“Mấy người làm gì đó?” Mắt thanh niên lộ vẻ hoảng sợ.
“Làm gì? Mẹ nó, mày ăn hiếp em gái ông đây, còn hỏi ông đây muốn làm gì?” Thanh niên tóc đỏ trực tiếp tát một cái lên mặt người anh của nữ sinh tóc ngắn.
Ràm!
Thanh niên kia bị ngã xuống đất, trong mũi đều là máu tươi.
“Anh!” Nữ sinh tóc ngắn kinh ngạc biến sắc, vội vàng vọt lên.
Tô Tiểu Khuynh cũng vội vàng chạy qua, ngăn cản trước mặt thanh niên tóc đỏ, cắn răng nói: “Không được đánh người, néu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
*Xớ, ông đây vào đó như về nhà, mày cho rằng mày có thể dọa được ông đây?” Thanh niên tóc đỏ phun ra ngụm nước miếng khinh thường nói.
“Bạn Nhiếp, bạn Tô, đừng tưởng chỉ có mấy người có anh trai, tao cũng có anh trai! Cùng tao đấu à? Bọn mày còn non lắm!” Hà Thiên híp mắt đi tới, đứng bên cạnh nam thanh niên tóc đỏ.
Nam thanh niên tóc đỏ trực tiếp duỗi tay ôm eo Hà Thiền, bàn tay vuốt ve nhẹ bên hông cô ta.
Anh ta rất hưởng thụ, cười hỏi: “Em gái à, em nói mấy người nên xử lý thế nào đây?”
“Người ở đây quá nhiều, vẫn là kéo tới hẻm nhỏ bên cạnh trước đi, tới đó rồi, chúng ta có thể từ từ chơi.” Hà Thiến cười nói.
“Được, vậy nghe em!” Nam thanh niên tóc đỏ vung tay lên: “Da đen, kéo bọn nó qua cho tao!”
“Vâng anh Long!” Một thanh niên da đen tóc vàng cười hì hì nói, muốn qua bắt Tô Tiểu Khuynh.
“Dừng tay!”
Thanh niên mắt kính đột nhiên đứng dậy, đâm sầằm vào thanh niên da đen.
Ràm!
Da đen đột nhiên không kịp đề phòng, trực tiếp bị đâm ngã trên đất.
“Đệt mợ nói”
Anh Long giận tím mặt, ném tàn thuốc quát: “Đánh cho tao”
Mọi người đồng loạt lao lên, tay đám châm đá thanh niên mắt kính.
Rằm! Rằm! Rầm! Rằm! Rầm…
Chỉ trong chốc lát, thanh niên mắt kính bị nhóm người này.
vây quanh đánh, căn bản không hề có sức phản kháng.