– Ha ha, xem ra đã thành công rồi.(Hồn Hư Tử)
– Hồn Hư Tử, ngươi đã làm gì?(Dược Tinh)
– Không làm gì cả, chỉ phong tỏa hết không gian của Dược tộc mà thôi.(Hồn Hư Tử)
Lời nói vừa dứt, lập tức cả quảng trường trở nên xôn xao. Những cường giả ở khắp nơi đến xem Dược Điển đều biến sắc mặt, vội vã lấy ra không gian quyển trục rồi nhanh chóng xé rách nhưng kết quả cuối cùng so với Dược tộc lúc trước cũng không khác nhau là bao.
– Xảy ra chuyện lớn rồi.(Tiêu Viêm)
– Hồn Hư Tử, Dược tộc chúng ta đã cùng Viêm tộc với Lôi tộc thành lập Không Gian Thông Đạo với nhau. Nếu như bọn họ phát hiện thông đạo biến mất thì đương nhiên sẽ biết Dược tộc bọn ta có biến, đến lúc đó tin tức truyền ra, Cổ tộc nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn. Tứ tộc bọn ta liên thủ thì Hồn tộc các ngươi nhất định sẽ bị diệt.(Dược Đan)
– Hồn tộc chúng ta có thể khiến Cổ tộc không hề phát hiện ra điều gì khi xử lý Linh tộc và Thạch tộc thì đương nhiên cũng có thể làm cho Dược tộc các ngươi lặng lẽ bốc hơi khỏi thế giới này.(Hồn Hư Tử)
Ào Ào
Thời điểm hắc mang lóe lên từ phía xa xa kia, mọi người liền đột nhiên trở nên kinh hãi khi nhìn thấy vô tận hắc viêm tràn ra từ bên trong hư vô, cuối cùng phô thiên cái địa khuếch tán, bao trùm cả vùng trời. Trong nháy mắt, thiên địa trở nên tối tăm, mịt mù.
– Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm chân chính đến rồi.
Hồn Hư Tử lơ lửng giữa không trung, phía sau lưng hắc viêm ngập trời. Hắn cười dài một tiếng, cúi đầu nhìn Dược Đan, hai tay chậm rãi mở ra, vẻ tươi cười trên khuôn mặt càng thêm quỷ dị.
– Dược Đan, ta rất vinh hạnh tuyên bố với ngươi. Dược tộc sẽ bị xóa sổ.(Hồn Hư Tử)
– Ta lại không nghĩ vậy đâu. Hồn Hư Tử, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ vào ngươi cùng với Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm lại có thể diệt đi Dược tộc? Có ta ở đây các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.
– Đường Long? Ngươi xác thật rất mạnh nhưng mà ngươi có thể chống lại Hồn tộc hay sao?(Hồn Hư Tử)
– Haha, không thử thì làm sao biết.
Hắc viêm che khuất bầu trời, cả một mảnh thiên địa cũng bị bao phủ ở trong đó mà dưới loại bao phủ này, mọi người đột nhiên cảm giác được Đấu Khí trong cơ thể đang dần dần xói mòn, giống như có thứ vô hình gì đó không ngừng cắn nuốt Đấu Khí trong cơ thể bọn họ. Phát hiện này lập tức khiến cho vô số người hoảng sợ.
– Không gian bị phong ấn rồi! Xem ra Hồn tộc không muốn lưu người sống.(Dược Trần)
– Chính vì thế nên tất cả không có thông tin gì về việc Linh tộc và Thạch tộc diệt tộc.
– Chẳng trách Hồn tộc lại thờ ơ khi Thiên Phủ liên minh đánh tan Hồn điện, hơn nữa sau đó cũng không phái ra cường giả. Xem ra ngoài việc cố kỵ Cổ tộc thì chỉ sợ bọn chúng còn bận tìm cách ra tay với Dược tộc.
Giữa hai việc đánh chết Đường Long và đối phó với Dược tộc thì Hồn tộc đương nhiên sẽ lựa chọn cái sau. Trong mắt bọn họ, tuy rằng Đường Long cũng mạnh nhưng còn lâu mới đạt đến trình độ của Dược tộc.
– Chúng ta phải làm gì bây giờ?(Dược Trần)
Hoàn cảnh hiện tại nếu như không xử lí tốt thì có thể toàn bộ người có mặt trong Dược giới sẽ gặp bất trắc. Từ việc Hồn tộc lặng lẽ không một tiếng động tiêu diệt Linh tộc và Thạch tộc thì có thể thấy được thực lực của bọn chúng đã vượt xa so với những gì bọn họ dự đoán.
– Tất cả tộc nhân của Dược tộc nghe lệnh, khởi động Hóa Thiên Dược Trận.(Dược Đan)
Dược Đan hít sâu một hơi, quát lên một tiếng đầy kiên quyết. Lúc này đây, hắn cảm giác được một loại nguy cơ mà từ trước tới giờ chưa từng có mà điều này khiến hắn hiểu được sự tồn vong của Dược tộc có lẽ là ở ngay trong ngày hôm nay. Theo sau tiếng quát của Dược Đan, nội tâm của tất cả tộc nhân Dược tộc đều run lên.
Hóa Thiên Dược Trận là đại trận hộ tộc của Dược tộc, từ sau thời kì viễn cổ cho tới giờ, đây là lần đầu tiên khởi động. Bởi vậy có thể thấy được, lúc này đây Dược tộc gặp phải nguy cơ hung hiểm như thế nào.
Ông Ông
Giờ phút này, tất cả trưởng lão của Dược tộc cũng đều nhanh chóng đánh ra từng luồng ánh sáng chiếu vào bên trong những dãy núi. Tức khắc, cả dãy núi rung chuyển, từng cột sáng cực lớn phá sơn mà ra, và cuối cùng đan thành một trận pháp cự đại đầy kỳ lạ ở trên bầu trời mà theo trận pháp thành hình thì hơn nửa số dược liệu quý hiếm ở trong dãy núi này đều nhanh chóng héo rũ, năng lượng vô cùng vô tận dữ dội tuôn ra, tất cả đều quán chú vào bên trong đại trận.
Lúc này, tất cả tộc nhân của Dược tộc đều ngưng tụ đấu khí trong cơ thể thành một cột sáng, cuối cùng phô thiên cái địa truyền vào bên trong đại trận. Nhất thời, đại trận phát ra hào quang mãnh liệt, một cỗ uy áp kinh khủng giống như một đầu cự long ngủ say mấy nghìn năm đang lặng lẽ thức tỉnh mà khi uy áp vừa truyền ra thì toàn bộ không gian của Dược giới liền lay động kịch liệt, năng lượng mênh mông cuồn cuộn không ngừng hội tụ về phía đại trận.
– Đây là hộ tộc đại trận của Dược tộc sao? Nghe đồn, kể từ thời Viễn cổ cho tới bây giờ đều chưa từng khởi động.
– Trận pháp này là do Thủy tổ Dược tộc sáng chế. Ở bên trong còn lưu lại một tia tàn hồn của hắn, nếu như kích hoạt thì có lẽ sẽ ngăn trở được Hồn tộc.
– Ha ha ha! Đây là đại trận hộ tộc của Dược tộc sao? Uy thế thật sự mạnh hơn không ít so với Linh tộc và Thạch tộc.(Hồn Hư Tử)
– Hư vô đại nhân, đại trận này có lẽ phải cần ngài ra tay thì mới có thể phá giải được.(Hồn Hư Tử)
Ngay sau khi Hồn Hư tử vừa dứt lời, một mảng hắc viêm ở phía sau lưng hắn đột nhiên nhúc nhích. Từng ngọn hắc viêm chậm rãi liên kết lại với nhau, dần dần ngưng tụ thành một thân ảnh, và cuối cùng xuất hiện trước ánh mắt chăm chú của mọi người.
Thân ảnh kia toàn thân được bao phủ bởi hắc viêm, từng đạo ký hiệu màu đen che kín thân thể hắn, hai con ngươi trong mắt giống như hắc động, tràn ngập một loại lực lượng thôn phệ khủng bố. Hắn đạp lên hắc viêm, đứng lơ lửng trên bầu trời. Bởi vì hắc viêm bao phủ nên bộ mặt của hắn nhìn rõ nhưng mà khi hắn vừa hiện thân thì một cỗ khí tức vô cùng cổ xưa và quỷ dị chậm rãi tràn ngập khắp không gian.
Cùng với việc thân ảnh xuất hiện, Hư Vô Thôn Viêm đầy trời liền đồng loạt phát ra những thanh âm ô ô kỳ dị, giống như là đang nghênh đón chủ nhân của chúng vậy.
– Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm.
– Không ngờ Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm cũng hình thành Dị Hỏa Chi Linh.(Tiêu Viêm)
Dưới vô số ánh mắt kinh hãi đang nhìn chăm chú, thân ảnh cao lớn tựa như ma thần kia chậm rãi cúi đầu, nhìn đại trận tập trung năng lượng mênh mông ở phía dưới, tay áo khẽ vung lên. Theo đó, hắc viêm phủ kín bầu trời cuộn lên dữ dội, cuối cùng hóa thành một trận hắc sắc hỏa vũ dày đặc, phô thiên cái địa rơi xuống đại trận ở dưới.
– Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm xuất thủ, hi vọng Đường Long tiểu hữu xuất thủ tương trợ.(Dược Đan)
– Được.
Đường Long đằng không mà lên, nấm tay oanh giữa không trung, từng vết nứt lan tràn ra ngoài ngăn cản hắc sắc hỏa vũ rơi xuống.
– Ân, ngươi là người dám thôn phệ tử hỏa của ta.(Hư Vô)
– Là ta.
– Hừ, ta sẽ xử lý ngươi sau.(Hư Vô)
Hư Vô Thôn Viêm không có để ý tới Đường Long mà nhìn về phía Dược Đan.
– Dược tộc, đầu hàng thì còn có đường sống! Các ngươi vẫn còn có một ít tác dụng với chúng ta.(Hư Vô)
Hắc sắc hỏa vũ giăng đầy trời cuồn cuộn trút xuống, cả núi non xanh tốt gần như trong nháy mắt đã trở nên khô vàng, giống như tất cả sinh cơ đều đã bị cắn nuốt. Cùng lúc đó, một giọng nói khàn khàn khiến linh hồn người khác chấn động chậm rãi truyền ra từ thân ảnh như ma thần kia.
– Hư Vô Thôn Viêm đừng có mơ tưởng. Hôm nay, ta có mặt ở đây nên Dược tộc do ta đảm bảo.
– Chỉ bằng ngươi? Một Ngũ tinh Đấu Thánh nhỏ nhoi mà thôi.(Hư Vô Thôn Viêm)
Đường Long vẫn giữ nguyên tu vi bề ngoài của mình là Ngũ tinh Đấu Thánh kể từ khi đấu với Hồn Diệt Sinh xong.
– À, ta quên mất giải phóng tu vi của mình.
Đường Long dứt lời trên thân khí tức không ngừng tăng cường, mọi người ở đây cảm thụ Đường Long khí tức không ngừng chấn kinh.
– Ngươi diễn nhiên là Cửu tinh Đấu Thánh. Từ đầu tới cuối là che dấu thực lực.(Hư Vô)
Giờ phút này, sắc mặt Dược Đan đầy dữ tợn. Chỉ nghe thấy hắn quát lớn một tiếng, từ bên trong Dược sơn nhất thời có rất nhiều cột sáng dâng lên, trực tiếp lao vào bên trong đại trận. Tiêu Viêm tinh mắt thấy rõ, bên trong các cột sáng này không ngờ lại là hàng loạt các loại đan dược, số lượng khổng lồ như vậy làm hắn phải kinh ngạc mà hít sâu một hơi. Xem ra lúc này Dược tộc đã mang toàn bộ vốn liếng ra sử dụng.
Theo số lượng đan dược khổng lồ tiến vào đại trận, sắc mặt Dược Đan cũng trở nên kiên quyết.
– Muốn nuốt Dược tộc chúng ta cũng không dễ dàng như vậy đâu.(Dược Đan)
– Vạn Đan Hóa Khí – Dĩ Đan Chi Danh – Thủy Tổ Quy Vị.(Dược Đan)
Hàng loạt Đan dược ùn ùn bay vào trong đại trận rồi nhanh chóng bị phân giải thành năng lượng. Sau đó, chỉ thấy năng lượng bên trong đại trận ngưng tụ thành hải dương chất lỏng, trong lúc lưu chuyển phát ra âm thanh trầm thấp như tiếng sấm.
Hai tay Dược Đan biến ảo từng đạo ấn quyết, sắc mặt dữ tợn.
Rầm
Tiếng quát chói tai vừa dứt, ở chính giữa đại trận hiện ra một lốc xoáy. Dòng năng lượng chất lỏng vô cùng vô tận không ngừng cuồn cuộn đổ vào đấy. Cùng lúc đó, một luồng khí tức cổ xưa từ trong lốc xoáy cũng chậm rãi tràn ra. Lốc xoáy xoay tròn tới cực điểm rồi lặng yên tiêu tán. Thay vào đó, hình bóng hư ảo của một lão giả mặc áo vải thô xuất hiện.
Ngay khi bóng người hư ảo kia xuất hiện thì linh hồn của tất cả những người thuộc Dược Tộc đều chấn động. Một loại uy áp phát ra từ huyết mạch trong nháy mắt khiến cho vô số người ở mảnh núi non này quỳ xuống.
Đông đảo trưởng lão của Dược Tộc nhìn thấy bóng hình hư ảo kia không khỏi chấn động, tuôn rơi nước mắt. Trên khuôn mặt bắt đầu hiện lên vẻ cuồng nhiệt. Dưới sự dẫn động của huyết mạch, bóng người kia trong lòng bọn họ dường như trở thành thần linh, không thể xâm phạm.
– Đây là Tàn hồn của Thủy tổ Dược tộc? Đúng là mạnh mẽ, hắn chí ít trước khi chết đạt đến Nhị tinh Đấu Đế.
Trên bầu trời, ánh mắt Hồn Hư Tử cũng trở nên trịnh trọng. Bóng người kia cho hắn cảm giác áp bách vô cùng mãnh liệt. Dược Tộc đúng là không dễ xử lý như Linh Tộc, Thạch Tộc nhưng mặc kệ bọn hắn có giãy dụa thế nào đi chăng nữa thì cũng khó trốn thoát khỏi kết cục đã định sẵn.
– Hi, Dược Đế. Thật đáng tiếc! Cường giả mạnh nhất năm xưa hiện giờ chỉ còn là một đạo tàn hồn.(Hư Vô)
– Xin Thủy tổ cứu lấy Dược tộc.(Dược Đan)
– Dược tộc?(Dược Đế)
Bên trong đại trận, thân ảnh lão giả cúi đầu nỉ non một tiếng. Năm tháng trôi qua làm cho trí nhớ vốn không còn quá nhiều của hắn càng thêm mờ mịt. Nhưng cũng may, hắn vẫn còn trí nhớ về chủng tộc mình tạo ra. Ánh mắt cực kỳ cổ xưa kia chậm rãi nhìn quanh phía dưới, cuối cùng biến thành một câu tự thì thầm.
– Sao lại suy tàn đến mức này?(Dược Đế)
Nghe lão giả hỏi vậy, nét mặt già nua của Dược Đan nhất thời hiện lên vẻ xấu hổ. Tuy nói hiện giờ không thể so với thời Viễn cổ nhưng hắn làm sao có thể mở mồm giải thích được.
– Dược Đế, hiện tại Dược tộc đang rơi vào nguy cơ diệt tộc do Hồn tộc khởi xướng. Chúng ta có thể liên thủ đánh chạy Hư Vô Thôn Viêm.
– Đây là Hư Vô Thôn Viêm ư?(Dược Đế)
Dược Đế không có trả lời Đường Long ngay mà ngẩng đầu, nhìn Hắc Viêm tràn ngập phía chân trời, trong ánh mắt hắn lại hiện lên vẻ mờ mịt. Tay vung lên, hào quang đột nhiên bừng sáng, những hắc viêm đang không ngừng cắn nuốt năng lượng kia trực tiếp bị đánh tan.
– Không có trí nhớ đầy đủ, không có linh hồn đầy đủ, hơi đần độn, giống như một khôi lỗi. Một thế hệ Dược Đế lại đi tới tình trạng như thế này. Kệ vậy! Thu lấy tàn hồn của kẻ này cũng bằng mấy trăm vạn linh hồn đầy đủ rồi.(Hư Vô)
Trên bầu trời, Hư Vô Thôn Viêm nhàn nhạt cười, ngữ khí không có nửa điểm kính sợ. Chỉ thấy hắn vươn ngón tay phủ kín ký hiệu màu đen ra, điểm xuống dưới.
Oanh
Ngón tay Hư Vô Thôn Viêm vừa điểm ra, cả mảnh thiên địa này bắt đầu vỡ vụn. Giữa hắc viêm đầy trời kia, một ngón tay hắc viêm khổng lồ gần như che lấp cả núi non từ trên trời giáng xuống, hung hăng đè ép đại trận. Không gian quanh đó bị ngón tay kia làm cho tan vỡ.
– Dừng hòng đạt được.
Đường Long lại đấm ra một quyền và không gian vỡ vụn phá đi công kích của Hư Vô Thôn Viêm. Đường Long cản được công kích của Hư Vô Thôn Viêm thì Dược Đế rốt cuộc cũng ra tay. Một dược đỉnh có diện tích không kém ngón tay khổng lồ kia liền xuất hiện bên trên đại trận. Xung quanh dược đỉnh trải đầy các hoa văn kỳ dị, hơn nữa nhìn vào thì cảm thấy một cỗ khí tức xa xưa đang trào ra.
Cự đỉnh phá không đập về phía Hư Vô Thôn Viêm.
Phốc
Hư Vô Thôn Viêm bị cự đỉnh đập bay đi và miệng phun máu tươi. Hai thứ va chạm vào nhau, cự chỉ tán đi còn dược đỉnh cũng trở nên hư ảo rất nhiều. Thậm chí ngay cả thân ảnh lão giả kia cũng nhạt hơn một ít, rõ ràng là tiêu hao không ít năng lượng.
– Một tàn hồn thì có thể ngăn bổn tọa được mấy lần đây.(Hư Vô)
Hư Vô Thôn Viêm thẹn quá hóa giận, ngón tay di động ấn vào hư không. Nhất thời đất rung núi chuyển, rất nhiều cự chỉ từ trên trời giáng xuống, không ngừng đánh vào cơ thể Dược Đế.
– Tất cả tộc nhân của Dược Tộc dồn toàn bộ Đấu Khí vào đại trận.(Dược Đan)
Nhìn thấy Hư Vô Thôn Viêm không hề sợ tàn hồn của thủy tổ, sắc mặt Dược Đan lại thay đổi. Hắn hét lớn rồi phóng ra đấu khí tạo thành một cột sáng rực rỡ bắn vào trong đại trận. Sau đó, ở xung quanh, vô số cột sáng cũng bắn ra. Nhất thời, cự đỉnh lại trở nên rõ ràng hơn, trực tiếp bay khỏi đại trận, gào thét đánh về phía Hư Vô Thôn Viêm.
Nhìn thấy cự đỉnh bay đến, Hồn Hư Tử biến sắc, vội vàng trốn phía sau Hư Vô Thôn Viêm.
– Ngươi có lực lượng của Dược tộc thì ta cũng có.(Hư Vô)
Ngữ khí của Hư Vô Thôn Viêm vẫn bình tĩnh như trước, chỉ thấy tay áo vung lên, toàn bộ Dược giới chợt rung chuyển. Mọi người kinh hãi khi nhìn thấy đoàn hắc viêm ở bên ngoài đại trận không ngừng bốc lên rồi dung nhập vào trong màn lửa hắc viêm tràn ngập ở chân trời kia. Nhất thời vô số tiếng kêu la thảm thiết thê lương vang vọng khắp thiên địa.
– Tiểu tử còn không ra tay? Ta biết ngươi có cách đối phó với Dị Hỏa.(Dược Đế)
Đường Long gật đầu, cậu vung tay lên và Dị Hỏa Tháp bay ra ngoài đồng thời bộc phát ra cường đại lực hút. Hư Vô Thôn Viêm kinh ngạc phát hiện những đoàn hắc viêm mà hắn đang hấp thụ năng lượng thì Dị Hỏa Tháp bộc phát ra lực hút kéo những đoàn hắc viêm vào trong đó mà hắn cũng cảm giác mình nơi sâu xa bản nguyên không nhận khống chế muốn rời đi, hắn phải phân thần để áp chế.