Đại đương gia sau khi chết vẫn đứng đứng thẳng, bảo trì tư thế vung đao về trước, cho đến lúc này, Nhị đương gia thấy Đại đương gia vẫn không nhúc nhích, đưa tay lên mũi mới biết là Đại đương gia đã chết.
Nhị đương gia thanh âm thập phần thê lương, có một loại cảm giác thỏ tử hồ bi, lúc ban đầu thành lập Phúc Uy Bang chỉ có hai người Đại đương gia, Nhị đương gia, lúc đó là hơn mười năm trước, Tam đương gia là tám năm trước mới gia nhập Phúc Uy Bang.
Hiện giờ Đại đương gia chết, khiến Nhị đương gia sinh ra một loại cảm giác mình cũng cách tử vong không xa.
Cho nên, sau khi Nhị đương gia gầm rú một tiếng thê lương thì thân thể tung lên, liền nhảy ra hơn mười mét, chuẩn bị đào tẩu.
Báo Ảnh Thuật – – Liệp Báo Đột Tập!
Nhị đương gia cảm giác hết sức chính xác, Huyền Thiên một kiếm đánh lui hơn mười vị mã tặc Võ Đạo cảnh bát trọng thân thể liền chuyển, tốc độ bỗng bộc phát, như một đầu báo săn bỗng phát động công kích vậy.
Hàn Tuyết Kiếm trong tay đâm về trước, một đạo kiếm khí từ sau lưng đâm xuyên qua trước ngực.
Giống như Đại đương gia, hắn cũng bị một kiếm xuyên tim, lập tức mất mạng.
– Đại đương gia chết rồi, Nhị đương gia chết rồi, Tam đương gia chết rồi… !
Mã tặc Phúc Uy Bang liền kêu to lên.
Lúc này không phải là tiếng kêu hung hăng càn quấy nữa, mà là sợ hãi, lập tức, hơn trăm tên mã tặc, đều rối bắt đầu loạn…
Bắt người trước hết phải bắt ngựa, bắt giặc trước tiên bắt vua, tam đương gia của Phúc Uy Bang đều bị Huyền Thiên giết đi, chúng mã tặc sao không sợ cho được?
Thậm chí, có vài tên mã tặc lập tức giục ngựa chạy như điên, bắt đầu trốn chết.
Một người bắt đầu trốn, rất nhanh liền có người thứ hai, người thứ ba.
– Tất cả mọi người đứng lại cho lão tử, chúng ta người đông thế mạnh, khoái mã trảm loạn ma, cũng phải loạn đao chém chết hắn, báo thù cho ba vị đương gia, báo thù – – !
Hai vị mã tặc cách Huyền Thiên không xa giơ dao bầu trong tay, lớn tiếng quát mạnh…, hai người đều có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, thực lực hơi thua Tam đương gia, cũng là cao tầng của Phúc Uy Bang, hiện giờ ba vị đương gia chết rồi, địa vị cao nhất chính là hai người này.
Thấy có mã tặc bắt đầu đào tẩu, hai người điên cuồng hô to.
Mã tặc Phúc Uy Bang giết người phóng hỏa đã làm nhiều, mỗi tên đều là dân liều mạng, can đảm trong nội tâm vượt xa bình dân bình thường, tuy rằng trong nội tâm sợ hãi, nhưng bị hai người hô lên, ngoại trừ số rất ít mã tặc đào tẩu ra, tuyệt đại đa số mã tặc đều nghe theo hai người hiệu lệnh, giục ngựa vọt tới Huyền Thiên.
Người mượn thế ngựa, muốn đạp Huyền Thiên thành thịt nát, chém thành mảnh vỡ.
– Nội lực ta hùng hậu, võ giả Võ Đạo cảnh có tới nhiều hơn nữa cũng vô dụng, vừa vặn, một mẻ hốt gọn đám mã tặc này, mang đến cho thôn trang phụ cận Dã Mã Nguyên một mảnh an bình.
Thấy chúng mã tặc vọt tới, Huyền Thiên không sợ còn mừng
Vèo!
Một đạo ngân quang thoáng hiện, phá không phóng tới Huyền Thiên, một vị mã tặc sử dụng phi tiêu công kích.
Hàn Tuyết lóe lên kiếm quang, Ngân Quang một phân thành hai, bị chém thành hai nửa, là một chuôi ngân ngư toa.
Sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu – – !
Hơn mười đạo ngân quang phá không tới, toàn bộ đều là ngân ngư toa, bay vụt về phía Huyền Thiên.
Người chưa đến, phi tiêu đã tới trước, mấy chục mã tặc đồng thời sử dụng ngân ngư toa đánh tới, tràng diện thập phần đồ sộ, đây là thủ đoạn để đánh chết cao thủ lợi hại.
Đối mặt với hơn mười chuôi ngân ngư toa phá không bay tới, thân ảnh Huyền Thiên khẽ động, như Du Long nghịch nước, Hàn Tuyết Kiếm quét qua, kiếm quang như màn.
Đinh Đinh Đang keng, một hồi giòn vang, tuyệt đại đa số ngân ngư toa đều bị Hàn Tuyết Kiếm bổ sang một bên, hoặc là bị Du Long Bộ tránh khỏi.
Đồng thời, Huyền Thiên tay trái một trảo, trong chốc lát liền níu ba lượt, thu ba chuôi ngân ngư toa vào tay.
Huyền Thiên ánh mắt lẫm liệt quét qua chúng mã tặc, trong chốc lát đã tập trung vào ba vị mã tặc Võ Đạo cảnh bát trọng, tay trái vung lên, cổ tay run lên, ngân ngư toa phá không mà ra.
Ba chuôi ngân ngư toa này vô luận là hào quang, lực lượng hay tốc độ, đều hơn xa vừa rồi.