Cùng với tiếng bước chân chỉnh tề, hai hàng đội vệ binh quân Hắc Kỳ dẫn đầu xuất hiện hai bên sườn hội trường, rất nhanh đã bao vây cả hội trường, trên khán đài chủ, một người cầm trong tay loa phóng thanh nói: “Các vị sứ thần, ta là phiên dịch phụ trách diễn giải buổi duyệt binh lần này, duyệt binh của chúng ta sắp bắt đầu rồi, mong mọi người kiên nhẫn chờ đợi…”
Cùng với vô số tiếng hò reo, từ xa bắt đầu truyền đến âm thanh ‘oanh… oanh…’, đó là tần số do gần 20 vạn người bước đều chỉnh tề phát ra, đứng cách rất xa cũng có thể cảm nhận được mặt đất rung động.
Tất cả mọi người ở hội trường chính đều nôn nóng chờ đợi, khi âm thanh càng lúc càng gần thì tất cả mọi người đều không kiềm chế được sự kích động, cuối cùng đã có người xuất hiện ở cửa vào hội trường chính rồi…
Năm ngàn bạn nhỏ tay cầm tay, mặc y phục tươi đẹp, tay cầm lá cờ năm màu giơ cao hai tay của nhau lên, hội trường chính nháy mắt vang lên vô số tiếng vỗ tay…
“Mau nhìn kìa… trong đó có con trai ta…”
“Con nhà ta cũng ở trong đó…”
Rất nhiều người trên khán đài chủ lại sững sờ… trẻ con ư? Không phải nói là duyệt binh sao? Sao lại đột nhiên ở đâu ra lắm trẻ con thế này, nhưng sau đó bọn họ mới phản ứng lại, sự xuất hiện của đám trẻ nhỏ này mới là điều khủng bố nhất… bởi vì đám nhỏ gương mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc đó, biểu cảm đủ để nói lên tất cả…
“Các vị, đây là đội ngũ đầu tiên, là một vạn bạn nhỏ trong các thư viện thành Thiên Khải, chúng đại biểu cho tương lai và hy vọng của nước Hoa Hạ ta, tất cả những việc chúng ta làm ngày hôm nay đều là vì ngày mai của chúng được tốt đẹp hơn”.
Trong lúc nói chuyện, 1 vạn bạn nhỏ đã đi đến hội trường, mặt hướng về phía khán đài chính rồi dừng lại.
“Một… hai… bắt đầu…”
Tiếng hát êm tai bắt đầu vang vọng cả hội trường…