– Ta đã không nhớ ra được quá nhiều chuyện, nhưng xem ra năm tháng tang thương, đã qua vô số năm! Ngươi là Thái Hư nhất mạch, nếu đã được Thái Hư Kiếm nhận chủ, ta tha thứ cho ngươi một lần, dù sao ngươi còn không biết thân phận của ta!
Tốt lắm, nàng cũng không có thăm dò về chuyện của Hoặc Thiên!
Tuyệt không thể để cho nàng và Hoặc Thiên gặp mặt! Hai nàng nắm giữ pháp tắc thì Chu Hằng không rõ ràng lắm, nhưng hắn có thể cảm ứng được tu vi cảnh giới của Hồng Nguyệt – Sáng Thế Vương!
Nếu hai nàng ở pháp tắc có cấp độ ngang bằng, khẳng định người có tu vi cảnh giới cao hơn sẽ chiếm tiện nghi nhiều hơn.
Chu Hằng nghĩ nghĩ, nói:
– Làm sao ngươi lại ở nơi này? Phiến thiên địa này đến tột cùng là một cái thế giới như thế nào?
– Ta năm đó bị thương nặng, từ Minh giới rơi vào Tiên giới, dưỡng thương ở trên đại lục vỡ nát này.
– Chờ một chút, đại lục vỡ nát? Ngươi chừng nào thì tiến vào Tiên giới?
– Gần như là hơn sáu mươi vạn năm trước!
– Làm sao có thể?
Chu Hằng nhướng mày, cái này không đúng a.
– Thế giới này từ mấy trăm thậm chí mấy ngàn vạn năm trước đã có truyền thuyết về ngươi, làm sao có thể mới hơn sáu mươi vạn năm?
– Thế giới này . . . Là do ta sáng tạo, thời gian trôi qua bất đồng với ngoại giới!
Hồng Nguyệt thản nhiên nói, giống như hoàn toàn không coi Chu Hằng trở thành ngoại nhân.
– Ta mở ra thế giới này, sáng tạo chúng sinh, dùng tin ngương lưc của người ở thế giới này để chữa thương!
Thảo nào khắp nơi đều là tượng đá của nàng!
Cũng chẳng trách thế giới này lớn hơn nhiều so với đại lục vỡ nát ở ngoại giới, bởi vì đây căn bản là Hồng Nguyệt chế tạo ra, tương tự với không gian đan điền!
Đoạn thời gian gần nhất đột nhiên bộc phát ra cột sáng màu máu, là bởi vì nàng đã khôi phục được Sáng Thế Vương, cách đột phá Tinh Thần Cảnh không xa, có thể là nổi lên xung đột với pháp tắc cố hữu của thiên địa này, hay hoặc là cộng minh, nói tóm lại, chính là có phản ứng!
Chu Hằng biết rõ một sự tình, nhưng không làm rõ được.
Nếu như nói Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt đều là bị thương trong một trận chiến đấu ở trăm van năm trước, nhưng các nàng đều thuộc về Thái Hư nhất mạch, làm sao có thể đồng môn là địch? Hơn nữa thời gian không đúng, Hồng Nguyệt nói nàng tiến vào Tiên giới là hơn sáu mươi vạn năm trước, cùng thời gian Tiên giới đại băng diệt chênh lệch ba mươi mấy vạn năm a!
Hiện tại, Chu Hằng rốt cuộc biết kẻ thù không đội trời chung của Hoặc Thiên là ai, nhưng nghi hoặc trong lòng hắn thì ngược lại.
Nhưng nói đi nói lại thì, võ giả tầng thứ này cũng quá cường đại đi, không ngờ có thể sáng tạo sinh linh, đây quả thực là thần a!
– Một mảnh thiên địa này, bao gồm sinh linh đều là ngươi sáng tạo?
Tuy rằng xem như địch nhân, nhưng Chu Hằng vẫn là khiếp sợ về năng lực của Hồng Nguyệt, sáng tạo sinh mệnh . . . chuyện này vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
– Ta có được mầm sinh mệnh, mới có thể sáng tạo sinh mệnh!
Hồng Nguyệt hồi đáp.
– Mầm sinh mệnh?
– Mầm sinh mệnh, đây là một loại tài nguyên rất trân quý, chính là ở Minh giới cũng chỉ nắm giữ ở trong tay mấy người hữu hạn!
Nghe nàng vừa nói như vậy, Chu Hằng mới thở phào nhẹ nhõm, sáng tạo sinh mệnh với hắn mà nói quá khó để tiếp nhận rồi, đây đã vượt ra khỏi phạm trù có mạnh hay không, mà là thần chân chánh, lực lượng áp đảo.
– Chúng ta . . Có thể rời đi nơi này không?
Chu Hằng hỏi, nơi này hắn thực sự không nghĩ sẽ ở lại.
– Ta tuy rằng vẫn chưa có hoàn toàn khôi phục, nhưng nếu thức tỉnh, tự nhiên không thể tiếp tục ngủ say!
Hồng Nguyệt đưa tay phải ra, cánh tay ngọc như sương hoàn mỹ vô khuyết, nhưng một vầng Huyết Nguyệt lại phát ra từ lòng bàn tay của nàng, tản ra bốn phương tám hướng.
– Lấy danh của Hồng Nguyệt ta, thu hồi sinh mệnh chi hỏa!
Ầm!
Huyết Nguyệt bắn ra từ đỉnh núi, dẫn đầu cuốn tới những yêu thú Sáng Thế Đế kia. Những yêu thú này tuy rằng vô cùng cường đại, nhưng khi Huyết Nguyệt chiếu xuống lại là không có một tia lực chống cự, toàn bộ hóa thành tro bụi, tinh khí sinh mệnh lại bị Huyết Nguyệt cắn nuốt.
Tiếp theo là những yêu thú Sáng Thế Hoàng kia, tiếp đó là yêu thú Sáng Thế Vương, sau đó, Huyết Nguyệt cuốn qua toàn bộ Tiên vực, vượt qua rãnh trời, mở rộng tới toàn bộ Chí Thánh đại lục, tất cả sinh linh đều bị Huyết Nguyệt thu hồi sinh mệnh.
Hồng Nguyệt sáng lập thế giới này, ở trong thiên địa này, nàng có được uy lực chí cao vô thượng, là người sáng lập pháp tắc.
Nàng nói trên trời có mặt trời, như vậy bầu trời còn có mặt trời, nàng buổi tối có ánh trăng, như vây buôi tôi còn có ánh trăng. Nàng muốn núi cao, núi cao sẽ đứng sừng sững, nàng muốn sông lớn, sông lớn sẽ chảy xuôi.
Đây mới thật sự là cường giả!
Mặc dù đứng ở mặt đối lập, trong lòng Chu Hằng vẫn hiện lên vẻ kính nể mãnh liệt, nhân lực là có hạn, nhưng nắm giữ pháp tắc thiên địa, lại có thể ảnh hưởng toàn bộ thiên địa chỉ bằng một ý niệm.
Đây là một loại cảm giác thành tựu như thế nào?
– Má ơi, da đầu của bổn tọa cũng tê dại!
Hỏa Thần Lô rung giọng nói ở trong không gian đan điền của Chu Hằng, nếu người này cũng là Thái Hư nhất mạch, đó chính là “người mình” a, nó có thể nhẹ nhàng một chút.
Chu Hằng lườm một cái xem thường, dùng thần thức nói:
– Ngươi có da đầu sao?
– Phi, bổn tọa muốn cảm thán một chút, ngươi quản bổn tọa có da đầu hay không làm gì?
Hỏa Thần Lô khó chịu nói.
– Nàng so sánh với Hoặc Thiên, người nào mạnh?
Chu Hằng ân cần hỏi.
– Bổn tọa làm sao biết!
Hỏa Thần Lô nếu là có mặt, giờ phút này khẳng định lườm một cái xem thường.
– Nàng và đại ma nữ đều vượt qua xa cực hạn bổn tọa có thể biết, bổn tọa chỉ biết là các nàng đều có thể dùng một ý niệm đánh nát bổn tọa!
– Không thực lực còn nói cái rắm!
Chu Hằng quát Hỏa Thần Lô một câu.
– Đi!
Hồng Nguyệt thu hồi sinh mệnh chi hỏa, thực ra chính là tất cả tinh hoa sinh mệnh của cái thế giới này, đưa tay hư không đánh một trảo về phía Chu Hằng, hưu, thân hình của hai người liền bay lên trời, một đạo quang hoa màu máu từ trong cơ thể Hồng Nguyệt trào ra, đỉnh đầu của bọn họ lập tức hiện ra một đạo màn sáng màu máu đỏ.
Ông, khi bọn hắn xuyên qua quầng sáng, cảnh vật trước mắt lập tức nổi lên biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bọn họ về tới trên đại lục vỡ nát kia, trên vùng trời là tinh vũ vô biên đen như mực.
– Có người đi ra!
– Cái gì, lại có người xuyên qua cánh cửa kia? Mau đánh hạ bọn họ!
Một đám người lập tức xông tới, đúng là cường đạo tinh hải ở trên khối đại lục này.