Mục Trần chép miệng lắc đầu, rồi cảm thấy mình cũng quá tham. Ngụy Long thể dù chỉ có 32 Long văn, mà đã có thể cường đại như vậy, sức mạnh của nó hơn xa Lôi Thần Thể cực hạn.
Mà Long Phượng Thiên có thể bây giờ mới bắt đầu(?), hắn còn cơ hội tìm được nhiều tinh huyết Chân Long hơn nữa, bổ sung Ngụy Long thể càng thêm mạnh mẽ, nói không chừng khi lấy được đủ 99 long văn, có thể tiến hóa Ngụy Long thể trở thành Chân Long thể!
Long văn tan đi, nếu hiện tại lại đấu với Liễu Viêm, chắc là tình hình lưỡng bại câu thương sẽ không xảy ra nữa rồi, tuy tu vi linh lực không tăng lên, nhưng chiến lực đã khác hẳn.
– Ngụy Long thể đây sao?
Thải Tiêu nhìn ngó trên dưới đánh giá Mục Trần, vẻ mặt kinh ngạc mỉm cười:
– Coi bộ cũng khác ngộ, nhưng cũng không dữ dằn lắm, nếu chân chính luyện được Chân Long thể có lẽ khá mạnh đây.
Nhãn lực của nàng cực tốt, liếc mắt đã biết khí huyết Mục Trần đã cường thịnh, hẳn nhiên vì sinh mệnh lực Chân Long đã dung hòa vào tinh huyết Mục Trần.
Dù rằng chừng đó tinh huyết không mang lại sức sống siêu đẳng như một con siêu thần thú thật sự, nhưng ít nhất cũng mạnh hơn xưa nhiều.
Dù sao tiêu chuẩn Thải Tiêu khá cao, được nàng đánh giá “khá mạnh” thì Chân Long thể đương nhiên không tầm thường.
Mục Trần cười cười, nhìn ra ngoài đỉnh núi:
– Ngươi tìm ra vị trí Long Phượng Trì khác chưa?
Giọng nói khá gấp gáp, vì sau khi nhận được điều kỳ diệu của Long Phượng Trì, hắn rất háo hức, lại cũng đúng như Thải Tiêu nói, Ngụy Long thể hiện tại của hắn khá kém, nếu gom đủ tinh huyết Chân Long, hắn có thể luyện được ngụy thể hoàn mỹ.
Hôm nay có lẽ bốn vị trí Long Phượng Trì còn lại cũng đang tranh chấp kịch liệt, hắn muốn giành thêm tinh huyết Chân Long đương nhiên chỉ có thể đến những vị trí Long Phượng Trì mà người ta không dò ra được.
Việc đó chỉ có thể dựa vào Thải Tiêu.
Mục Trần háo hức mong chờ như thế, Thải Tiêu cười tinh quái, nàng kết ấn triệu hồi la bàn.
– Long Phượng Trì ta đúng là tìm được một chỗ…
Thải Tiêu nói thế, Mục Trần lập tức vui mừng.
– Bất quá, tình hình lại vượt qua dự đoán…
Thải Tiêu lại cất một câu khó hiểu.
– Sao? Long Phượng Trì kia còn yếu hơn sao?
Mục Trần giật mình, vẻ mặt thất vọng.
– Hoàn toàn ngược lại, ta tìm được một địa điểm, nếu đoán không sai, thì Long Phượng Trì kia được hình thành từ hai bộ xương đầu Chân Long Chân Phượng.
Thải Tiêu nhấn mạnh từng chữ, vẻ mặt nghiêm trọng
Mục Trần ngẩn người, hít hà một hơi sợ hãi. Hắn đương nhiên biết, với thần thú mà nói, xương đầu và trái tim là hai thứ quan trọng nhất, do vậy xương đầu Chân Long Chân Phượng đương nhiên phải có lương tinh huyết vượt xa những khúc xương bình thường.
Chỉ là hai khúc xương bình thường còn vơ vét được 32 Long văn, xương đầu Chân Long Chân Phượng thì số lượng là bao nhiêu chứ?
E rằng khỏi cần lên Long Phượng đài cũng luyện thành Chân Long thể a!
Hấp dẫn như thế, đương nhiên Mục Trần không thể nào bỏ qua, hắn quay sang hỏi Thải Tiêu:
– Nguy hiểm lắm sao?
Thải Tiêu mỉm cười khẽ nói:
– Tương đối nguy hiểm, quái thú bảo vệ nơi đó chắc hẳn phải mạnh mẽ hơn xa Ma Viên, xông bừa vào đó e rằng mạng nhỏ khó giữ.
Mục Trần thất kinh, thực lực như Thải Tiêu còn đánh giá nơi đó nguy hiểm thì biết làm sao.
– Ngươi tính thế nào?
Mục Trần nhíu mày hỏi.
Thải Tiêu vuốt ve con rắn nhỏ trên tay, mỉm cười:
– Đương nhiên là phải đi, chỗ đó có thứ mà tiểu Thải cần.
Nói tới đ1o, nàng nhìn hắn:
– Bất quá ngươi khỏi cần đi theo, bốn vị trí Long Phượng Trì kia nhiều khả năng vẫn còn đang tranh đoạt, nếu nhanh chân chạy qua đó không chừng có thể cướp thêm một cái.
– Xem ra cực kỳ nguy hiểm.
Mục Trần nhún vai, Thải Tiêu mà còn có vẻ ngại thì không cần nói cũng biết việc hắn chọn lựa đi tranh cướp bốn cái Long Phượng Trì kia còn khôn ngoan hơn.
Nhưng mà để nàng một mình xông pha hiểm nguy, còn hắn sau khi được lợi thì bỏ đi một mình, hẳn nhiên là hắn không làm được
Mục Trần ngẩng mặt lên, mỉm cười tỏa nắng, lắc đầu.
– Ta hộ tống ngươi đi.