết lần hai cảm thấy mình có thể ăn chắc ta sao?
– Hừ, cho ngươi cơ hội thả tôn tử trong tay ra.(Hồn Nguyên Thiên)
– Haha, bại tướng dưới tay ta mà thôi.
Đường Long một bên nói chuyện với Hồn Nguyên Thiên một bên bàn tay đang nắm lấy Hồn Phong lại đột nhiên gia tăng lực đạo khiến cho người sau đỏ mặt tía tai, giãy dụa không ngừng.
Nhìn thấy một màn này, Hồn Nguyên Thiên khẽ thở dài một hơi, hắn cũng không muốn nhiều lời nữa, từ bên trong thân thể hắn trào ra hắc khí nhàn nhạt, cùng lúc đôi tay vốn đã khô héo của hắn lại đang bốc ra mùi, đến cuối cùng thân hình hắn khẽ động liền nhằm về phía Đường Long công tới. Trên đôi thủ chưởng của Hồn Nguyên Thiên thì Đường Long lại cảm thấy một chút khí tức quỷ dị tựa như mùi của người chết vậy.
– Nếu đã vậy thì đi chết đi.(Hồn Nguyên Thiên)
– Đã vậy thì ta giết ngươi trước rồi xử lý hắn sau.
– Đường Long, tổ tiên sẽ không tha cho ngươi.(Hồn Phong)
Sắc mặt của Hồn Phong tím tái hẳn đi, hắn oán độc nhìn chằm chằm vào Đường Long sau đó thân thể của hắn đột nhiên bành trướng lên, cùng với đó Đấu Khí bên trong cơ thể hắn cũng đang điên cuồng bạo động.
– Ở trước mặt ta mà muốn tự bạo là hành động không khôn ngoan.
Đường Long trên người rung lên một cái, một đạo năng lượng đem Hồn Phong bao bọc vào trong, Hồn Phong tự bạo cũng không gây nên tác dụng gì.
– Tôn tử.(Hồn Nguyên Thiên)
– Aaaaa, ngươi phải chết.(Hồn Nguyên Thiên)
Hồn Nguyên Thiên đánh ra một chưởng về phía lồng ngực của Đường Long nhưng Đường Long né sang một bên khiến cho Hồn Nguyên Thiên đánh hụt. Đường Long cầm trong tay Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao hướng thẳng Hồn Nguyên Thiên bổ xuống. Vào thời khắc nguy cấp thì Hồn Nguyên Thiên lách người sang bên nhưng cánh tay của hắn bị lưỡi đao chém trúng.
Phốc
Cánh tay trái của Hồn Nguyên Thiên bị Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao chém rụng.
Phốc
Hồn Nguyên Thiên tay phải ôm vết thương chỗ cánh tay trái bị chặt bởi Đường Long, hắn ngưng trọng nhìn Đường Long.
– Già mà không chết là đi ngược với ý trời, con đường cuối cùng này hãy để ta tiễn ngươi một đoạn vậy.
Hồn Nguyên Thiên ngưng trọng nhìn Đường Long, hắn chuẩn bị phát động thế công của mình thì kinh ngạc phát hiện mình bị đôi bàn tay vô hình nắm giữ không thể cử động.
– Linh hồn công kích? Nghĩ nhiêu đây là có thể ngăn cản ta?(Hồn Nguyên Thiên)
Hồn Nguyên Thiên vùng vẩy muốn tránh thoát Linh Hồn Thủ đang giữ mình nhưng mà hắn không tài nào thoát ra được.
– An tâm lên đường nhé.
– Táng Thiên Yểm Nguyệt Trảm.
Đường Long tay cầm Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao giơ lên cao tụ lực, khí ép bọc bao phủ lưỡi đao. Đường Long chém Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao xuống, lưỡi đao nổ bắn ra đao khí màu trắng về phía Hồn Nguyên Thiên.
Hồn Nguyên Thiên không tài nào né tránh bị đao khí màu trắng chém vào người, ngay lập tức Chấn Động Chi Lực ngưng tụ thành đao khí máu trắng trúng vào người Hồn Nguyên Thiên nổ tung, lồng ngực Hồn Nguyên Thiên máu thịt be bét, hắn đã bị Đường Long làm trọng thương. Đường Long thừa cơ xông lên không buông tha cơ hội hiếm có này.
– Chấn Động Chi Quyền.
Không gian trước mặt Hồn Nguyên Thiên sụp đổ và nấm đấm Đường Long xuất hiện trước mặt Hồn Nguyên Thiên.
– Trước khi chết cũng phải kéo theo ngươi.(Hồn Nguyên Thiên)
– Tử Tịch Chi Môn.(Hồn Nguyên Thiên)
Hồn Nguyên Thiên biết mình phải chết nên liều mạng với Đường Long, hai tay hắn nhanh như chớp biến ảo đủ các loại ấn quyết kì dị, sau đó bỗng nhiên một đại lượng hắc khí từ trong lòng bàn tay hắn trào ra, nó nhanh chóng hóa thành một đại môn màu đen cực kỳ quỷ dị, từ bên ngoài nhìn vào thì cái đại môn kia tựa như một cái thông đạo đầy hắc ám quỷ dị, không biết đến tột cùng là nó sẽ thông đến không gian nào.
Bàng
Nấm đấm của Đường Long oanh vào mặt Hồn Nguyên Thiên khiến cho đầu Hồn Nguyên Thiên bạo liệt cùng với linh hồn bị mạt sát.
Gura Gura no Mi theo thực lực của Đường Long tăng cao mà có uy lực hơn nữa cộng thêm thủ đoạn công kích linh hồn quỷ dị khiến cho đối thủ khó lòng đề phòng.
Đường Long tuy giết chết được Hồn Nguyên Thiên nhưng Tử Tịch Chi Môn mà Hồn Nguyên Thiên thi triển ra lôi kéo Đường Long vào trong.
Trước khi chết thì trên mặt Hồn Nguyên Thiên hiện rõ sự thoải mãn, hắn khi chết vẫn lôi kéo theo được đệm lưng.
Hồn Nguyên Thiên đã phải hao phí mất mấy trăm năm mới có được uy lực như hiện tại, bên trong không gian kia chứa đựng nồng đậm khí tức tử vong, cho dù là cường giả Thất Tinh Đấu Thánh khi bị hút vào trong đó mà không có cách nào thoát ra ngoài cũng sẽ bị tử khí nhập thể mà chết, hơn nữa một thân tinh huyết sau khi chết sẽ trở thành chất dinh dưỡng giúp cho Tử Tịch Chi Môn càng trở nên cường đại hơn. Tại thời kỳ viễn cổ Tử Tịch Chi Môn này cũng từng là vật mà khiến các cường giả phải tranh đoạt thảm khốc, thật không nghĩ tới Hồn Nguyên Thiên lại có thể đem nó tu luyện thành công.
– Quả thật là đồ tốt.
Đường Long bị lực hút của Tử Tịch Chi Môn kéo vào trong, cậu cũng không có phản kháng mà chủ động để bị lôi kéo vào, nếu không với thực lực của cậu rất dễ tránh thoát.
Trong không gian đen kịt và tràn ngập tử khí khiến cho đấu khí cũng trở nên yếu ớt hơn bao giờ hết.
Khi thân hình Đường Long xuất hiện ở trong khoảng không gian tràn ngập hơi thở tử vong này, hắn nhanh chóng đảo mắt nhìn bốn bề xung quanh của không gian sau đó trên mặt hắn hiện lên một nụ cười.
Đường Long thả ra Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa bắt đầu thiêu đốt, dưới nhiệt độ khủng khiếp do nó tỏa ra, khí tức tử vong ở trong này đều không dám tiến lại gần dù một chút.
Khi xử lý xong khí tức tử vong, Đường Long liền đem Linh hồn lực – Đế cảnh của mình phóng xuất toàn bộ kiểm tra từng tấc đất của không gian này điều tra tỉ mỉ, chỉ trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra điều gì đó, thân hình hắn lóe lên một cái, khi xuất hiện đã ở trong một khu vực hắc ám, tại trung tâm của khu vực này hiện diện một cái hắc thạch quỷ dị, nó đang không ngừng phóng ra tầng tầng lớp lớp tử khí.
Trên tấm hắc thạch quỷ dị này có một đạo linh hồn ba động, hiển nhiên đó là đạo Linh Hồn Ấn Ký do Hồn Nguyên Thiên để lại bên trong Tử Tịch Chi Môn, đây cũng chính là lý do hắn có thể đem Tử Tịch Chi Môn thi triển một cách thuận lợi.
Nếu như có ai xóa đi cái Linh Hồn Ấn Ký này, sau thác ấn linh hồn của mình vào đó thì hắn sẽ giành được quyền khống chế cái phiến không gian này.
Hồn Nguyên Thiên khi chết đã làm ra một hành động tai tại đó là dùng ra Tử Tịch Chi Môn kéo Đường Long vào trong.
Đường Long linh hồn không ngừng đánh tan Linh Hồn Ấn Ký mà Hồn Nguyên Thiên lưu lại bên trong hắc thạch.
– Đường Long, ngươi ý đồ xóa đi Linh Hồn Ấn Ký mà ta để lại? Điều đó không có khả năng, ta đã là Linh hồn lực – Đế cảnh Trung kỳ.(Linh hồn Hồn Nguyên Thiên)
Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên cực kỳ tự đắc khi mà nói về việc mình Linh hồn lực đã đến Đế cảnh Trung kỳ.
– Thật sao? Vậy ta phát uy cho ngươi xem.
Đường Long Linh hồn lực như hồng thủy vỡ đê trào ra ngoài, lúc này một thân Linh hồn lực – Đế cảnh Đại viên mãn bạo phát khiến cho Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên cực kỳ kinh hãi cùng ảm đạm và phai mờ.
– Ngươi… Linh hồn lực… Không thể nào.(Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên)
– Ngươi tan biến tại trong thiên địa đi.
– Khônggggg, ta không cam tâm.(Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên)
Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên dần phiêu tán dưới áp lực Linh hồn Đường Long, cuối cùng hắc thạch bị Đường Long lạc ấn vào Linh hồn của mình.