“Sau đó, câu đầu tiên là người bảo hộ Cửu Phủ nói, cô phóng to hình ảnh đó lên, và phân tích động tác miệng của bà ấy.”
[Tuân mệnh, đang tiến hành phân tích khẩu hình.]Qua một lúc sau.
Nữ Thần Công Chính nói: [Đã nhận được kết quả, xin các hạ hãy nhìn màn hình.]
Cố Thanh Sơn nhìn lên màn hình sáng, chỉ thấy trên đó xuất hiện một dòng chữ.
“Ở đây rõ ràng là thế giới nhỏ bé, là một góc xó xỉnh bên ngoài tầng vũ trụ, tại sao?”
Đây là những lời nguyên gốc của người bảo hộ Cửu Phủ.
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Rất tốt, tiếp theo cứ lần lượt phân tích từng câu nói của mỗi một người, theo thứ tự tiến hành sắp xếp.”
Nữ Thần Công Chính nói: [Đã phân tích hoàn thành, trình như như sau: “
Một người thần bí nói: “Chính bởi vì nơi này không hút mắt, cho nên mới có thể giấu Phần Phần Mộ Của Thế Giới.”
Người bảo hộ Cửu Phủ nghi hoặc nói: “Phần Mộ Của……Thế Giới?”
Người thần bí nói: “Nếu như ngươi đã phát hiện ra chúng ta, lại nghe thấy chuyện này rồi, thì nên đi chết đi.”
Trước khi Người bảo hộ Cửu Phủ chết, đã hét lớn: “Ta trao quyền giải trừ mọi trói buộc của ngươi, ngươi phải chăm sóc tốt cho cô ấy- [Các hạ xin hãy chú ý, đây là di chúc người bảo hộ nói với ta.]
Người thần bí hỏi: “Câu nói cuối cùng của bà ta là có ý gì?”
Một người thần bí khác nói: “Không biết, ngươi giết quá nhanh rồi.”
“Chẳng qua là một số chuyện nhỏ, không cần để ý.”
“Chắc chắn là ở đây sao?”
“Không cách nào xác định, nhưng thế giới ở đây trải qua một lần dung hợp, lúc đó sự dao động đó cũng trùng hợp xuất hiện.”
“Ừm, chúng ta cứ tiếp tục quan sát, nếu như ở đây thật sự có Phần Phần Mộ Của Thế Giới……”
Cố Thanh Sơn xem hết cuộc đối thoại.
Barry và Mèo Con cũng xem hết những câu đối thoại này.
“Hả? Phần Phần Mộ Của Thế Giới?”
Mèo Con tò mò nói một tiếng.
“Thì ra là Phần Phần Mộ Của Thế Giới.” Barry cũng nói.
Sắc mặt của hai người đều rất bình tĩnh.
Bọn họ không biết đã trải qua bao nhiêu mưa gió, đã nhìn thấy được bao nhiêu bảo tàng và nguy hiểm, vốn không dễ dàng bị ngoại vật tác động.
Barry nhìn Cố Thanh Sơn, hỏi: “Cậu có biết cái gì gọi là Phần Mộ Của Thế Giới không?”
“Biết.” Cố Thanh Sơn trả lời.
Barry ngoài ý muốn cười cười, lẩm bẩm nói: “Không ngờ thế giới nhỏ bé này, lại có thể giấu được Phần Mộ Của Thế Giới.”
“Anh tính làm như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Hắn và Barry mặt đối mặt, mắt đối mắt.
Phần Mộ Của Thế Giới, là nơi mà chúng Thần cất giấu bảo vật.
Đối mặt với sự cám dỗ này, chính là giây phút khảo nghiệm lẫn nhau.
Chỉ thấy Barry khinh thường nói: “Chúng Thần thì đã sao? Bảo tàng thì đã sao? Trong mắt của bổn đại gia, hòa bình của thế giới mới là quan trọng nhất, còn sau đó, đây chính là thế giới của cậu, cậu muốn làm như thế nào cứ nói một tiếng, bổn đại gia sẽ giúp cậu san bằng, cứ xem như đây là nghi thức chào đón cậu gia nhập vào câu lạc bộ.”
Mèo Con cũng nói: “Chúng tôi tung hoành chín trăm triệu tầng thế giới, trước kia cũng tầng đào qua ba Phần Mộ Của Thế Giới, hai trong số đồ đều là đám quái vật khó chơi, chúng tôi đã tốn rất nhiều công sức mới giết sạch được bọn chúng.”
“Đúng thế, đó có lẽ là quái vật chủng thất bại mà chúng Thần tạo ra, thật khiến người khác hao tâm tổn trí.” Barry cũng nói.
“Mộ của ba thế giới, còn một cái đâu?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Còn một cái chính là một tọa độ bản đồ, tôi và anh tôi theo bản đồ, phát hiện ra một thế giới siêu duy hòa toàn mới, lúc chúng tôi đủ mạnh, chúng tôi đã thành lập ra một câu lạc bộ trên đó, đó chính là câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa.” Mèo Con nói.
“Thì ra là vậy.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Lúc này, Nữ Thần Công Chính phát ra cảnh cáo: [Các hạ, những người thần bí đó đã phát giác nơi này có động tĩnh, bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây.]
“Đến đây đi, vừa đúng hỏi cho rõ ràng.” Barry cười nói.
Chỉ một lát sau, mấy đạo bóng đen từ trên không trung từ từ đáp xuống.
Trong số bóng đen đó, một âm thanh khẽ vang lên:
“Nơi hoang vu hẻo lánh thế này, không ngờ lại có người nhanh chóng xử lý được một quái vật vũ trụ, đúng thật là khiến bổn đại gia cảm thấy có chút thú vị.”
Giây tiếp theo, âm thanh này lập tức cất cao lên, trở nên sắc bén chói tai.
“Gặp quỷ rồi! Thiết Quyền Barry! là câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa!”
Mấy đạo bóng đen bay nhanh lên trên không, giống như giành đường chạy trốn.
“Trốn?”
Mèo Con cười khẽ một tiếng, búng ra một âm thanh.
Cô hình như không làm gì nhiều.
Cố Thanh Sơn nhưng lại nhìn thấy mấy người bọn họ cố gắng hết sức, thậm chí dùng đủ loại bí thuật, muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này.
Nhưng mà bọn chúng có chạy như thế nào, cũng đều từ trên trời rơi xuống, đứng ở đối diện ba người bọn họ.
Bọn chúng càng kinh hoàng hơn, bay vút, chạy trốn, nhảy vụt, biến mất ngay tại chỗ, dùng đủ mọi cách nhưng cũng không cách nào rời đi được.
“Chạy nhanh như vậy, là có ý kiến với câu lạc bộ chúng tôi sao?”
Mèo Con khoanh tay lại, bất mãn nói.