Một vị đại thần đứng ra to gan nói lên ý kiến của mình. Sau đó tất cả các đại thần khác đều hùa theo đồng loạt quỳ xuống xin Lam Thiên xem xét.
” Bẩm vương theo thần biết Ma hậu phải là Phương Uyên quận chúa sao bây giờ lại là người khác”.
Mấy vị đậu thần kia nghe được lại một lần nữa xôn xao.Còn Tử Du nghe bọn họ nói xấu mình nên sắp phát điên lên rồi.
“……” Vô số cái lý do và lời nói khó nghe khác được các đại thần vạch lá tìm sâu rồi lại thêm mắm dặm muối bịa ra để ép Lam Thiên phải phế hậu vị của Tử Du.
” Hệ thống lão nương muốn mua một thanh kiếm ” Hừ dám nói xấu lão nương thì các ngươi xong đời rồi.Lão nương phải băm vằm các ngươi thành ngàn mảnh.
” Vậy kí chủ mời lựa chọn ” Sắc mặt kí chủ nhà nó thật đáng sợ. Híc híc bổn hệ thống run tay quá.
Hệ thống vừa nói xong trước mặt Tử Du hiện lên vô số hình ảnh ảo của những thanh kiếm. Tử Du nhìn qua nhìn lại một lát liền chọn một cây kiếm toàn thân màu đen được chạm khắc tinh xảo.
” Kí chủ thanh kiếm này coi như bổn hệ thống tạ lỗi với người được không? ” Tiền của nó hu hu tiền ăn vặt của nó. Nhưng mạng sống quan trọng hơn nên phải bảo vệ mạng sống trước.
” Được! Nhưng kiếm này dùng để gọt hoa quả hay thái rau thì hợp nhỉ thống thống yêu dấu của ta” Coi như hệ thống rách nát nhà mi biết nhìn xa trông rộng. Bổn bảo bảo sẽ khoan dung độ lượng không tính toán tội lỗi của mi nữa.
Hệ thống nhanh chóng đưa kiếm cho Tử Du. Cô đứng lên phủi tay và vụn bánh trên người. Bọn quan lại đang nói xấu Tử Du hăng hái thì có một bóng người lao ra đánh liền tiếp vào bọn họ.
Không phải là bọn họ muốn đứng yên chịu trận nhưng họ không thể nào tìm được sơ hở để tấn công. Bọn họ chỉ đánh hướng mắt nhìn và lớn giọng cầu cứu Lam Thiên.
Nhưng anh lại làm như không thấy. Hừ dám nói xấu mèo con nhỏ nhà anh đúng là đáng chết. Lam Thiên còn chưa động thủ giúp Tử Du thì thôi bọn ngu còn muốn anh nah giúp bọn họ.Mơ tưởng!
Tử Du quyết định để cho Lam Thiên chút mặt mũi nên chỉ chém cho đám quan lại kia bị trọng thương. Tiếp theo dùng dây thừng trói bọn họ lại như bánh tét.
” Mèo con nhỏ vui là được. Nàng thích làm gì thì cứ làm bổn vương sẽ giải quyết và thu dọn tàn cuộc.Nếu như bị ăn hiếp thì nói với bổn vương một tiếng, nữ nhân của bản vương không thể để người khác chèn ép được! ” Cùng lắm thù giết chết đám quan lại này thủ tiêu còn lý do bọn chúng chết là tự tàn sát lẫn nhau.
Nghe Lam Thiên nói vậy Tử Du chưa hả giận liền đem bọn quan lại kia đá tới đá lui như trái bóng. Bọn quan lại nghe xong lời nói của Lam Thiên thì rơi vào tuyệt vọng hoàn toàn.Bọn họ chỉ luôn miệng kêu đau và xin tha.
Thế là một cuộc ẩu đả đã xảy ra trong Thừa Ân điện của Ma giới. Sau đó à thì không có sau đó nữa.Bọn quan lại bị Ma binh khiêng trở về phủ của mình với một thần thái khổ sở và y phục thì rách nát như ăn mày vậy. Rất đáng thương.